Vân Thiên nuốt một viên đan dược ngũ phẩm tăng cường khôi phục, sau đó tiến vào tu luyện khôi phục nội thương.
Châu Nhu Nhu lúc này chỉ có thể đứng một bên, lo lắng chờ đợi.
Nhìn đôi mắt đẫm lệ của cô ấy, xem ra những ngày này, giữa hai người bọn họ hẳn là đã có chút tiến triển.
Nhân lúc Vân Thiên tĩnh tâm khôi phục, Trương Thiên ngồi xuống sau lưng anh ta, nâng một tay dán vào lưng của Vân Thiên.
Nhị trưởng lão suy yếu hỏi: “Tiểu Thiên đang muốn dùng nội lực tương trợ Vân Thiên đánh tan tụ huyết (máu đông) trong người sao? Cái này không thể được đâu, Vân Thiên bị trọng thương, rất có thể đã tổn thương đến các cơ quan quan trọng, nếu dùng nội lực chấn động, e rằng sẽ bị thương càng thêm nghiêm trọng!”
Tam trưởng lão gật đầu nói: “Đúng vậy, tiểu Thiên, con làm như thế không được đâu!”
Bọn họ không muốn áp dụng biện pháp liều lĩnh này để khôi phục nhanh hơn, Vân Thiên là người kế nghiệp của bọn họ, đối với bọn họ mà nói, có thể tính mạng của Vân Thiên còn quan trọng hơn cả tính mạng của chính bản thân mình.
Trương Thiên cũng biết bọn họ lo lắng, an ủi nói: “Không cần phải sợ, tôi sẽ không để anh ta bị thương, đợi lát nữa mấy người cảm nhận một chút là sẽ biết ngay thôi!”
Hai vị trưởng lão âm thầm lau mồ hôi lạnh trêи trán.
Trương Thiên truyền linh lực vào, có thể nói là linh lực chứa đựng tinh hoa, đối với việc tu luyện mà nói, cái này tương đương với linh khí vô cùng nồng đậm của đất trời.
Theo dòng linh lực truyền vào mỗi lúc một tăng, lông mày Vân Thiên cũng bắt đầu giãn ra, cảm giác toàn thân như đang được ngâm trong ngọc tuyền, cộng với hiệu quả của đan dược, nội thương quả thực đã nhanh chóng được chữa lành.
Ngay sau đó đến lượt nhị trưởng lão, ông ấy cũng nhắm mắt tu luyện khôi phục.
Thời điểm Trương Thiên truyền linh lực vào, trong nháy mắt, ông cảm thấy thật thần kỳ, nguồn sức mạnh này so với hiệu quả của đan dược còn mạnh hơn, nằm ngoài dự liệu của ông.
Tuy nhiên, trong quá trình trị thương, ông cố gắng trấn tĩnh, gạt bỏ nghi ngờ sang một bên, xong xuôi sẽ quay sang hỏi Trương Thiên sau.
Rất nhanh, tam trưởng lão, tứ trưởng lão cũng tiến nhập tu luyện.
Hơn nửa canh giờ sau, bốn người bọn họ lần lượt mở mắt ra.
Vân Thiên là người đầu tiên hỏi Trương Thiên: “Chuyện này là sao vậy? Đây là thủ pháp y thuật chữa thương gì thế? Tôi có cảm giác nội thương toàn thân đều bị một nguồn năng lượng mạnh mẽ bao lấy!”
Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão cũng hỏi.
“Mấy người hiện tại cũng được coi như là có linh khí mạnh mẽ của đất trời rồi!” Trương Thiên trầm giọng đáp lại: “Trở về có cơ hội sẽ giải thích thêm, chúng ta đi cứu Thiên Ma quan trọng hơn.
”
Mấy người gật đầu một cái!
Mặc dù thực lực của bọn họ chưa hoàn toàn khôi phục lại trạng thái bình thường, nhưng cũng tương đối rồi.
Lúc này Vân Thiên cắt ngang, nói: “Nhưng chúng ta còn một vấn đề nữa, chính là lối vào của tổ chức Hừng Đông ở Huyền Tây là một bí ẩn!”
“Theo lời người của tôi nói lại, có mấy chỗ có khả năng, nhưng lại không chắc là cái nào.
”
Nhị trưởng lão nói: “Cái này quá mạo hiểm, một khi chúng ta tìm sai, liệu bọn chúng có gây bất lợi cho Thiên Ma không?”
Trương Thiên giải thích: “Không cần phải sợ, cái này tôi có cách.
”
Trêи tay anh đang giữ một thiết bị liên lạc của tổ chức Hừng Đông, không ngờ thời điểm này sẽ cần dùng đến thứ này.
“Trước hết chuẩn bị một chút, sau đó lên đường!” Trương Thiên nói.
Cuối cùng, Trương Thiên thay quần áo, giả trang thành thân phận Thiên Vân, sau đó dẫn theo Vân Thiên cùng với ba vị trưởng lão, ngoài ra còn có thêm bốn hộ pháp nhập cảnh Vân Môn ra ngoài.
Không phải là không muốn mang theo nhiều người, mà là mang những người khác cùng đi mà nói, tốc độ sẽ chậm hơn.
…
Một bên khác, mấy vị cường giả Hừng Đông đang áp giải Thiên Ma trở về phân bộ Huyền Tây.
Một tên cường giả áo đen quay sang tên đàn ông mặc áo sơ mi xám nói: “quan Triệt, lần này may là đã cướp được tâm sen ngàn năm về, bằng không, lần này chắc chắn đầu cậu sẽ phải lìa khỏi cổ!”
Quan Triệt gật đầu nói: “Ừ, quả thật làm tôi sợ hết hồn!”
“Tối hôm qua người của tôi tôi nhận được lệnh đi Cửu Châu lấy tâm sen ngàn năm, cũng không biết Vân Thiên từ đâu biết được tin tức, càng không ngờ giữa đường lại bị anh ta chặn lại!”
Cái người tên Quan Triệt này chính là một trong ba vị cường giả hóa thần, tối hôm qua Vân Thiên dẫn theo thủ hạ cướp tâm sen ngàn năm từ trong tay của anh ta.
Quan Triệt quay sang tên cường giả áo đen gật đầu cảm tạ: “Cũng may có Hoàng lão ca dẫn theo chấp sự kịp thời đuổi đến, bằng không hôm nay tôi dẫn người đến Vân Môn chưa chắc đã lấy lại được tâm sen ngàn năm.
”
Quan Triệt là một vị hộ pháp, thủ hạ của anh ta làm mất tâm sen ngàn năm, anh ta lập tức dẫn người đến Vân Môn đòi lại.
Anh ta vốn cho rằng thực lực hóa thần của mình dư sức xài, nhưng không ngờ