“Giết Vũ Trường Sinh, có đúng không vậy?”
“Lỡ như ý của lão đầu là tùy an giết Vũ Trường Sinh, ông ta sẽ không truy cứu anh về vấn đề khá chứ?”
Trương Thiên lạnh giọng nói: “Vậy cậu còn dám nói tùy tôi? Lão đầu kia rõ ràng có bẫy!”
“Đặt vé máy bay đi, tự tôi sẽ có chừng mực…”
“Hiểu rồi!” Tiểu Lục cười khổ trả lời.
Trương Thiên dựa theo địa chỉ Tiểu Lục gửi tới đi đến biệt thự.
Biệt thự là ngôi nhà duy nhất trong tiểu khu dựa vào vách núi, xung quanh cũng không có những nhà lầu khác, có lẽ là quá vắng vẻ, hơn nữa còn dựa lưng vào núi, quá ít người cho nên mới không bán được.
Có điều, chỗ này với bọn Trương Thiên mà nói lại không thể tốt hơn, ít người, thanh tĩnh sẽ không có ai quấy rầy, thích hợp để tu luyện!
Nhấn mật mã được thiết lập, mở cửa.
Bên trong không được dọn dẹp, tương đối bừa bộn, có một ít đồ của Tiểu Lục đã được ném ở đại sảnh.
Đoán chừng là vừa mới mua lại, vẫn chưa kịp sửa sang đã phải trở về bảo vệ Lâm Tử Thanh.
Trương Thiên đi một vòng nhìn sơ, phía sau có một vườn hoa nhỏ, biệt thự chỉ có hai tầng lầu, tầng hai có mấy phòng, vật dụng coi như đã đầy đủ hết…
Anh vô cùng hài lòng!
Sau đó, anh đem cất vò luyện đan Long Văn.
Vật này tương đối mơ hồ, cũng không biết lò luyện đan này có giúp việc luyện đan đạt hiệu quả tốt hơn hay không, Trương Thiên tạm thời không rảnh xử lý, phải làm chuyện của Hừng Đông cho xong, nghiên cứu thêm một chút.
Trong tay cũng còn một chút đan dược cơ bản mang về từ Thiên Ma, coi như đủ dùng.
Sau khi xử lý xong hết thảy, lại gọi điện thoại cho Lâm Tử Thanh.
Trương Thiên cười hì hì nói: “Vợ, ở thành phố Nam Đô còn có chút chuyện nhỏ chưa hoàn thành, hôm nay anh phải chạy đến đó!”
“Tối nay nói với mẹ không cần nấu cơm cho anh nha!”
Bất kể là chuyện lớn đến đâu cũng ra vẻ như chuyện nhỏ vậy, đây chính là phong cách trước giờ của anh.
Lâm Tử Thanh mặc dù có chút lo lắng, nhưng cũng không hỏi nhiều: “Ừ, anh cẩn thận!”
“Được, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ, đúng hạn về nhà!” Trương Thiên cười nói.
Lâm Tử Thanh dừng một hồi, ấp a ấp úng nói: “Ừm, gì đó của em còn cần khoảng chừng năm ngày…”
Đây là nói về chuyện gì?
Năm ngày sau có thể làm hả?
Trương Thiên cười khổ!
Anh chỉ báo cáo về nhà bình thường mà thôi, không có đề ập đến chuyện đó mà…
Thảm rồi, cô nhất định đã bị người phụ nữ Tô Vân Nguyệt biến thái kia ảnh hưởng.
Như vậy không tốt lắm đâu nhỉ? Trương Thiên anh tuyệt đối là chính nhân quân tử, làm sao lại giống như sói chứ? Có điều…
“Vậy năm ngày sau anh sẽ quay về đúng hạn!” Trương Thiên cúi đầu cười nói.
Lâm Tử Thanh nghe xong lập tức đỏ mặt, nhanh chóng cúp điện thoại.
…
Lúc đến thành phố Nam Đô trời đã tối!
Trương Thiên tìm một khách sạn để đặt chân, thay tây trang màu đen xong, mở vị trí của Hừng Đông ra,chuẩn bị đi đến nhà họ Vũ.
Hôm nay gió hơi lạnh, bầu trời sao rất đẹp, trăng rất tròn…
Nhưng nhà họ Vũ nhất định sẽ gặp họa!
Lúc Trương Thiên sắp đến đại viện nhà họ Vũ, anh rút ra một điếu thuốc, đốt lên.
Sau đó, anh giơ cánh tay lên vẫy vẫy vào trong bóng tối…
Nơi đó có người, mặc dù đã ẩn núp rất kỹ, nhưng vẫn bị Trương Thiên dễ dàng phát hiện.
Loại người với thực lực thế này vốn dĩ không trốn thoát cảm giác của Trương Thiên.
Phát hiện bọn họ, giống như phát hiện qυầи ɭót của kẻ gây họa nào đó vậy, dễ dàng thế đấy.
Lúc này, trong bóng tối xuất hiện hai người đàn ông, bọn họ cau mày nhìn nhau.
Một người đàn ông hơi lớn tuổi trong đó trầm giọng nói: “Chúng ta mới xuất hiện đã bị phát hiện?”
“Bạch sứ giả, anh ta đã gọi chúng ta, có cần phải ra ngoài hay không?” Người đàn ông còn lại hỏi: “Đường chủ chỉ bảo chúng ta âm thầm quan sát, bảo đảm Vũ Trường Sinh quy thiên mà thôi!”
Người đàn ông lớn tuổi thở ra một hơi đáp lại: “Cũng đã bị phát hiện rồi, chúng ta còn có thể âm thầm quan sát sao? Đến xem xem anh ta muốn làm gì.
”
Hai người đàn