“Ngông cuồng!”
“Vậy thì đừng trách chúng ta không khách khí!”
Toàn bộ người nhà họ Vũ bày ra tất cả dáng vẻ hung ác, uy vọng của kẻ mạnh, hung hăng hướng về phía Trương Thiên, chiến ý bùng nổ!
Vũ Tử Di lúc này lớn tiếng kêu lên: “Ông nội tôi không có ở nhà, anh đừng có mà ở nhà họ Vũ chúng tôi làm loạn…”
Cô ta hét lên, ra sức ngăn cản đám người.
Cũng không phải vì bảo vệ Trương Thiên, mà là do người nhà họ Vũ lúc này đang có chút lo lắng.
Thực lực của Trương Thiên cô ta đã từng thấy qua, ở Võ Hội chỉ dựa vào vài chiêu mà đã có thể nghiền ép đánh bại Gia Cát Khôn.
Về thực lực của Gia Cát Khôn, Vũ Trường Sinh đã từng nói với bọn rằng, cho dù Vũ Lập Hạo ra tay thì cũng chỉ có chết, vậy nên lúc ấy đã hạ mệnh lệnh cho Vũ Lập Hạo nhận thua.
Người đối mặt lúc này là Trương Thiên đã đánh bại Gia Cát Khôn, vậy, tại sao anh lại không bị thương tích gì cả?
Hơn nữa, sau khi trải qua Vũ Hội trước đó, Vũ Trường Sinh đã nói qua với các anh chị em của mình là, có lẽ lúc chiến đấu với Gia Cát Khôn thì Trương Thiên vẫn chưa dùng hết toàn bộ thực lực của bản thân!
Ông ta còn đánh tiếng với bọn họ, một kẻ mạnh thần bí như Trương Thiên tốt nhất là không nên chọc vào.
Anh không phải đến từ một thế lực xã hội đen cường đại không rõ ràng nào, mà anh xuất thân là từ những gia tộc bí ẩn ở Cửu Châu.
Dù sao thì cả hai hạng người này cũng đều không đơn giản.
Vũ Tử Di không hy vọng nhà họ Vũ bọn họ sẽ có người vì chuyện này mà bị thương, cho dù có bắt được người trước mắt thì hẳn cũng sẽ phải trả một cái giá không nhỏ chứ?
Còn không bằng mọi người cùng ông nội bàn bạc chuyện này trước.
“Ồ?”
Trương Thiên Tiếu nói: “Thật sự không có ở đây sao? Hay là không dám ra ngoài gặp mặt?”
Vũ Lập Hạo dường như nhìn ra ý tứ của Vũ Tử Di, lời của ông nội cũng giống như khắc sâu trong lòng hắn.
Hắn cũng có ý muốn tránh chiến, trầm giọng giải thích: “Ông nội và cha tôi đã đi ra ngoài, khoảng chừng một hoặc hai ngày sau mới trở lại.
”
“Nếu như cậu muốn tìm ông nội, vậy mấy ngày sau lại rồi hãy quay lại!”
Nhị gia và Tam gia nhà họ Vũ nhíu mày, không rõ ý tứ của hai anh em này.
Người này tới là để khiêu khích thực lực nhà họ Vũ, đã vậy còn đe dọa sẽ diệt gia chủ, vì sao ra tay xử lí hắn?
Nhưng mà, Vũ Lập Hạo được coi như là một người trong lớp thế hệ trẻ tương đối có địa vị trong nhà, hắn nhíu mày ý bảo xử lý như vậy trước, về sau sẽ giải thích.
Hai vị trưởng bối nhà họ Vũ lúc này mới không truy cứu nữa.
Không ngờ rằng bản thân lại đến không đúng lúc?
Trương Thiên hít sâu một hơi, trầm mặc suy nghĩ chốc lát.
Sau đó, anh xoay người hướng về phía Vũ Tử Di, nhếch mép nói: “Thật tiếc cho hôm nay không gặp được Vũ Trường Sinh, coi như ông ta mệnh lớn!”
“Thế nhưng Thiên Vân tôi không thể để chuyến đi đến thành phố Nam Đô này trở nên vô ích được.
”
Anh giơ tay chỉ vào Vũ Tử Di nói: “Cô, đi theo tôi!”
“Tại đại hội võ thuật, tôi thấy cô khá là thú vị, cảm giác hẳn là không tệ, theo tôi một đêm coi như là bồi thường nhé.
”
Cái gì?
Loại yêu cầu quá đáng này mà cũng dám đưa ra trước mặt cả nhà họ Vũ?
Ngay lập tức mọi người tại hiện trường không chỉ để lộ sự thù địch, mà còn trở nên phẫn nộ.
Quả nhiên là một người vô sỉ!
Vũ Tử Di cau mày nói: “Anh…”
“Thiên Vân! Đừng tự đánh giá mặt mũi bản thân quá cao! Cậu cho rằng nhà họ Vũ chúng tôi thật sự không dám ra tay với cậu sao?” Vũ Lập Hạo giận dữ nói.
Chú ba nhà họ Vũ ngoan độc nói: “Quả thực là càn rỡ!”
Ngay cả hai người của tổ chức Hừng Đông ở phía xa cũng không kìm nổi sự mỉa mai.
“Sứ giả Bạch, người này không chỉ kiêu ngạo ngu dốt, lại còn bình loạn ngớ nhẩn? Người như vậy, thật sự nên để cho đường chủ suy nghĩ thật kỹ một chút!” Nam thanh niên nói.
Sứ giả Bạch cười nhạo một tiếng: “Chỉ cần là kẻ mạnh, có cái gì mà không được chứ?”
Trương Thiên vẫn như đang đùa giỡn trẻ con, mắt anh lóe sáng dưới vành mũ, ậm ừ và nói: “Tôi cũng không muốn thương tổn các người, tôi chỉ là nhằm Vũ Trường Sinh mà đến đây, nếu ông ta không có ở đây, tôi có thể chờ, thế nhưng cái giá chỉ là cô ta ở cùng tôi một đêm, rất hợp lý!”
Ầm!
Có người nhịn không được, thân mình run lên.
Ra tay chính là Vũ Lập Hạo, hắn không cho phép bất kì kẻ nào phỉ báng em gái của hắn, càng không có thể để người em gái này ở ngay nhà họ Vũ mà chịu khuất nhục như vậy.
“Thật quá kiêu ngạo! Nếu như cậu đã không muốn đi, vậy thì để mạng của bản thân lại đây đi.
”
Thời khắc này, những người khác cũng nhịn không được, không cần phải cho kẻ kiêu ngạo kia