Trương Thiên cũng đã chuẩn bị tốt việc giải quyết vấn đề bằng vũ lực.
Không sợ chút nào!
Người đàn ông gọi là chú Minh kia, khí thế không tồi, sự tàn ác mơ hồ có thể ngửi được trên cơ thể cũng không ít, trên tay hẳn là có không ít mạng người.
Trương Thiên híp mắt tự hỏi: Không phải ông già cũng chết trên tay ông đấy chứ?
Hai trong mắt của anh nhanh chóng quay lại hiện lên áp bức, bắt đầu chống lại ánh mắt của chú Minh, sau hẳn là cũng có thể cảm nhận được cỗ khí thế này.
Bốn mắt nhìn nhau!
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, một thanh âm cùng lúc xen vào.
Giọng cô này trong veo rõ ràng, mang theo một ít ý cười trào phúng, vô cùng bình thản nhưng rất có lực, nói to lên: "Lăng Tiêu Vũ, anh vậy mà không biết xấu hổ muốn giết người ngay trong tiệc mừng thọ của ông nội mình?"
"Thật sự là to gan quá đấy!"
Mọi người nhìn sang theo tiếng nói.
Đó là một nữ sinh mặc váy liền, trang điểm rất nhạt, nhưng vô cùng đoan trang hào phóng!
Đúng vậy, đó chính là Liễu Ngữ Yên vừa tán gẫu nhiệt tình với Trương Thiên!
Cô ấy vẫn còn một thân phận nữa, cô ấy chính là cháu gái của nhà họ Liễu nổi tiếng bậc nhất Khánh Giang.
Ở đây, trừ bọn Trương Thiên từ Nam Châu đến ra, không ai không biết lai lịch của cô cháu gái nhỏ này, dù sao cũng là người có tiếng ở Khánh Giang.
Khiếp sợ chính là, vì sao Liễu Ngữ Yên lại có thể Trương Thiên lai lịch không rõ này nói chuyện?
Trương Thiên có phần kinh ngạc, trước đó anh đã mơ hồ đoán được thân phận của Liễu Ngữ Yên không thấp.
Dù sao cô ấy cũng nói chất lượng trứng cá trong nhà họ tốt hơn của nhà họ Lăng, hơn nữa dám mắng lớn nhỏ nhà họ Lăng là khốn kiếp, ngay cả gièm pha cũng có nói một chút.
Nhưng mà cô ấy lại đi ra nói thay cho mình, thật ra có phần ngoài ý muốn!
Ngay cả Tô Phong và Tô Vân Nguyệt cũng nhíu mày cảm thấy không rõ!
Trong livestream.
Bành Hoa: Cô gái nhỏ này là ai vậy? Muốn ra giúp đỡ anh Thiên nói chuyện?
Tưởng Minh Đức: Lời nói của cô ấy nghe như thật sự dùng được, mọi người ở đó cũng không dám động! Hẳn là thân phận không nhỏ đi.
Bành Hoa: @Tô Phong, xem ra các người lại được cứu giúp lần nữa rồi.
Tưởng Minh Đức: @Tô Phong, chúc mừng tân sinh, ha ha!
Tô Phong:.
.
.
Bành Hoa: Trước dũng khí của cô gái nhỏ này, tặng cho một ít quà.
(Bành Hoa gửi tặng 50 vạn đồng!)
(Tưởng Minh Đức gửi tặng 100 vạn đồng!)
Lăng Tiêu Vũ cũng không thể không nhíu mày, híp mắt nhìn về phía Liễu Ngữ Yên đang đi đến chỗ mình.
Tiểu ma nữ của Khánh Giang này, bình thường rất hiếm khi lui tới với mình, nhưng cũng coi như có quen biết.
Dù sao cũng là đời sau của gia tộc lớn, có một ít thời gian cũng hay qua lại.
Trước đây, chỉ cần là Liễu Ngữ Yên thích gì đó, ông nội anh ta đều kêu Lăng Tiêu Vũ tặng cho cô.
Tuy nói đều là thế gia, nhưng nếu so với nhà họ Liễu, thực lực của nhà họ Lăng bọn họ vẫn là kém hơn một chút.
Nhưng lúc này đây, cơn giận của Lăng Tiêu Vũ vẫn chưa hạ xuống, quay đầu trầm giọng hỏi: "Liễu Ngữ Yên, cô muốn nói giúp cho bọn chúng?"
"Nó là người nhà họ Liễu các cô sao?"
Liễu Ngữ Yên cảm thấy Trương Thiên quá xúc động, vậy mà lại ngang nhiên khiêu chiến quyền uy của nhà họ Lăng.
Nghĩ lại một phen cơ duyên quen biết ban nãy, anh ta còn giúp mình trừ đi một chút đau đớn, vậy nên cô ấy không nhẫn tâm để Trương Thiên bị chết oan uổng, hy vọng có thể giúp anh bảo toàn một mạng.
Cô ấy gằn giọng nói: "Bình thủy tương phùng!""Tôi chỉ không muốn nhìn thấy tỉnh cảnh máu me thôi, huống hồ gì hôm nay còn là ngày sinh của ông nội Lăng, tôi hy vọng anh có thể lý trí một chút.
"
Đây là khuyên bảo.
Nói chung thì tình nghĩa với Trương Thiên cũng không phải sâu nặng, cô ấy không đến mức lấy thân phận nhà họ Liễu ra giúp đỡ.
Lăng Tiêu Vũ cũng biết hôm nay là sinh nhật của ông nội mình, vốn nên là ngày vui, nên tránh dính máu.
Anh ta đã khắc chế lắm rồi!
Nhưng mà, hôm nay bọn Trương Thiên phải chết!
Lăng Tiêu Vũ ngoan độc nói: "Nếu không phải lấy danh nghĩa người nhà họ Liễu các cô, vậy không cần nói nữa.
"
"Bọn