Đối diện với mắng nhiếc bất lực của Tư Đồ Hạo Đông.
Trương Thiên nhún vai cười nhẹ: “Sao có thể coi là tao ngầm hại mày? Nếu như mày không làm như vậy, tao làm sao có thể nhìn thấy hành vi phạm tội của mày, đây gọi là ác giả ác báo, ông trời có mắt.”
“Nhưng Tư Đồ Hạo Đông này, nếu cảm thấy tao đang ngầm hạ mày, vậy thì cứ coi là vậy đi.
Trương Thiên tao ngầm hại mày thì sao? Tao không để ý danh tiếng…”
Tư Đồ Hạo Đông tức giận đến mức đỏ mặt tía tai: “Trương Thiên, tao đã cảnh cáo mày chuyện không được động vào tao và Châu Nhu Nhu.
Mày thực sự cho rằng Tư Đồ Hạo Đông tao không có cách sao?”
“Tư Đồ Hạo Đông tao lời đã rơi xuống, nếu mày thật sự làm như vậy thì thù giữa chúng ta đã xong rồi!”
Anh ta biết rõ rằng nếu chuyện này bị lật tẩy, anh và Châu Nhu Nhu sẽ không còn cơ hội, hơn nữa anh ta vẫn sẽ mất mặt với nhà họ Tư Đồ.
Nhưng đáng tiếc là…
Nhưng Trương Thiên sẽ không quan tâm anh ta.
Trương Thiên nhàn nhạt như không có chuyện gì, trên mặt thậm chí còn cười khẽ: “Vậy thì tao nói cho mày biết, nhưng đoạn video này nhất định sẽ cho ông già nhà họ Châu nhìn thấy!”
“Mày muốn gây thù chuốc oán với Trương Thiên tao, vậy thì cứ làm đi…”
Vì chuyện của Châu Nhu Nhu, Trương Thiên cố ý sắp xếp như vậy, mục đích chính là để nhà họ Châu cắt đứt mối nhân duyên này, không có lý do không hoàn thành.
Cả người Tư Đồ Hạo Đông bị chọc tức giống như chó điên, cắn răng nghiến lợi, thậm chí toàn bộ lông đều dựng thẳng lên, dáng vẻ như muốn ăn thịt người, hét lớn: “Trương Thiên…”
Xung quanh đều bị chấn động vì âm thanh này.
Trong lòng Châu Nhu Nhu rất loạn, Trương Thiên làm như vậy quả thực khiến ông nội mình sẽ không ép mình kết hôn với Tư Đồ Hạo Đông, nhưng Trương Thiên cũng vì thế mà đắc tội với nhà họ Tư Đồ.
Nhà họ Tư Đồ là người trong doanh trại, thế lực không hề nhỏ, Trương Thiên có thể sẽ bị trả thù như ngày hôm nay…
Châu Nhu Nhu không muốn liên lụy đến Trương Thiên, nhíu mày thầm nói: “”Đại ca Trương Thiên, dù sao cũng không thể gây thù chuốc oán!
Khí thế Tư Đồ Hạo Đông ở bên ngoài có lẽ sẽ dọa không ít người, nhưng ở chỗ Trương Thiên không có ích gì…
Trương Thiên lắc đầu nhìn Châu Nhu Nhu, nói: “Không sao, không cần lo lắng, gây thù chuốc oán với tao thì người thiệt là Tư Đồ Hạo Đông mày chứ không phải tao!”
Tư Đồ Hạo Đông lạnh giọng nói: “Trương Thiên, khẩu khí mày lớn thật đấy…”
Cả người anh ta bị chọc tức không nhẹ, hiện giờ điều anh ta muốn nhất chính là gϊếŧ chết Trương Thiêm, xóa video kia trong điện thoại!
Nhưng có Châu Nhu Nhu ở đây, Tư Đồ Hạo Đông không thể gϊếŧ Trương Thiên ở ngay trước mắt cô.
Bởi vì anh ta không thể gϊếŧ cả Châu Nhu Nhu, nếu không thì Châu Thành Văn nhất định sẽ điều tra chuyện này rõ ràng.
Ầm!
Toàn thân Tư Đồ Hạo Đông phát ra một trận cương khí, anh ta không thể chịu đựng nổi Trương Thiên dựa vào video uy hiếp mình, anh ta muốn cướp điện thoại.
Vèo…
Tư Đồ Hạo Đông đã ra tay, dùng kỹ thuật võ nắm đấm, nắm đấm của anh kèm âm thành bùng nổ xé rách không khí, xé gió lao tới.
Trương Thiên không có ngờ rằng, Tư Đồ Hạo Đông này lại ngốc như vậy, còn muốn ra tay một mình sao?
“Mày thật sự không coi trọng tao sao? Dựa vào sức mạnh của mày thì không thắng nổi tao đâu!” Trương Thiên lạnh giọng nhắc nhở một câu.
Nếu đối phương đã ra một nắm đấm thật, Trương Thiên cũng phản kháng lại, phóng ra Độ Long Quyền.
Mặc dù không phải sức mạnh bộc phát của Kim Đan kì, nhưng Độ Long Quyền không dễ để Tư Đồ Hạo Động có thể ra chiêu tiếp.
Bịch!
Uy lực của hai quả đấm đồng thời nổ tung, một luồng khí tức mạnh mẽ xoay người biến mất.
Tư Đồ Hạo Đông bị một quyền của Trương Thiên đánh cho lùi lại bốn năm bước, có chút nhếch nhác!
Trương Thiên thì đứng nguyên tại chỗ không hề di chuyển, còn đưa ta đỡ lấy Châu Nhu Nhu, lo lắng cô bị cương lực làm hại…
Lúc này sắc mặt Tư Đồ Hạo Đông trắng bệch, ánh mắt anh ta tối tăm nhìn chằm chằm Trương Thiên, anh ta cảm nhận được thực lực Trương Thiên, nhưng dựa vào bản thân thì có thể không thể đánh chết Trương Thiên.
Trong lòng anh ta không ngừng nghĩ lại: “Mẹ nó, không phải mày đã bị đánh tàn phế thành người thực vật ư? Sao sức mạnh vẫn lợi hại như vậy?”
Tư Đồ Hạo Đông không phục nhiều hơn, lúc này còn muốn rút súng hét lên với người đàn ông lông mày rậm kia: “Cùng lên đi, đưa điện thoại đây.”
Người đàn ông lông mày rậm gật đầu: “Vâng, lão đại!”
Châu Nhu Nhu lạnh giọng hét lên: “Tư Đồ Hạo Đông, mày còn muốn làm gì nữa? Lẽ nào ở trước mặt tao còn dám làm loạn với đại ca Trương Thiên…”
Người bình thường nhìn thấy súng, đương nhiên là sợ hãi.
Giống như Châu Nhu Nhu cũng không thể bình tĩnh, cô lo lắng Tư Đồ Hạo Đông sẽ làm Trương Thiên bị thương.
Trương Thiên bước lên hai bước, ngăn Châu Nhu Nhu lại.
Lúc này, sắc mặt Trương Thiên đã thu lại loại trò trẻ con vừa rồi, quyền thế lạnh lùng và uy nghiêm, lạnh giọng nói với Tư Đồ Hạo Đông đối diện: “Đủ rồi!”
“Hai người thật sự cho rằng dựa vào hai người thì có thể đối phó được với tao à?”
Vừa nãy khi đối phó với Tư Đồ Hạo Đông, căn bản Trương Thiên không dùng hết sức, anh không muốn chuyện của Châu Nhu Nhu thành vấn đề lớn, cũng không muốn làm Tư Đồ Hạo Đông bị thương tránh cho họ nhà Tư Đồ lại tìm đến nhà họ Châu phiền phức, dù sao thì đều là nhân vật máu mặt ở kinh đô.
Trương Thiên chỉ hy vọng dùng video này để Tư Đồ Hạo Đông biết khó mà lui, cũng khiến đám Châu Thành Văn cảm thấy không thể chịu đựng nổi vì đổ vỡ của liên hôn…
Nhưng mặc dù tất cả điều này là kết quả tốt nhất, nhưng Tư Đồ Hạo Đông nếu thật sư muốn dây dưa không buồn, vậy thì Trương Thiên cũng loại bỏ, dùng phương thức bao lực khác dể giải