Dáng vẻ Võ Hoàng như kiểu anh hùng cứu mỹ nhân!
Nhất là vẻ chính trực của anh ta rất dễ hấp dẫn những đệ tử phái Di Âm sau lưng chưa từng được đàn ông che chở bảo vệ.
Cô gái mặc lụa trắng trong lúc nóng vội, dường như nhìn thấy một bóng người cao lớn tựa núi, thì thầm hỏi: “Càn Võ tông mấy người…”
Võ Hoàng trầm giọng đáp lại: “Gặp chuyện bất bình…”
Tô Mộc Phong ở sau lưng cũng tiện miệng nói tiếp, hừ lạnh: “Rút đao tương trợ!”
Nghe thế, trong lòng cô gái mặc lụa trắng kia cảm thấy ấm áp.
Sư muội Tiểu Du mặc đồ tím bị cảm động, đám người Càn Võ tông hiên ngang, quang minh lẫm liệt, nhất là Tô Mộc Phong tiên phong khí độ…
Nếu vừa nãy Tô Mộc Phong không ra tay, bây giờ có lẽ cô đã trần như nhộng, bị người ta sỉ nhục.
Sư muội Tiểu Du nhỏ giọng nói: “Cám ơn Càn Võ tông các anh ra tay giúp đỡ.
”
Cô gái mặc lụa trắng hơi sững người, dù sao cách nhìn nhận đám người Càn Võ tông cũng đã thay đổi rất lớn, trong lúc nhất thời không biết làm sao…
Hình như mọi chuyện khác xa so với những vì mấy người Tông chủ miêu tả.
Cuối cùng cô ta vẫn chọn im lặng: “Vậy trước tiên bắt tay hợp tác tiêu diệt mấy tên khốn kiếp này đã, khi quay về phái Di Âm chúng tôi sẽ không để Càn Võ tông mấy người chịu thiệt.
”
Cung Nhu nói: “Vị tiểu thư đây, chị cứ yên tâm, Càn Võ tông chúng tôi không hề có ý đồ gì đâu, chỉ là hơi oán giận hành vị không ra gì này mà thôi!”
Lập trường của hai đại tông môn đã biểu hiện rất rõ ràng.
Nhất trí chỉa mũi dùi về phía đám đệ tử như phường đầu đường xó chợ của ba tông môn kia!
Chín vị đệ tử kia cau mày!
Thực lực ba người Càn Võ tông không hề thấp, vừa nãy ra tay đã khiến bọn họ lâm vào thế yếu.
Hiện giờ cả hai tông môn cùng hiệp lực, e rằng sẽ là một trận ác chiếc, mà bọn họ có một cường giả cảnh giới Hóa Thần bị Cung Như làm bị thương.
Còn không bằng vội vàng tiễn mấy vị đại thần này đi.
Gã đàn ông dẫn đầu giở giọng hung ác: “Càn Võ tông mấy người đã muốn xen vào chuyện này thế thì chúng tôi cũng không nói gì thêm nữa…”
“Nể mặt mấy người, tạm thời bỏ qua cho đám phụ nữ này!”
“A Vũ, Nhật Lương, hai người không có ý kiến gì chứ?”
Hai tên dẫn đầu hai tông môn khác bị hỏi trúng, nhún vai: “Chúng tôi nghe theo sự sắp xếp của Lâm sư huynh.
”
Cường giả của mấy tông môn này đều biết, cứ thế đấu qua đấu lại cũng không chiếm được món lợi gì, rất có thể sẽ còn xảy ra chuyện, không bằng bảo tồn thực lực, chờ đợi thời cơ.
Mặc dù không cướp được cờ lệnh nhưng vừa rồi đã sỉ nhục đệ tử phái Di Âm một phen, cũng xem như đã có được thu hoạch…
Tên dẫn đầu vươn tay, ra hiệu để bọn họ rời đi.
Đám người phái Di Âm nhíu mày nhìn sang mấy người Võ Hoàng, bọn họ biết mình hiện giờ không có quyền lên tiếng, nhưng trong lòng vẫn không muốn buông tha cho mấy tên khốn kiếp này.
Nhưng Càn Võ tông ra tay chỉ vì muốn giúp đỡ, hay sẽ tình nguyện vì phái Di Âm các cô mà đắc tội mấy người kia? Hẳn là do Càn Võ tông quyết định.
Hiển nhiên đám người Càn Võ tông lại khiến các cô thay đổi ấn tượng lần nữa.
Võ Hoàng cười cười, lạnh giọng nói với tên dẫn đầu ba tông môn kia: “Càn Võ tông bọn tôi muốn làm gì còn cần mấy người nể mặt à? Xin lỗi nhé, chúng tôi không có ý định rời đi đâu!”
Cung Nhu cũng mỉm cười: “Nói cứ như Càn Võ tông chúng tôi đắc tội không nổi với ba cái loại tông môn không ra gì như mấy người ấy? Ha ha!”
“Các người…” Tên dẫn đầu vốn định giữ mặt mũi nhưng vẫn không chịu được.
Gã chỉ có thể trầm giọng đáp lại: “Ta nói chứ, các người chỉ có sáu người, vừa rồi tôi thấy cũng chỉ có Võ Hoàng mới có chút thực lực, chỉ sợ hai vị đệ tử còn lại tối đa cũng chỉ đến Hóa Thần nhỉ?”
“Bọn tôi có tận chín người, mấy người tốt nhất nên suy nghĩ cho kỹ.
”
“Nếu mà muốn cá chết lưới rách thì chúng tôi chưa chắc sẽ thua đâu…”
Lời này vừa nói ra, sĩ khí của chín kẻ kia tăng cao hơn nhiều.
Người trên quảng trường nhìn xong cũng phải cảm thán: “Tên này nói cũng không phải không có lý…”
“Càn Võ tông và cả phái Di Âm chỉ có hai thằng đàn ông với bốn cô gái, đối đầu với chín tên đàn ông cao to, có thể thắng được à?”
“Tôi chỉ có thể nói Càn Võ tông có khí độ, nhưng không biết thực lực thế nào?”
“Thực lực của đệ nhất tông môn chắc cũng không tệ lắm đâu?”
“Khó nói lắm, vừa rồi mấy người không thấy ba người họ ngắm phong cảnh à? Nhất là cái cậu trẻ tuổi càng kỳ quái, chỉ sợ thực lực cũng chả cao bao nhiêu hết!”
“Cũng có lý…”
Đến mấy vị trưởng lão của phái Di Âm cũng mặt nhăn mày nhó, đầu tiên là không ngờ Càn Võ tông lại cứu đệ tử của bọn họ, mặt khác là không biết thực lực của mấy người Càn Võ tông thế nào.
Tất cả mọi người đều lo rằng thực lực không đủ.
Thật tình không biết rằng trong tình huống này lại có một vị đại thần có thể ngăn cơn sóng dữ.
Tô Mộc Phong chế giếu: “Chỉ với mấy người mà cũng đáng để bọn ta cá chết lưới rách? Coi trọng thực lực của mình quá lắm đấy…”
“Nào mấy anh chị em, nhào lên!”
Nghe thế, Võ Hoàng và Cung Nhu lập tức thể hiện thực lực, một cường giả cảnh giới Thần cấp, một cường giả cảnh giới Bán bước Thần cấp, còn Tô Mộc Phong thì chỉ dùng đến thực lực cảnh giới Hóa Thần.
Cứ thế, đội hình hai đại tông phái có hai người cảnh giới Thần cấp, một người cảnh giới Bán bước Thần cấp và ba người cảnh giới Hóa Thần.
Đội hình thần tiên kiểu này, chín người kia làm sao mà có thể đối phó nổi đây?
Chỉ với hai cường giả cảnh giới Thần cấp đã đủ diệt sạch đám người kia…
Chín tên cường giả nào đó chột dạ!
Nhưng hai đại tông môn thật sự ra tay xông tới, Võ Hoàng và cô gái mặc lụa trắng cùng nhau nhắm vào mấy tên cảnh giới Bán bước Thần cấp và Hóa Thần, còn Cung Nhu và một cô gái phái Di Âm khác cùng nhau xử.
Còn về Tô Mộc Phong thì đúng tại chỗ, không có ý định tham chiếm…
Thế này không cần anh ta phải thể hiện thực lực.
Sư muội Tiểu Du ban đầu cũng muốn xông lên nhưng bị Tô Mộc Phong lạnh lùng vươn tay cản lại.
Cô nàng nhiều lần nói: “Làm sao nữa, tôi cũng muốn tham chiến.
”
Tô Mộc Phong đối xử với mấy cô gái này hoàn toàn lạnh lùng như từ trước đến nay, không thèm nói tiếng nào.
Nhưng thấy người ta sốt ruột nên dùng ánh mắt nhìn tới một vài chỗ!
Lúc này mới khiến sư muội Tiểu Du phát hiện chân và quần áo của