Trợ lý của ông già Viên lập tức làm theo ý của ông, nhanh chóng phát lệnh triệu tập!
Trương Thiên muốn đánh cho mấy người Tư Đồ Kiếm và doanh Trại Huyết Lang một đòn trước mặt mọi người.
Anh vỗ vai ông già Viên: “Giờ có thể thưởng một điếu được chưa?”
Ông già Viên nhìn Trương Thiên nhún vai: “Hết thuốc rồi! Hết thật rồi!”
Trương Thiên cau mày: “Con ma thuốc bẩm sinh như ông vừa ra trận đã hút thuốc sao có thể không mang thuốc chứ? Đừng keo kiệt vậy mà!”
Ông già Viên không nói được gì, ho khan: “Thấy chưa, lại bắt đầu ho rồi, bà nội ông không cho hút… ”
Cái này làm cho Trương Thiên sững người!
Bà nội già rồi, thân thể của ông già Viên cũng không khoẻ lắm.
Chả trách bên ngoài đều đang đồn ông già Viên sắp nghỉ hưu rồi, Tư Đồ Kiếm sắp vùng dậy, đúng thật là không có lửa làm sao có khói!
Hai người nhìn nhau khó xử một hồi.
“Tôi còn tưởng là chuyện gì, thân thể không khỏe sao lại không tìm tôi? Ông nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi!”
Trương Thiên thu tay lấy ra một viên thuốc: “Nào, uống đi, sau này dù vẫn hút thuốc lá cũng chắc chắn không sao… ”
Cái danh thần y của chiến thần Trương cũng không phải là ảo rồi.
Ông già Viên nhận lấy viên thuốc và nuốt vào không một chút do dự.
Ông đã biết được thuật của Trương Thiên, hơn nữa Trương Thiên lại là cháu của ông, dù có cho ông thuốc độc ông cũng uống.
Ông cười khổ nói: “Thuốc thì uống rồi nhưng còn thuốc lá thì sau này vẫn nên thôi đi!”
Ông già Viên cũng lớn tuổi rồi, mạng sống quan trọng hơn, dù sao Viên Quỳ còn nhỏ, còn rất nhiều việc đang chờ đợi hai người.
Ông nhắm mắt một lúc thì thấy thuốc Trương Thiên đưa cho đã có tác dụng, cả người rất dễ chịu.
Trương Thiên cười: “Được rồi, ông thích là được!”
Lúc này không cần nhiều lời.
Một lúc sau, mấy người Viên Quỳ cuối cùng cũng trở lại!
Tư Đồ Kiếm thấy vở kịch hay mình đang chờ cuối cùng đã bắt đầu diễn ra rồi, anh ta rất muốn xem Trương Thiên làm như nào để phá được trận này.
Tư Đồ Hạo Đông vẫn cao ngạo như trước, cái đầu vểnh lên còn dài hơn cả hươu cao cổ, không khác gì chờ người ta phát thưởng cho anh ta vậy.
“Bố, doanh Trại Huyết Lang chúng ta ổn không?”
“Ha ha, rất ổn!”
Hai bố con Tư Đồ Kiếm kẻ tung người hứng.
Còn không khí bên Viên Quỳ lại có vẻ áp lực hơn nhiều.
Trương Thiên mỉm cười nghênh đón họ: "Mặt mày bí xị cái gì hả? Lấy lại tinh thần đi, cuộc thi còn chưa kết thúc đâu!”
Mọi người đều thua hẳn mười mấy giây thì dù cho thi trên mặt đất hay không trung thì doanh trại Thần Long của họ cũng thua đậm rồi.
Ngoài ra, nếu thi đấu môn võ thì Tư Đồ Hạo Đông đã vượt qua cảnh giới của thần rồi, Viên Quỳ cũng không dám chắc!
“Dạ… ” Mấy người đều tối sầm mặt, đáp lại cho có lệ.
Tư Đồ Kiếm vội vàng công kích Trương Thiên: “Chiến thần Trương, thế nào rồi? Anh nói có thể chỉ ra lý do doanh trại Huyết Lang thua cuộc, cũng muốn cho chúng tôi thấy được doanh trại Thần Long mạnh đến mức nào, anh đã chuẩn bị xong chưa? Mau thể hiện cho mọi người xem đi!”
Mấy người Tư Đồ Hạo Đông còn nói thêm: “Bố, có chuyện gì vậy, sao con có thể thua được chứ?”
“Chẳng phải chúng ta đã nghiền nát doanh trại Thần Long rồi sao?”
“Doanh trại Thần Long sao có thể so với doanh trại Huyết Lang chúng ta được!”
Tư Đồ Kiếm cười nói: “Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng dù cho thành tích trên không của chúng ta dẫn đầu thì chiến thần Trương vẫn nói là doanh trại Thần Long mạnh hơn, nên giờ đang cần một lời giải thích đây?”
“Ồ? Còn có chuyện này sao? Tư Đồ Hạo Đông cau mày nhìn Trương Thiên.
Tư Đồ Kiếm nhìn ông già Viên: " "Ông Viên vừa rồi cũng có mặt, chiến thần Trương có nói như vậy phải không?”
Ông già Viên đã cưỡi trên lưng hổ rồi khó mà xuống được: “Trương Thiên anh nói xem, doanh Trại Huyết Lang thua ở chỗ nào?”
Hai người Lý Trường Vinh và Hồng Bưu cũng đang sốt ruột chờ đợi: “Chiến thần Trương nói đi!”
Đối diện với sự thúc ép của mọi người, Trương Thiên nhìn bọn họ mà trong lòng thầm nghĩ: Các người vội vã muốn tự tát mình đến thế sao?
Hai bố con Tư Đồ, chờ lát nữa sẽ làm cho hai người khó chịu đủ mới thôi!
Trương Thiên vươn tay ra: “Được thôi nhưng mọi người hãy đợi thêm chút nữa đi!”
Vẫn phải chờ sao?
Tư Đồ Kiếm không muốn, ông muốn rèn sắt khi còn nóng để thấy được trò cười của Trương Thiên!
“Chiến thần Trương khi nãy đã thống nhất rồi, đừng làm mất thời gian nữa, còn chờ gì nữa?”
Tư Đồ Hạo Đông: “Chiến thần… Trương, doanh trại Huyết Lang chúng tôi tại sao lại thua, anh phải đưa ra được lý do thuyết phục, nếu không chúng tôi không thể tin phục được!”
Lý Trường Vinh nhìn trời: “Cũng đã đến trưa rồi, không còn sớm nữa, chúng ta còn phải bắt đầu trình diễn thực lực cuối cùng là đấu võ nữa, không còn thời gian đâu!”
Hồng Bưu: “Chúng ta còn chờ gì nữa?”
Doanh trại Thần Long cũng tò mò Trương Thiên đang chờ cái gì.
Trương Thiên nhàn nhạt nói: “Đợi phó tướng các các doanh đến!”
“Nếu đã là chỉ ra tại sao doanh Trại Huyết Lang lại không thắng được doanh trại Thần Long thì tiện thể cũng để mọi người đến quan sát học tập một chút chứ?”
“Thế nên mọi người chờ một chút đi, vừa rồi tổng chỉ huy Viên đã hạ lệnh triệu tập rồi!”
Mục đích của ngày hôm nay là cho mọi người biết được địa vị của doanh trại Thần Long là không ai có thể thay thế được, thuận tiện cũng giẫm nát doanh trại Huyết Lang vẫn luôn muốn xuất đầu lộ diện này.
Nghe thấy tin này, mọi người doanh trại Thần Long đều bất ngờ!
Biểu hiện của họ kém như vậy, Trương Thiên lại còn gọi mọi người đến, đây chẳng phải là thông báo cho cả thiên hạ biết doanh trại Huyết Lang không đấu lại doanh trại Thần Long sao?
Viên Quỳ đi đến bên Trương Thiên cau mày nói: “Đại ca, biểu hiện của chúng ta không tốt, gọi mọi người đến chẳng phải là tự vác đá đập vào chân mình sao?”
Lưu Qua không vui: “Đúng thế, đại ca đang muốn giúp doanh Trại Huyết Lang vang danh hơn nữa sao?”
Trương Thiên cười: “Tự tin của các cậu đâu hết rồi hả? Sao lại sợ mấy người doanh trại Huyết Lang chứ?
Cũng không phải là sợ, chỉ là thành tích huấn luyện hôm nay quá tệ.
“À… Bọn em không có ý này, chỉ là… ”
Ánh mắt Trương Thiên kiên định: “Không cần lo lắng, tôi tự có chừng mực!”
Ánh mắt Trương Thiên đầy vẻ sâu xa.
Mấy người Viên Quỳ, Lưu Qua, Lạc Hồng rất quen rồi, đấy chính là ánh mắt Long Hồn mang đến hi vọng cho họ, ánh mắt này phát ra thì không ai có thể cản nổi, Long Hồn vẫn là Long Hồn!
Mấy người Viên Quỳ bất ngờ lại cười lên.
Ông già Viên cũng bỏ qua, không biết xảy ra chuyện gì chỉ tin tưởng Trương Thiên vô điều kiện!
Mấy người Lý Trường Vinh, Hồng Bưu nghi hoặc: “Gọi hết mọi người đến sao?”
Tư Đồ Kiếm không biết Trương Thiên định dở trò gì, không biết có mưu kế gì không?
Nhưng nghĩ lại thì thành tích của doanh trại Huyết Lang tốt như vậy, còn nghiền nát cả người của doanh trại Thần Long thì có gì phải sợ chứ?
Nếu đã gọi cả phó tướng đến vậy thì cũng coi như đến tuyên truyền cho doanh Trại Huyết Lang thôi!
Hai bố con Tư Đồ Kiếm bàn bạc một chút