“Cái gì cơ? Trương Thiên không tham gia?”
Võ Viêm chất vấn: “Lần này cậu thật sự sẽ để Mộc Phong đi tham gia cuộc thi tranh đoạt Hào Long Lệnh?”
Trương Thiên gật đầu!
Cái này?
Đại trưởng lão phản đối: “Trương Thiên, cuộc tranh đoạt Hào Long Lệnh này không phải trò đùa, chẳng lẽ cậu không rõ ở đó có biết bao nhiêu cao thủ sao.
”
Nhị trưởng lão kháng nghị: “Tham gia cuộc thi tranh đoạt Hào Long lệnh ắt sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, chẳng lẽ cậu muốn để Mộc Phong phải liều mạng sao?”
Tam trưởng lão: "Đúng vậy! Hiện tại thực lực của Mộc Phong mới chỉ bước vào Nhập Thần cảnh giới, tuy rằng không tính là yếu nhưng tham gia cuộc thi tranh đoạt Hào Long Lệnh có biết bao nhiêu nhân vật cường giả, thậm chí còn có rất nhiều người đã đạt được cảnh giới cao hơn Nhập Thần.
”
Tứ trưởng lão: “Nếu để Mộc Phong tham gia, chúng ta không lo lắng đoạt được Hào Long Lệnh hay không mà lo rằng trận đấu này sẽ gây nguy hiểm đến tính mạng của thằng bé!”
Vũ Viêm khí phách nói: “Không được, không thể để Mộc Phong tham gia cuộc thi này được!”
“Trương Thiên chẳng lẽ cậu muốn hại chết Tô Mộc Phong hay sao? Cuộc thi tranh đoạt Hào Long Lệnh nguy hiểm đến mức nào lẽ nào cậu lại không biết? Bây giờ thằng bé cũng mất…”
Trong lòng ông ta rất sốt ruột, thiếu chút nữa đã lỡ miệng nói ra chuyện tô Mộc Phong bị mất tay, mãi sau mới ý thức được không ổn, ngậm miệng lại.
Nhưng Võ Viêm vẫn trừng mắt nhìn Trương Thiên!
Trương Thiên mỉm cười: “Ồ, hóa ra năm đó tôi chỉ cần mạo hiểm thì được, bây giờ tôi để cho cậu ta thử một chút thôi mà ông đã đau lòng? Ông già, ông cũng thật là thiên vị!”
Tô Mộc Phong khiêm tốn: “Sư tôn người đừng lo lắng, biết đâu con thật sự có thực lực tranh giành Hào Long Lệnh về cho Càn Võ Tông?”
“Thân là đệ tử nhập môn, con vẫn chưa có cơ hội nào làm chút gì đó cho Càn Võ Tông, lần này mong sư tôn sẽ để con góp chút cống hiến được không ạ!
Vũ Viêm vỗ vai Tiểu Lục nói: “Mộc Phong, con không cần lo lắng, cho dù Trương Thiên không đi tham gia sư tôn cũng có thể cử người khác đi.
”
“Con cứ an tâm dưỡng thương, cố gắng tu luyện, một ngày nào đó con nhất định có thể trở thành đệ tử xuất sắc nhất của Càn Võ Tông.
”
Nhị trưởng lão nói: “Đúng vậy, chúng ta vốn đã chuẩn bị rồi, nếu Trương Thiên không tham gia, chúng ta còn có thể cử Võ Hoàng tham gia cơ mà!”
Tam trưởng lão: “Thực lực của Võ Hoàng đã đạt Thần cấp cảnh giới, đã có cơ hội tranh đoạt được Hào Long Lệnh!”
Bọn họ vẫn cảm thấy thực lực của Tô Mộc Phong hiện nay chưa được tốt.
Tô Mộc Phong nhìn Trương Thiên, vẻ mặt tràn đầy xấu hổ.
Trương Thiên thở dài một hơi nói: “Cậu nói xem ông già này đang muốn ăn đòn phải không?”
“Không cần nói nhiều với ông ta, Tiểu Lục cậu trực tiếp đấu một trận với sư tôn của cậu, ông ta lập tức sẽ biết chuyện gì đang xảy ra.
”
Tô Mộc Phong nghe xong, lập tức gật đầu: “Lão đại nói có đạo lý!”
Nếu đã không thể nói đạo lý vậy thì dùng nắm đấm để nói chuyện đi!
Trước khi tới đây Trương Thiên đã dặn dò Tiểu Lục nhất định phải ‘dạy dỗ’ lại Võ Viêm cho thật tốt.
Tô Mộc Phong cũng hy vọng cậu ta có thể giao đấu với Võ Viêm, thứ nhất là vì cậu muốn thể hiện thực lực của bản thân, thứ hai là cũng muốn đối kháng với Võ Viêm một chút xem thực lực hiện tại của mình đã đến trình độ nào!
“Sư tôn, người tới đi!”
Tô Mộc Phong cười cười: “Con với người đánh tay không, sư tôn hãy dốc toàn lực nhé!”
Võ Viêm bất đắc dĩ, nhất định phải đánh một trận hay sao?
“Con muốn ăn đòn phải không?”
Mấy vị trưởng lão đen mặt, thử hỏi đã có ai trong số bọn họ có thể chống đỡ được nếu Võ Viêm dốc toàn lực xuất chiêu.
“Mộc Phong vẫn còn trẻ như vậy mà đã muốn Võ Viêm xuất toàn lực?”
“Nhập thần cảnh giới lại đi khiêu chiến với Võ Viêm, sợ là tìm mấy ngọn núi cũng không tìm thấy được thi thể Mộc Phong!”
“Người trẻ tuổi có sự tự tin là rất tốt, nhưng quá kiêu ngạo cũng không phải là một điều tốt!”
Các đệ tử khác của Tông môn xôn xao một chỗ.
“Dám khiêu chiến Tông chủ, cậu ta cũng thật khoa trương.
”
“Tuy rằng không biết thực lực của Mộc Phong sư huynh mạnh đến bao nhiêu, nhưng tuyệt đối sẽ không phải là đối thủ của Tông chủ.
”
Một vài nữ đệ tử lại nói: “Mộc Phong sư huynh rất đẹp trai nhưng anh ấy lại muốn khiêu chiến Tông chủ anh ấy sẽ không bị thương chứ?”
“Hừ hừ, Tông chủ sẽ không gây tổn hại đến Mộc Phong sư huynh đâu.
”
Toàn bộ gây lên một phen kinh động!
Võ Viêm hoàn toàn không để thực lực tiểu Lục vào mắt nhưng nếu Tô Mộc Phong vẫn kiên quyết như vậy thì đành: “Vậy hôm nay sư tôn đành phải ra tay dạy dỗ con một chút vậy!”
Trương Thiên cười to: “Ha ha ha, ông già, ông có tự tin như vậy không? Ai dạy dỗ ai vẫn chưa biết được đâu!”
Võ Viêm không thèm coi trọng lời nói này.
Lúc này