Nhà họ Tần!
Tần Trăn và Tần Mỹ vội vàng trở về.
Ở đại sảnh bên trong nhà, Tần Quảng Nghĩa đang ngồi trêи ghế cao nhất, Tần Lương và một số nhân vật quan trọng khác đang đứng ở bên cạnh.
Tất cả đều đang chờ hai người họ trở về.
Hai người Tần Trăn và Tần Mỹ có chút sợ hãi trong lòng, bọn họ không sợ Trương Thiên nhưng họ cực kì sợ Tần Quảng Nghĩa trách tội.
Dù sao cũng vì Tần Trăn lén dặn quản gia dùng danh nghĩa của ông nội để ra lệnh đấy, chuyện này đã vô cùng nghiêm trọng rồi.
Nhưng Tần Trăn đã nghĩ ra cách đối phó khi trêи đường về.
Bọn họ từ từ bước tới!
Tần Quảng Nghĩa nhìn thấy hai người thì quát lên: “Tần Trăn, hai đứa qua ngay đây cho ta.
”
“Ông nội!” Giọng nói của cả hai nhỏ nhẹ, tỏ vẻ biết lỗi.
Nhưng cho dù như vậy thì lửa giận trong người Tần Quảng Nghĩa vẫn không giảm xuống, ông ta quát to: “Tần Trăn, cháu thật to gan, bây giờ đủ lông đủ cánh rồi, còn dám dùng danh nghĩa của ta để ra lệnh xuống dưới hả?”
“Cháu có biết cháu làm như vậy là muốn hủy hoại đi trêи dưới nhà họ Tần hay không? Mệnh lệnh của ta là cái cháu có thể làm trò xằng bậy hay sao?”
Uỵch!
Lúc này Tần Trăn trực tiếp quỳ xuống đất, trêи mặt tràn đầy nước mắt, khóc lóc kể: “Ông nội, cháu biết lỗi rồi, cháu thật sự biết lỗi rồi.
”
“Cháu vạn lần không nên dùng danh nghĩa của ông để làm những chuyện như thế!”
Tần Quảng Nghĩa cười lạnh: “Cháu là vạn lần không nên đắc tội với Trương Thiên, còn không biết sai ở đâu.
”
“Không phải ta đã nhắc nhở cháu rồi sao? Lần trước ở Club Lưu Quang cháu bị đánh một lần, ta đã cảnh cáo cháu không được đi gây chuyện với người này sao? Cậu ta là người mà cháu có thể gây chuyện được sao?”
Tần Trăn nghe vậy thì nói thầm: “Anh ta chẳng qua chỉ là một nhân vật nhỏ…”
“Cái gì? Đến bây giờ cháu còn cho rằng Trương Thiên là nhân vật nhỏ?” Tần Quảng Nghĩa trừng mắt lên và quát lớn: “Trương Thiên mà là nhân vật nhỏ thì còn cần đến ta dặn đi dặn lại cháu, não của Tần Trăn cháu sống ở đùi đấy à?”
Tần Trăn than thở một tiếng: “Cháu đã cho người đi điều tra Trương Thiên từ trước rồi, anh ta là người bình thường và không có danh tiếng gì! Chẳng qua ông nội muốn bảo vệ Lâm Tử Thanh nên mới không cho cháu động đến anh ta.
”
Uỳnh!
Tần Quảng Nghĩa đập xuống bàn, chỉ thẳng vào mặt Tần Trăn và nói: “Cháu à, ta nên nói cháu như thế nào đây?”
“Cháu có biết không, nếu Trương Thiên là nhân vật nhỏ thì Tần Trăn cháu chính là cái loại phế vật!”
“Cháu dùng đầu mà nghĩ một chút đi, nếu cậu ta là nhân vật nhỏ thì hôm nay tập đoàn của cậu ta xử lí sạch sẽ và nhanh gọn như vậy sao, các cơ quan cấp cao lại còn trao cho một cái mũ miễn kiểm tra tập đoàn?”
Về việc của Lâm Tử Thanh, Tần Quảng Nghĩa không rõ lắm.
Tần Trăn méo miệng nói: “Vậy chắc chắn rằng ông nội ở sau lưng giúp đỡ anh ta, nếu không chắc chắn hôm nay anh ta xong đời rồi.
”
Lúc này, Tần Quảng Nghĩa thật sự tức giận đến mức muốn đứng lên đạp Tần Trăn một cái.
Lồng ngực ông ta phập phồng, thở gấp và nói: “Cháu thật sự là ngu xuẩn như lợn, nhà họ Tần chúng ta trêи dưới có mấy tập đoàn có thể đạt đến mức miễn kiểm tra hay sao?”
“Ta mà có quyền lực này, xí nghiệp nhà họ Tần chúng ta chi tiêu còn phải băn khoăn gì nữa sao?”
“Đó là cái đại lão cấp trêи tự mình muốn trao nó cho Trương Thiên đấy, bây giờ Tần Trăn cháu đã hiểu chưa, não lợn!”
Cả người Tần Trăn ngây ra, phía trêи của ông nội anh ta chỉ có thể đếm trêи đầu ngón tay, vậy thì thật sự là thẻ bài của các đại lão cấp cao ở Viêm Hạ này rồi!
Nên biết rằng khi có thẻ miễn kiểm tra tập đoàn thì tương đương với việc toàn bộ Viêm Hạ này đối với bọn họ làm việc đều yên tâm.
Nhân vật như vậy không những phải có mối quan hệ cực kì lớn mạnh sao lại còn hết lòng bồi đắp Viêm Hạ này, hơn nữa phải để nhóm đại lão tín nhiệm mới được.
Tần Trăn vẫn còn cho là ông nội mình đứng ra đảm bảo mới có thể đặc biệt phê chuẩn cho trường hợp của Trương Thiên, nhưng bây giờ xem ra là không phải.
“Chẳng lẽ Trương Thiên còn có quan hệ với các đại lão cấp cao, anh ta còn có lai lịch thế nào?” Trong lòng Tần Trăn nặng trĩu tự hỏi.
Tần Mỹ vô cùng hoang mang nói: “Không thể nào…”
Tần Quảng Nghĩa khinh thường, tức giận nói: “Cái đó còn cần ta giải thích sao!”
“Nhưng cháu đã dùng thông tin tập đoàn nhà họ Tần chúng ta lấy được, rõ ràng tra ra anh ta chỉ là người bình thường không có danh tiếng…” Tần Trăn không thể tin được mà nói.
Tần Quảng Nghĩa dừng lại một chút và nói: “Đó là vì thân phận của cậu ta được bảo mật tuyệt đối mà ngay cả tập đoàn nhà họ Tần chúng ta cũng không có quyền được biết, càng hiểu cậu ta có thân phận lớn mạnh thế nào, những người như thế chỉ có thể đếm trêи đầu ngón tay!”
Hít!
Tất cả mọi người có mặt đều hít một hơi lạnh.
Tần Lương không ngờ rằng Tần Trăn lại đắc tội với người có lai lịch lớn mạnh như vậy, trách tội mắng: “Đến mức này, lần này con còn gây ra chuyện lớn nữa à!”
Lúc này, Tần Mỹ mới nhớ lại trước kia Trương Thiên đã nói ở trước mặt cô ta rằng ông nội của cô ta ra mặt, Trương Thiên cũng sẽ không nể tình.
Linh hồn nhỏ bé của cô ta bị dọa đến phát khϊế͙p͙, cô ta nhắc đi nhắc lại: “Thì ra anh ta nói không sai, cũng không nói khoác, anh ta thật sự có năng lực này!”
“Nhìn xem, cháu còn tưởng ta bảo vệ cậu ta?” Tần Quảng Nghĩa nói.
Tần Trăn lắc đầu nguầy nguậy nói: “Không thể có chuyện đó được!”
Trong chốc lát, Tần Trăn không thể chấp nhận được việc Trương Thiên lớn mạnh hơn anh ta.
Cả hội trường chìm vào yên tĩnh.
Ánh