“Hành động!” Sau khi Cá Mập đếm ngược xong, hắn liền hét một câu nước ngoài.
Soạt!
Hai người Cá Mập và tay súng bắn tỉa điểm A đồng thời đứng lên, hơn nữa súng bắn tỉa trong tay hai tên đó cũng nhắm vào một góc độ.
Chiến thuật liều chết chính là một thỏa thuận giữa hai tay súng bắn tỉa hàng đầu liều chết bắn tỉa một mục tiêu …
Cho dù đối thủ ưu tú hơn bọn họ cũng tuyệt đối không thể bắn chết cả hai người, nhiều nhất cũng chỉ ngắm trúng một mục tiêu mà thôi.
Dựa vào ăn ý giữa bọn họ, bọn họ vô cùng tin tưởng kỹ thuật của mình, cho dù mình bị mất mạng thì người còn lại có thể giúp đỡ mình báo thù.
Điểm A và Cá Mập biết, đây chính là đang liều mạng.
Bọn chúng dùng mạng của đồng đội đổi lấy tính mạng của đối thủ.
Hắn và điểm A ai chết thì phải xem Trương Thiên ngắm trúng ai đầu tiên.
Còn một kết quả khác chính là Trương Thiên từ bỏ ngắm bắn tỉa, trốn đi mất, như vậy bọn chúng có thể giành được quyền chủ động…
Trương Thiên ngắm bắn tỉa? Hay là trốn mất?
Soạt!
Khi bọn chúng đứng lên đã nhìn thấy kết quả.
Trương Thiên không nhương bộ!
Cách làm của Trương Thiên vẫn giống với suy nghĩ, dùng hành động để chứng mình, vẫn đề lãnh thổ một bước cũng không nhường, nước lớn Viêm Hạ không phải nơi bọn chúng có thể kiêu ngạo.
Miệng súng của Trương Thiên nhắm thẳng vào hướng điểm A.
Điểm A không hề chớp mắt, cùng nhắm thẳng vào Trương Thiên, sắc mặt cũng không hề thay đổi, chỉ có miệng vẫn lẩm bẩm: “Cá Mập, gϊếŧ chết hắn đền mạng cho tôi!”
Đây chính là mạng sống!
Ngay cả khi thực hiện chiến thuật liều chết, cũng biết rằng nguy hiểm chết người.
Điều điểm A muốn làm trước khi chết là đảm bảo nhắm bắn trúng, đây chính là hành động cuối cùng.
Pằng! Pằng!
Cá Mập cũng biết tất cả, biết người Trương Thiên nhắm bắn là điểm A, người chết chắc chắn là điểm A rồi, việc hắn ta có thể làm chính là nhanh chóng ngắm trúng nổ súng, khiến cho Trương Thiên chết tại chỗ!
Pằng!
Ba tiếng vang lên đồng thời…
Nhưng giây tiếp theo, sắc mặt của Cá Mập lộ ra vẻ kinh ngạc, mặc dù mình cũng nổ súng nhưng hắn lại nhìn thấy trong phút chốc Trương Thiên giơ sung về phía mình!
Đây có phải bắn hai phát?
“Sức mạnh bắn tỉa của hắn ta lợi hại hơn tôi biết, nhưng tốc độ bắn tỉa của hắn ta còn rất nhanh…”
“Tôi và điểm A đều là nhưng tay súng bắn tỉa nhanh, hơn nữa trong giới hạn của cơ thể con người, cho dù hắn ta có nhanh cũng không thể bắn hai lần, đúng không?
“Chẳng lẽ có thể vượt quá giới hạn?”
Một ánh lửa bùng lên, Cá Mập và điểm A đồng thời kinh ngạc.
Trương Thiên thực sự có thể bắn hai phát trong thời gian giới hạn, hơn nữa còn bắn tỉa ngay tức khắc.
Kỹ thuật này có lẽ là đẳng cấp của vua bắn tỉa thế giới!
Điểm A và Cá Mập đều hiểu, trừ phi không bắn trúng, nếu không đều phải chết, bới vì phản ứng của bọn chúng chắc chắn không tránh được đường đạn…
Đây là giới hạn mà người thường không thể làm được!
Trong lòng bọn chúng chỉ có kinh hãi: “Tay súng bắn tỉa hôm này vậy mà lại kinh khủng như thế, hơn nữa tên này cho dù chết thì hắn không những kéo một người chịu tội thay, mà còn kéo cả hai người!”
“Chết ở đây là số mệnh!”
“Nhưng nếu có thể gϊếŧ tay súng bắn tỉa này, bọm họ không hối tiếc chiến thuật liều chết vẫn được thực hiện đến cùng!”
Vèo Vèo!
Cá Mập và điểm A đồng thời bị viên đạn xuyên qua đầu, nếu có chênh lệch cũng chỉ chênh lệch 0.
02 giây!
Nhưng mắt bọn chúng còn mở hơn cả bóng đèn, đây là chết không nhắm mắt.
Bởi về dù bọn chúng bị bắn chết, nhưng tầm nhìn vào thời khắc cuối cùng lại là nhìn thấy Trương Thiên bắn chết cả hai người cùng một lúc, còn dần dần biến mất hẳn!
Không sai, là biến mất!
Đây cũng có nghĩa là hai người căn bản không thể gϊếŧ chết đối phương…
Coi như là chiến thuật đổi mạng cũng không không thành công.
Cuối cùng trước khi bọn chúng chết, chắc chắn chỉ có một suy nghĩ: “Đây vẫn còn là người sao?”
Quả thực là đang đánh nhau với thần tiên.
Trong phút chốc Trương Thiên đã tránh đi, khóe miệng xuất hiện tiếng hừu lạnh: “Lại còn muốn liều chết…”
Cá Mập và điểm A lựa chọn như vậy cũng khiến Trương Thiên khá kinh ngạc, có điều hai người vẫn kém một chút.
Chí ít trong khi Trương Thiên dùng hết tốc độ cực hạn, vẫn có thể gϊếŧ người chạy trốn.
Trương Thiên đã tránh hai đường đạn bay đến, nhẹ nhàng thở phào một tiếng, chuẩn bị tiếp tục tìm kiếm vây cánh còn lại.
Anh biết trận chiến này vẫn chưa kết thúc, còn chưa tìm ra kẻ đứng đằng sau chỉ huy toàn bộ kia.
Nhưng khi Trương Thiên lại một lần nữa đứng dậy thì phát hiện ra một thứ gì đó được ném vào từ cửa sổ, hóa ra là một viên đạn nổ…
Đang!
Trương Thiên nhìn chằm chằm vào nó, lông mày nhướng lên…
…
Bên phía khách sạn Ryan…
Cung chủ đã đưa Tần Lương quay về khách sạn thành công.
Ngay khi cung chủ và Tần Lương bước vào phòng hội nghị kế hoạch, tất cả mọi người đều đứng dậy.
Quách Dũng kích động nhất, ông đi qua đó trước tiên, trầm giọng nói: “Ông chủ Tần Lương, cậu đã trở về an toàn rồi.
”
Chủ tịch Hoàng cũng cung kính thở phào nhẹ nhõm, qua đó vỗ vỗ Tần Lương: “Chủ tịch Tần, lần này ông làm chúng tôi lo lắng quá.
”
“May mà ông trở về an toàn, nếu không lần này có khi tôi lại trở thành đầu sỏ hại chết ông!”
Lúc này, ông lớn Trần mà tuần phủ Ông cũng qua đó.
Ông lão Trần: “Chủ tịch Tần, ông về là tốt rồi!”
“Mọi thứ cũng không trách chủ tịch Hoàng được, muốn trách thì phải trách chúng tôi quản lý không chặt chẽ, vì vậy mới gây ra tai họa như ngày hôm nay.
”
Tuần phủ Ông: “Tôi cũng rất tự trách, để chủ tịch Tần xảy ra chuyện trong địa bàn của tôi, có chết cũng không để đền mạng!”
Ba người của thành phố Cao Lương đều không có hành động kịp thời, chẳng giúp ích được gì.
Suy cho cùng thân phận của nhà họ Tần đặt ở đó, nói về