Đám người doanh trại Thần Long nhìn rất nhiều sinh vật bên đường biển cũng gặp xui xẻo, những con cá kia đều ngửa bụng lên trời, trong lòng họ không khỏi lo lắng cho Trương Thiên.
Người của Hạ Viêm đứng ven sông sững sờ.
Hiện tượng như vậy đủ để chứng minh cuộc chiến trong nước khủng bố đến mức nào, hơn nữa bọn họ đều biết những thứ này nhất định là do điện lực từ Điện Giảo tạo thành.
Tiết Khải Dương cau mày, trầm giọng nói: “Lão đại Quỳ, anh Thiên của chúng ta không sao chứ?”
Đội viên doanh trại Thần Long cũng nói: “Vừa nãy Điện Giảo nổi giận, thần Thái Dương một mình quay lại vì chúng tôi, không ngờ cuối cùng Điện Giảo lại tỏa ra điện lực khủng bố như vậy…”
“Thần Thái Dương chịu nổi không?”
Ông Trùng bọn họ luôn bình tĩnh nhưng trong lúc này, họ cũng hết sức phiền muộn trong lòng: “Tuy rằng vừa nãy đội trưởng như một tên biến thái không bị điện lực xâm hại, thế nhưng Điện Giảo đột nhiên bùng nổ… Tôi cũng có chút lo lắng.”
Viên Quỳ lạnh giọng nói: “Anh ấy đã nói không sao, vậy thì sẽ không sao.
Bây giờ cũng không thấy bóng dáng của lão đại, vậy đã nói rõ không có chuyện gì.”
“Tất cả mọi người đừng nên nghĩ nhiều, chúng ta làm tốt tác chiến, chuẩn bị tiếp viện!”
Viên Quỳ sao lại không lo cho an toàn của Trương Thiên?
Mắt cậu ta vẫn nhìn chằm chằm vào mặt sông, trong lòng không muốn thấy bóng người của Trương Thiên, thế nhưng lại không ngừng lo lắng được.
“Đúng rồi, đội trưởng! Tổng giáo đầu kìa!” Người của doanh trại Thần Long đáp lại.
Dưới nước sông!
Trương Thiên quay đầu sử dụng thức thứ hai của kiếm pháp Thiên Tinh - Kiếm Lưu - với Điện Giảo, rõ ràng cho thấy nó có tác dụng với Điện Giảo.
Kiếm Lưu là dùng linh lực và kiếm ý để truy sát, đối với Điện Giảo mà nói, đòn tấn công này còn mạnh hơn rất nhiều chiêu thức chỉ dựa vào sức mạnh nghiền ép của Đạo Tư vừa nãy!
Đáng tiếc, Kiếm Lưu cũng không tạo ra thương tổn trí mạng cho Điện Giảo, ngược lại để nó tạo ra tiết tấu liều mạng.
Bởi thế, lúc doanh trại Thần Long vừa rời đi, Điện Giảo đã phẫn nộ phóng điện lực kinh khủng ở toàn thân ra.
Lấy nó làm trung tâm, phóng ra lôi điện cường lực với phạm vi lớn.
Sau một khắc, trong phạm vi nó phóng điện, sinh vật còn sống đều dồn dập bị điện giật…
Vì lẽ đó, mọi người mới thấy mặt nước có vô số vật chết trôi nổi.
Trương Thiên có linh lực bảo vệ bản thân, một ít điện lực vừa nãy không tổn thương được anh, thế nhưng hiện tại, dòng điện xung kϊƈɦ còn mạnh hơn rất nhiều so với những điện lực vừa mới đánh tan kia.
Một tầng linh lực mờ mờ cũng bị phá tan, mấy phần của dòng điện xuyên qua cơ thể khiến nó run lên.
Nói thật, có linh lực bảo vệ, một vài dòng điện hạ thế không có tác dụng gì với Trương Thiên, thế nhưng dòng điện cao thế thì không giống như trước.
Đặc biệt là sấm sét tự nhiên và dòng điện nghìn vôn, những thứ này ngay cả tiên nhân cũng vô cùng sợ sệt.
Trong thế giới hỗn nguyên, như sấm sét, lửa, cuồng phong được gọi là nguồn gốc sức mạnh, mà trong số đó, thứ tiên nhân sợ nhất chính là sấm sét.
Ngoại trừ mang đến thương tổn như dằn vặt, sấm sét còn có thể khiến tiên nhân tan thành mây khói, không hề nói đạo lý…
Vì vậy khi tiên nhân tu luyện, có một cảnh giới chính là Độ Kiếp, là độ lôi kiếp!
Đó là một trận đại chiến đối với tất cả tiên nhân!
Có thể nói như vậy, nếu muốn trở thành người mạnh hơn, nhất định phải khắc phục được nỗi dày vò mà sấm sét gây ra.
Dưới tình huống không có linh lực, so với đám Viên Quỳ, Trương Thiên càn sợ điện lực gây thương tổn cho thân thể hơn.
Lỡ không may đánh tan mấy cái tiên mạch, vậy chính là bi kịch!
Đòn tấn công của Điện Giảo dọa đến mức Trương Thiên phải nhanh chóng tăng cường linh lực cho bản thân, anh không muốn chịu đựng cảm giác tê liệt kia…
Vì lẽ đó, Trương Thiên muốn tranh thủ thời gian đánh giết Điện Giảo mới được.
Anh không như Điện Giảo, có thể nhanh chóng luyện hóa linh khí xung quanh thành linh lực, đây là ưu thế độc nhất của yêu thú, Trương Thiên không đua nhau tiêu hao linh lực với Điện Giảo được.
“Tuy rằng Điện Giảo mày đặc biệt, có đặc tính sấm sét, thế nhưng đáng tiếc nhất lại chưa thành ma…”
Nếu như là yêu thú thành ma, Trương Thiên tao sợ là qua đời lúc đó rồi!
Điện Giảo phun ra dòng điện nghìn vôn phong tỏa phạm vi lại, sau đó nhe răng trợn mắt, bùng nổ thú tính, nó vung tay lên!
Vài luồng điện xung kϊƈɦ đánh đến.
Hô!
Trương Thiên lại vung kiếm chống đỡ.
Sau khi va chạm, linh lực và điện lực phát nổ tạo thành hoa trêи mặt nước, người trêи bờ sông đều có thể thấy ánh điện dưới đáy nước…
Điện Giảo nhanh chóng phóng về phía trước, cho dù không phát sinh điện lực, móng vuốt của Điện Giảo cũng là đòn tấn công cực kỳ kinh khủng.
Đặc biệt là trong nước, tốc độ và phản ứng của nó đều nhanh hơn Trương Thiên nhiều.
Móng vuốt dù không túm được Trương Thiên, thế nhưng sấm sét quanh người Điện Giảo lại xuyên qua linh lực, khiến Trương Thiên tê tái một hồi.
“Mẹ nó, sức mạnh sấm sét quả thực không đùa được!” Trương Thiên cảm thấy đan điền mình đau như vỡ vụn, muốn chửi thề một phen.
Trương Thiên vẫn nhanh chóng duy trì khoảng cách nhất định vì thế còn bị Điện Giảo truy đuổi theo một hồi lâu.
Anh vẫn quá kiêng kị sức mạnh nguyên thủy sấm sét này rồi.
Ở trong nước, anh quay đầu đâm ra thức thứ ba trong Thiên Tinh - Tam Sinh!
Ba luồng sức mạnh kiếm ý sượt qua người Điện Giảo, Điện Giảo né được hai kiếm, thế nhưng kiếm thứ ba vẫn trúng.
Ầm!
Điện Giảo va chạm với kiếm lực, lại ầm vang một hồi rồi biến mất.
Điện Giảo chịu một đòn phủ đầu, nó vỡ đầu chảy máu, phát ra tiếng rêи rỉ nặng nề: “Ò!”
Nó không ngờ lại phải chịu đòn tấn công này, quả thật rất sợ, cũng không dám tiếp cận Trương Thiên nữa, nên mới ngừng truy đuổi.
Có điều, dừng lại không có nghĩa là nó không tức giận, Điện Giảo là đang nhanh chóng luyện hóa linh lực.
Trương Thiên nhắc nhở: “Xì, không dám chơi với mày, nếu như vừa nãy bám như thế, bất cứ lúc nào cũng có thể đau chết tao!”
Thừa dịp Điện Giảo đang đứng xa xa hấp thụ linh khí, Trương Thiên híp mắt nở nụ cười.
“Đây là cơ hội cực tốt, thừa dịp mày không có tinh thần, nhanh chóng bắt nạt mày một chút.”
Trương Thiên nhanh chóng co tay lấy Hàn Kiếm ra, chém thức thứ tư của kiếm quyết Thiên Tinh mà anh mới học - Tinh Sa!
Loạch xoạch.
Vùng nước vừa mới bình yên lại bắt đầu khuấy động mạnh.
Ngay cả đám Viên Quỳ đứng trêи bờ cũng cảm nhận được sự khác thường, nhưng họ vẫn bị trói chân ở đó.
Thời gian càng trôi qua, bọn họ càng lo lắng cho Trương Thiên.
Trong định nghĩa của bọn họ, tu luyện võ thuật lợi hại đến đâu, cho dù là thân thể siêu phàm thì cũng có giới hạn.
Như bọn họ ở dưới nước nửa giờ nhưng vẫn phải ngừng lại để thở.
Lúc Trương Thiên bắt đầu dùng Tinh Sa, Điện Giảo vẫn đứng tại chỗ, nhe răng trợn mắt nhìn chằm chằm Trương Thiên.
Nhưng lúc này, bốn luồng kiếm ý hủy diệt của Tinh Sa đang đánh từ đỉnh đầu nó xuống.
Đây có thể là đòn mạnh nhất mà hiện nay Trương Thiên có thể vung ra.
Oành!
Thình thịch đột!
Nhiều luồng kiếm ý xuyên thẳng lên người Điện Giảo.
…
Ven bờ sông Mã Lạp Nhã, những đại lão đóng giữ trêи khúc sông đã đến gần bọn Viên Quỳ.
Lúc nãy Đạo Tư đột ngột rời đi, những đại lão đóng giữ cũng không hỏi rõ tình hình như thế nào, bây giờ chỉ có thể thăm dò từ đám Viên Quỳ bọn họ.
Nhưng ngay khi Viên Quỳ đang nói rõ tình hình với đại lão nước Cáp Mã thì một đội viên thông tin nước Cáp Mã đã cầm máy tính đặc biệt trêи hai tay, bước đến trước mặt ông ta, bày tỏ đại lão ở căn cứ triển khai gọi video đến.
Viên Quỳ cũng nhìn thấy, đây chính là đại lão nước Cáp Mã, người ở căn cứ triển khai đã tiếp đãi bọn họ vào hôm qua.
Tướng quân đóng ở khúc sông chào màn hình máy tính