Trêи bầu trời, tốc độ của hai người giảm mạnh nhưng thân thủ của cả hai cường tráng và cũng không dừng lại.
Cuối cùng, cả hai lần lượt dừng lại ở giữa xe thứ nhất và đầu xe thứ hai.
Người lái xe cảm thấy thân xe đã bị đột kϊƈɦ nên giảm tốc độ xuống!
Bộp!
Hai người mặc hai cánh trang bị từ trêи cao bay xuống, tăng thêm phần mạnh mẽ, cởi bỏ bộ cánh trang bị, một cú đạp làm đầu xe bị méo xuống dưới và cùng nhau kéo lại tạo thành một vết phanh dài.
Ba chiếc xe bắt buộc phải dừng lại chính giữa đường cao tốc.
Lúc này, người ra khỏi xe đầu tiên là một người đàn ông gọi là Đai Sa.
Trêи xe, người nhân viên bắt đầu truy hỏi tình huống, thậm chí còn rút cả súng.
Thế nhưng Đại Sa khủng bố bọn họ bằng ánh mắt, căn bản anh không muốn để ý tới, ở trước mặt mọi người, dùng tay không nhấc cả cái xe quăng về phía trước đường cao tốc, ngăn chặn chiếc xe đằng sau.
Tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.
Trương Kim Cát đáp xuống chiếc xe được phòng hộ đặc biệt chứa Lâm Tử Thanh, lớn tiếng quát lên: “Mở cửa.
”
Thế nhưng những người ở bên trong không hề có bất kì phản ứng nào!
Bọn họ cảm thấy những lúc như thế này thì ở yên trong xe là an toàn nhất, bởi vì ít nhất xe còn chống đạn.
Thế nhưng bọn họ không biết rằng, làm vậy chính là đi tìm đường chết.
Trương Kim Cát cầm lấy khung xe, trực tiếp dùng một lực mạnh mẽ, dùng một quyền đã phá vỡ cửa sổ xe.
Bùm, bang!
Những người nhà họ Tần vốn là chiến sĩ đặc chủng, súng đạn thật bọn họ đã sờ qua và đã tham gia chiến trường, nhưng mạnh như Trương Kim Cát bọn họ vẫn chưa được chứng kiến.
Ồn ào cầm súng xuống xe!
Trương Kim Cát nhìn để chắc chắn rằng Lâm Tử Thanh có ở bên trong, trong lòng thả lỏng chút ít nhưng vẫn quát to: “Chị dâu!”
“Trương… Kim Cát, là cậu đến rồi?” Sắc mặt Lâm Tử Thanh có vẻ mệt mỏi.
“Là em đến cứu chị đây, chị không cần lo lắng, bây giờ chị an toàn rồi.
” Trương Kim Cát nhíu mày nói: “Nhưng mà chị dâu, chị làm sao vậy?”
“Tôi không sao, chỉ hơi mệt!” Lâm Tử Thanh nhắm mắt nói.
Trương Kim Cát nghiến răng nói: “Chị dâu nghỉ ngơi đã, em giải quyết bọn họ trước.
”
Lúc này Đại Sa và Trương Kim Cát dựa sát vào nhau!
Bên kia một đoàn chiến sĩ đặc chủng được nhà họ Tần phái tới, cầm chắc lấy súng, tất cả hỏi hai người Trương Kim Cát: “Các anh là ai?”
Ánh mắt Trương Kim Cát tàn nhẫn, đứng thẳng người nói: “Tôi lệnh cho nhóm người các anh, lập tức bỏ súng xuống!”
Một người đội trưởng dẫn đầu đám người đó nói: “Không có chuyện đó, chúng tôi đang chấp hành nhiệm vụ, nếu hai người các anh không rời đi, chúng tôi sẽ nổ súng!”
Trương Kim Cát cười lạnh một tiếng: “Vậy thì ngại quá, chúng tôi cũng đang chấp hành nhiệm vụ, hơn nữa nhiệm vụ của chúng tôi tuyệt đối quan trọng hơn so với các anh!”
Biểu hiện của đoàn người có chút do dự, nhìn qua những người xung quanh.
Đội trưởng nhíu mày và hung hãn nói: “Chúng tôi là cấp dưới ở kinh đô của bộ trưởng Tần, không có tiếp nhận bất cứ mệnh lệnh gì hết!”
“Hơn nữa, hai người các anh nhìn càng giống như thổ phỉ đi cướp người, tôi cảnh cáo các anh lần cuối, nếu không rời đi, bọn tôi sẽ ra tay trước.
”
Nói xong, tất cả chiến sĩ trong đoàn giơ súng lên lần nữa, lần này tất cả súng đều đã lên nòng.
“Vài khẩu súng mà dọa ai đó?” Trương Kim Cát lắc đầu nói.
Ầm ầm!
Một chiếc máy bay ở phía trước quay về, dừng trêи mặt đường cao tốc, thậm chí còn dùng cả súng lớn nhắm vào đoàn xe.
Thì ra vừa rồi Đại Sa ngăn chặn các xe từ đằng sau đi đến, là để tạo thành một đường băng!
Những người có mặt đều sợ đến ngây người, ai còn dám nói đám người của Trương Kim Cát là thổ phỉ? Trước mắt là cả một máy bay đang chiến đấu với bọn họ!
Những chiến sĩ đặc chủng nhà họ Tần cũng không ai có thể điều động được máy bay, rõ ràng là chức vị ở bên trêи, bọn họ không phải cùng một đẳng cấp.
Đội chiến sĩ đặc chủng nhà họ Tần có chút tránh né.
“Đội trưởng, chuyện này phải xử lí làm sao?” Một tên đội phó hỏi.
Tên đội trưởng kia cũng không làm chủ được, chỉ có thể đưa mắt nhìn hai người cường tráng ở phía sau xe nhà họ Tần.
Không đợi bọn họ trả lời, Trương Kim Cát nói: “Làm sao bây giờ? Tranh thủ thời gian nhường đường cho chúng tôi, hôm nay tôi nhận được mệnh lệnh: ai ngăn cản, giết không tha!”
“Cái gì!” Mấy thành viên trong đội nghi ngờ.
Thời đại bây giờ, nhiều nhất là có điều hòa rồi, ở đâu còn có chuyện có thể giết người?
“Nực cười, còn dám ngang nhiên ở trước mặt người nhà họ Tần chúng tôi nói bậy? Đem quyền uy của nhà họ Tần để ở chỗ nào?” Trong đó có một vệ sĩ to cao nói.
Một người khác ở trong đoàn cũng hung ác nói: “Hôm nay, chúng tôi theo yêu cầu phải mang người đến thành phố Thiên Hải, tôi cũng nói luôn tại đây, nếu ai dám mang người đi, bọn tôi cũng lấy luôn mạng của hắn.
”
“Đại Sa, vậy thì tiễn bọn họ một đoạn đường!” Trương Kim Cát trầm giọng nói.
Đại Sa lạnh giọng: “Rõ, đội trưởng!”
“Kiêu căng!” Hai người mạnh mẽ kia cười nói, còn bày dáng vẻ cường tráng.
Khí phách mạnh mẽ tỏa ra, một bên là bậc thầy, một bên là cường tráng vạm vỡ.
Lông mày của Đại Sa được điều chỉnh lại một chút, thân hình biến mất trước mặt đội chiến sĩ đặc chủng.
Bùm!
Rầm!
Gió trời nổi lên, trận chiến mạnh mẽ vang lên.
Hai phút sau, một người va vào lan can làm bằng sắt ở đường cao tốc, rồi rơi vào một cái hố to và ngã xuống đất không dậy nổi!
Một xe khác cùng một nơi bị văng ra đường cao tốc bên ngoài, về phần sống chết không ai rõ, dù sao cũng không thấy bóng dáng đi trở về.
Đại sa nhướng mày, xoa nắm đấm rồi trở về.
Trương Kim Cát thấy toàn bộ đám chiến sĩ đặc chủng nhà họ Tần đều sững sờ, anh nói: “Các anh còn muốn ra tay không?”
Tất nhiên không dám ra tay, cũng không có lí do gì để ra tay!
Chẳng lẽ muốn chết sao?
Nhưng là đội trưởng thì vẫn phải có trách nhiệm truy hỏi: “Các anh từ đâu tới? Chúng tôi muốn báo cáo kết quả công việc!”
Trương Kim Cát cười lạnh một tiếng, quay đầu nói: “Doanh trại Thần Long!”
Đỡ lấy Lâm Tử Thanh đang yếu ớt, Trương Kim Cát cõng cô, cùng Đại Sa đi tới chiếc máy bay.
Bốn chữ ‘Doanh trại Thần Long’ được nói ra, tất