Sau tiếng vang, một mùi thơm thoang thoảng bay ra, luồng khí cũng từ từ tản đi.
Hương đan nồng đậm khắp phòng, mọi người ngửi xong đều cảm thấy thư thái dễ chịu!
Chỉ thấy ngọn lửa trong lò luyện đan của ông lão Thiên Ma đang từ từ dập tắt, một viên kim đan từ trong lò đan bay ra, chậm rãi rơi xuống khăn lụa phía trên khay gỗ đã chuẩn bị sẵn từ trước!
“Thành đan rồi sao?” Châu Vũ không dám lớn tiếng quấy rầy, chỉ có thể thấp giọng hỏi.
Nhị trưởng lão gật đầu, tự tin đáp: “Hắc hắc, Thiên Ma nhất định sẽ luyện thành đan, ngửi cái mùi hương này, hẳn là một viên đan dược cấp tứ phẩm.
”
“Ba tiếng đã luyện ra một viên thần đan tứ phẩm, ông ta càng ngày càng lợi hại rồi.
”
Ông lão Thiên Ma bình tĩnh, cầm khay gỗ đựng đan dược, chậm rãi đi về phía đám người Châu Vũ bên này.
Mọi người đều đứng lên, bắt đầu nghiên cứu viên đan dược mới vừa được luyện thành.
Đan dược hình tròn, màu sắc đen láy, hương đan cực nồng.
Nhị trưởng lão hỏi: “Ông già Thiên Ma, đây là đan dược gì? Cấp phẩm bao nhiêu?”
Đám người Châu Vũ nhìn chằm chằm vào viên đan dược, ánh mắt lộ rõ sự hiếu kì.
Ông lão Thiên Ma cười nói: “Phục nguyên đan, tứ phẩm!”
“Cái đan dược này có công dụng chủ yếu là chữa thương, giúp xương cốt rắn chắc hơn, còn có thể tăng cường cương khí gấp bội.
”
“Đối phó với thằng nhóc kia, một viên tứ phẩm là quá đủ rồi!”
“Tiểu Vũ, cậu nói xem, có đúng không?”
Châu Vũ hơi khó xử, lúc trước chém gió hơi quá, đã nói sẽ giúp anh Thiên rồi, giờ quả thật không xuống nước được.
Nhưng mà không còn bị Trương Thiên uy hiếp nữa, cậu ta hẳn là phải nịnh bợ ông lão Thiên Ma thật tốt rồi.
Châu Vũ tươi cười nói: “Kể từ lúc nhìn thấy Thiên Ma trưởng lão luyện đan, cháu mới biết được đại sư luyện đan chân chính dáng vẻ là như thế nào, anh Thiên chỉ là một người tầm thường, sao có thể so với Thiên Ma trưởng lão được chứ?”
Mọi người nghe thấy lời này, cũng cảm thấy có chút giả tạo!
Nhưng mà, ông lão Thiên Ma thích!
Ông ta ngửa mặt lên trời cười to, hài lòng nói: “Đó là điều đương nhiên rôi, dù sao lão phu cũng luyện đan mấy chục năm, cũng không phải là người mà tên nhóc Trương Thiên mới chập chững kia có thể đấu lại được!”
Cái này?
Nhị trưởng lão, Vân Thiên và những người khác chỉ cười trừ, không nói thêm gì…
Vậy Thiên Ma ông cũng tu luyện võ công mấy chục năm, tu luyện thế nào mà vẫn không đạt được cảnh giới bằng với Trương Thiên vậy?
Da mặt đúng là thật dày.
Thế nhưng Thiên Ma mặc kệ, tiếp tục cười tán gẫu nói: “Ha ha, tiểu Vũ quả nhiên là người có con mắt tinh tường!”
Châu Vũ vươn tay chỉ về phía Trương Thiên cười nói: “Thiên Ma trưởng lão, ông nhìn xem!”
“Không phải là cháu xem thường anh Thiên, nhưng bộ dáng luyện đan của anh Thiên lúc này trông thật ngu ngốc, ai lại ôm lò luyện đan bao giờ chứ.
”
Lúc này, Trương Thiên vẫn hai tay ôm lò luyện đan, không ngừng khống khống chế hỏa nhiệt và nước thuốc, trên trán mướt mải mồ hôi.
Thiên Ma gật đầu, đồng tình với của lời Châu Vũ, miệt thị nói: “Hì hì, có phải trông tôi ngầu hơn cậu ta đúng không? Tôi nói cho cậu biết một bí mật, Trương Thiên không luyện được thành đan đâu, trước đó đã thế, giờ vẫn còn ngoan cố không chịu thay đổi.
.
Ngoan cố!”
Ha ha ha!
Hai người bộ dáng như tiểu nhân, cùng nhau cười nhạo Trương Thiên.
Vân Thiên và những người khác mặt đầy vạch đen!
Đột nhiên, hơn ba giờ một chút, Trương Thiên bỗng động đậy.
Hai tay lắc lư một chút, rồi tiếp tục phát lực.
“Ai ui?” Châu Vũ nói nhanh: “Thiên Ma trưởng lão, ông xem, anh Thiên động đậy rồi, liệu có phải là sắp có đan bay ra không?”
Thiên Ma cười trộm nói: “Không thể nào, cậu ta không xuất ra được đan đâu, nếu như cậu ta xuất ra được đan, tôi sẽ ăn hết một lò đan dược!”
Đánh cược lớn như vậy sao?
Mấy người trong phòng hai mắt trừng lớn nhìn về phía Thiên Ma!
“Sao thế, mấy người không tin sao?” Ông lão Thiên Ma nhếch miệng.
Xát!
Vừa dứt lời, trong phòng liền nổi lên một cơn lốc, lấy lò luyện đan của Trương Thiên làm trung tâm, liên tục xoáy tròn.
A?
Đây là muốn xuất đan…
Mọi người hai mắt mở lớn, nhìn Trương Thiên chằm chằm không chớp.
Lúc này, Trương Thiên vẻ mặt cực kì nghiêm túc, cắn chặt răng, hai tay căng lên, còn hơi run rẩy, giữa hai tay mơ hồ còn có một tia tiên lực truyền vào trong lò luyện đan.
Tất cả mọi người đều rất khẩn trương!
Bùm!
Lò luyện đan rung chuyển, cơn lốc quay cuồng trong nháy mắt tản ra bốn phương tám hướng, phá sóng so với của Thiên Ma càng mạnh mẽ hơn, thâm chí còn mang theo hương đan đậm đà lan tỏa.
Mùi hương này khiến mọi người trong phòng chấn động, ngày thường chưa từng ngửi qua mùi hương nào như này, cảm thấy ngửi vẫn chưa đủ, vương vấn khó quên, vừa hít vào toàn thân liền run lên, giống như có một luồng năng lượng xông vào, giật mình.
“Đây là đan dược gì?” Nhị trưởng lão trầm giọng hỏi.
Vân Thiên và những người khác cũng nhíu mày.
Hai mắt Thiên Ma cũng mở lớn, luyện đan mấy chục năm nhưng ông chưa từng thấy một viên đan dược lại có thể đem đến một cảm giác như lúc này, ông ấy cũng rất chấn động.
Thành trò cười thì thành trò cười thôi, vả mặt thì vả mặt thôi…
Quay lại chuyện đan dược, ông vẫn hết sức chăm chú.
Ánh mắt mọi người tập trung về phía Trương Thiên!
Bùm!
Lò luyện đan lại vang lên một tiếng động lớn, rồi ngừng lại, sóng gió cũng ngừng.
Cả người Trương Thiên giống như bị chấn động, lui về phía sau mấy bước.
Mọi người ai nấy đều khẩn trương…
Bóng hình của Vân thiên trong nháy mắt đã xuất hiện ngay sau lưng Trương Thiên, nhẹ nhàng đỡ lấy anh, đứng vững trên mặt đất.
Mọi người đều hồi hộp nhìn lò luyện đan.
Thời gian trôi qua, thế nhưng vẫn chẳng hề có bất kì động tĩnh gì.
“Đan dược đâu?” Châu Vũ nghi hoặc hỏi.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, chuyện xảy ra vừa rồi, tất cả đều là dấu hiệu xuất đan mà, thế nhưng trọng điểm, là đan dược đâu?
Ông lão Thiên Ma cau mày nói: “Lúc ngửi thấy hương đan này, tôi cũng nghĩ rằng sẽ xuất đan, nhưng nhìn tình hình bây giờ, có lẽ phút cuối thành đan đã phát nổ rồi.
”
“Cho nên Trương Thiên mới bị lung lay!”
Trương Thiên ngửi thấy mùi hương kia, nhíu mày nheo mắt nhìn lò luyện đan như người mất hồn…
“Bảo sao trong phòng lại nồng nặc mùi hương đan đến vậy, hóa ra là nổ đan, đáng tiếc!” Nhị trưởng lão cảm thán nói.
Thiên Ma nghiêm túc gật đầu nói: “Quả thật đáng tiếc!”
Bầu không khí trong phòng có chút ngưng trọng.
Mặc dù là đánh cược, nhưng mọi người đều thật sự không muốn lãng phí mọi thứ.
Đột nhiên, giọng nói của Trương Thiên vang lên.
“Ai nói đan của tôi bị nổ?” Anh trầm giọng nói: “Ông già Thiên Ma, tôi vừa mới nghe thấy ông nói, nếu như tôi xuất được đan, ông sẽ ăn cả một lò đan dược?”
Dứt lời, Trương Thiên chầm chậm thở ra một hơi, cầm khay gỗ, đi về phía lò luyện đan.
Ánh mắt thất vọng của mọi người một lần nữa lại dấy lên tia chờ mong.
“Thật sự luyện thành đan sao?” Thiên Ma nói thầm.
Nhị trưởng lão cười nói: “Nhìn cái khí thế này của tiểu Thiên, ông già ông chắc phải ăn cả lò đan dược rồi.
”
Tam trưởng lão: “Nam tử hán đại trưởng phu, nhất ngôn cửu đỉnh, tứ mã nan truy.
.
”
“ha ha”
Vừa rồi Trương Thiên chẳng qua chỉ là mất sức, chưa kịp lấy kim đan hóa thể ra mà thôi.
Hơn nữa, anh cũng ngửi thấy một mùi tiên giới quen thuộc tỏa ra từ kim đan hóa thể, nháy mắt nhớ lại chuyện trên tiên giới mười mấy năm về trước, nhớ lại chuyện bản thân là con rơi của phụ thân, nhớ lại chuyện phụ thân đổ oan thanh danh mẫu thân trước mặt mọi người như thế nào, tại sao ông ấy lại có thể tàn nhẫn đến vậy…
Những chuyện này anh không buông xuống được, vẫn luôn giằng xé anh.
.
Nhưng rất nhanh anh liền khôi phục lại.
.
Đứng trước lò luyện đan,