Có vẻ Dương Tiêu đặc biệt sốt ruột đối với chuyện Thiên Niên Liên Tâm, lạnh giọng bảo Dương Ấn nói ra tin tức liên quan tới nó.
Dương Ấn gật đầu, vội vàng nói: “Căn cứ điều tra mà chúng tôi phát hiện, lần này Thiên Niên Liên Tâm đầu tiên là bị đám người Vân Môn cướp đi một lần, lúc ấy chấp sự của phân bộ Huyền Tây dẫn người đến Vân Môn đoạt về, nhưng mà…”
“Nhưng mà cái gì!” Dương Tiêu trầm giọng gặng hỏi.
“Nhưng mà sau đó, đám người Vân Môn lại quay ngược lại đánh đến phân bộ Huyền Tây để cướp về, nhân tiện cứu Thiên Ma về!” Dương Ấn giải thích.
“Nếu phân bộ Huyền Tây đánh đến Vân Môn đoạt người, lại còn mang đi Thiên Ma, vậy sao lại bị Vân Môn quay nước lại đoạt người.
” Dương Tiêu cảm thấy mỉa mai mà cười: “Nếu bọn Vân Môn có thực lực này, lần đầu tiên đã có thể bảo vệ được Thiên Niên Liên Tâm.
”
Dương Ấn hít sâu một hơi nói: “Đúng vậy, cho nên chúng tôi căn cứ manh mối này mà truy tìm.
”
“Vẫn luôn nghiên cứu vì cái gì Vân Môn sẽ phát hiện phân bộ Huyền Tây, vì sao Vân Môn có năng lực cướp đi thứ đó… Trải qua điều tra, truy tìm đến một người tên là Thiên Vân của Ánh Rạng Đông chúng ta!”
“Trước khi người này xảy ra chuyện ở phân bộ Huyền Tây, đã từng hỏi địa chỉ của phân bộ Huyền Tây, chúng tôi suy đoán đám người Vân Môn tập hợp cường giả, sau đó là vì có người dẫn đường nên quay ngược lại cướp đi đồ vật.
”
“Cho nên vô cùng có khả năng người này biết tung tích của Thiên Niên Liên Tâm.
”
Dương Tiêu lạnh giọng hỏi: “Bắt được người này chưa?”
Dương Ấn: “Tạm thời chưa, chúng tôi sử dụng tai nghe truy tra địa vị, nhưng tai nghe của người này cũng không có tín hiệu, cho dù tăng mạnh tín hiệu cũng không có phản hồi, như bị phá hủy rồi vậy, nhưng mà hệ thống vẫn không biểu hiện dị thường, cực kỳ kỳ quái!”
“Giống như bị ném vào một nơi tuyệt mật phản tín hiệu vậy?”
Vì khống chế nhân viên, tổ chức Ánh Rạng Đông bỏ thêm rất nhiều thủ đoạn ở tai nghe, không ngờ lại khống chế không được tai nghe Trương Thiên trang bị.
“Ngay cả người cũng tìm không thấy, vậy là không có tin tức!” Dương Tiêu tức giận quát: “Những người khác Vân Môn đâu, còn Vân Thiên kia đâu?”
Dương Ấn bị dọa giật mình một cái, thấp giọng đáp: “Hình như Vân Môn đã trốn đến Cửu Châu, Cửu Châu lớn quá, tạm thời không biết lẩn vào nơi nào, yêu cầu tra tìm từng nơi.
”
“Duy chỉ có tin tức của Thiên Vân này, chúng tôi biết được nhiều một ít, anh ta vốn đại diện cho khu vực Nam bộ Khánh Giang gia nhập tổ chức của chúng ta, nhưng ngay khi Vân Môn xảy ra chuyện thì lập tức xuất hiện, có thể thấy được anh ta và Vân Môn có chút quan hệ!”
“Dựa theo manh mối hiện tại, có khả năng bọn họ đều trốn ở một nơi nào đó trong Cửu Châu, chỉ sợ phải tốn chút thời gian mới tìm được bọn họ.
”
Dương Tiêu nhớ lại: “Khu vực Nam bộ Khánh Giang? Cái này thật sự có chút quen thuộc…”
“Một người tên là Vân Thiên, một người tên là Thiên Vân? Có quan hệ? gì”
“Thôi, đi tra đi! Phải tra cho ra manh mối, sống phải thấy người chết phải thấy xác, đặc biệt là Thiên Niên Liên Tâm ở nơi nào nhất định phải tìm ra được cho tôi.
”
“Thưa vâng, quân chủ!” Dương Ấn ngờ vực hỏi: “Mặt khác, lần này quân chủ trở về là vì?”
Anh ta biết rõ, trừ phi Viêm Hạ có chuyện đặc biệt, nếu không Dương Tiêu không có khả năng xuất hiện.
Dương Tiêu híp hai mắt lại, dưới ánh mắt có một tầng mê sa, anh ta trầm giọng nói: “Đừng hỏi, có yêu cầu cần anh biết, tôi tự nhiên sẽ an bài.
”
“Vâng!” Dương Ấn lộ ra vẻ kinh hoảng, vội đi xuống.
…
Nhà họ Tần!
Từ lúc Trương Thiên đi rồi, trêи dưới nhà họ Tần chìm trong bi thương đánh mất Tần Trăn.
Trong nhà ăn đã bắt đầu thu dọn lại, Tần Quảng Nghĩa vẫn ngồi như vậy không dậy nổi, thu thể lạnh lẽo của Tần Trăn còn ở nơi đó.
“Bố, vì sao bố không để con, người của chúng ta ngăn cản hắn?” Tần Lương cắn răng thống khổ khóc lóc kể lể với Tần Quảng Nghĩa: “Nhà họ Tần chúng tôi cũng có người, tuyệt đối sẽ không để Trăn nhi chết đi.
”
“Hoặc là làm theo ý của Trăn nhi an bài, hoặc là lập tức giết chết Trương Thiên, vậy thì người chết không phải Trăn nhi!”
Tần Quảng Nghĩa không đau lòng sao?
Ông ta cũng không muốn nhìn thấy Tần Trăn chết đi, nhưng ai kêu gã chọc ai không chọc, một hai phải đi chọc Trương Thiên?
Kết cục hôm nay đã là bất đắc dĩ, nhưng cũng chỉ có thể như thế, nếu không Tần Quảng Nghĩa ông cũng không cách nào giải thích với Trương Thiên!
Tần Quảng Nghĩa nói: “Nếu vận dụng trêи dưới nhà họ Tần chúng ta đối kháng, chưa chắc không thể ngăn cản một mình Trương Thiên, nhưng bố có thể khẳng định với con, một khi chúng tôi chọc giận Trương Thiên, gây nên đối kháng…”
“Hôm nay người chết của nhà họ Tần chúng ta, nhất định không chỉ một mình Tần Trăn, rất có khả năng là bố và con đều phải chết!”
“Con nghĩ bố không muốn Trăn nhi sống sao? Nhưng mà nó quá khinh suất.
”
“Ai, đều là người một nhà, hiện giờ bước đến bước đường này, là sỉ nhục của nhà họ Tần ta.
”
“Này…” Tần Lương thở dài một hơi.
Tần Mỹ nhìn chằm chằm thi thể của anh trai, ngây ngốc đến nói không được lời nào.
Trước đó cô ta còn tưởng rằng có thể dựa vào anh trai hỗ trợ, đá Trương Thiên xuống thần đàn, không ngờ chẳng những không làm Trương Thiên nếm phải đau khổ, hiện tại còn làm cho anh cô ta phải mất mạng.
Tần Quảng Nghĩa dặn dò nói: “Tần Trăn chết, coi như là đền mạng cho chuyện làm bất nghĩa của mình đi, về sau ai cũng không thể nói đến chuyện này.
”
“Càng đừng đi trêu chọc