Cuồng Tu

Chương 1


trước sau


Diệp tu hôm nay cuối cùng cũng trả thù được mối thù giết cha mẹ hắn thỏa mãn ngước lên nhìn trời thì thầm
“con trai xuống dưới bầu bạn với cha mẹ đây”
sau đó một đao đâm xuyên tim tự xác nhưng bất ngờ số trời không cho diệp tu chết
hắn vậy mà trở thành một trong một tỉ người may mắn được xuyên không đến dị giới
diệp tu cũng không quá nhiều cảm xúc với việc xuyên không chỉ thì thầm với chính bản thân mình một câu
“kiếp này chỉ cầu võ đạo đỉnh phong thế gian hồng trần đối với ta vô duyên”
rồi lặng lẽ bước ra khỏi căn nhà chồi rách nát tiến về phía rừng sâu theo tiếng gọi trong thức hải
diệp tu càng theo chỉ dẫn tiến tới tiếng gọi càng mãnh liệt một cảm giác thân thuộc bao phủ
hắn không suy nghĩ nhiều cứ nhắm mắt tiến lên
hai canh giờ trôi qua, diệp tu đến nơi, trước mắt là một cánh cửa khổng lồ tràn đầy dấu vết năm tháng
diệp tu theo bản năng tiến lại gần sờ lên nó thì bất ngờ cánh cửa như cảm ứng được thiên mệnh lập tức rung động ầm ầm từ từ mở ra
diệp tu bước vào trong lập tức bị thu hút bởi vô số bức tượng thần phật trải dài khắp nơi
bất ngờ nhất là các bức tượng này có rất nhiều thần phật trong truyền thuyết ở trái đất
diệp tu mang tâm thế nghi hoặc tiếp tục tiến về phía trước
ở giữa đại điện là một quả cầu ánh sáng cực kỳ thánh khiết trôi nổi, diệp tu không nghĩ ngợi lấy tay sờ vào
ngay lập tức tia sáng chói lọi đến cực điểm bao phủ mọi ngóc ngách chậm rãi nhập vào thức hải diệp tu
diệp tu bị năng lượng kinh khủng đánh ngất
tỉnh lại thì trong đầu nhiều hơn một bộ kim sắc điển tịch
thế là diệp tu nhanh chóng thâm nhập vào điển tịch
một đoạn thông tin không báo trước xuất hiện trong đầu diệp tu
“công pháp cơ bản: hoành luyện đấu chiến pháp vì chiến mà sinh lấy chiến nuôi, chiến thần tại thân bất tử bất diệt, cao quý vô thượng”
diệp tu chưa kịp vui mừng thì dưới chân bỗng phát lên một vòng tròn phù văn cổ xưa chói sáng
vài giây sau, hắn mở mắt lần nữa liền thấy bản thân đã đến một nơi xa lạ
diệp tu nghiêng mình muốn đứng dậy thì bất ngờ phát hiện thân thể đã biến thành một đứa trẻ sơ sinh
thế là bất đắc dĩ chỉ có thể đưa mắt loay hoay quan sát xung quanh
không biết bao lâu có một người đàn ông trung niên lực lưỡng đi vào bồng hắn lên
diệp tu mở to mắt quan sát người này có một chút suy đoán đây người đàn ông này quan hệ rất lớn đến hắn kiếp này
nên không phản kháng nằm im trong vòng tay để người đàn ông yên tĩnh để ông bón cháo
chớp mắt đã ba năm trôi qua, diệp tu biết mình trọng sinh vào một ngôi làng nằm biên giới hạ hoàng hoàng triều
mà năm nay diệp tu vừa đúng tuổi lên ba, vào cái tuổi mà thân thể phát dục thần tốc
nên hắn luôn cố gắng hết sức tập luyện với cường độ cao tận dụng triệt để tiềm năng để đắp nặng căn cơ từ nhỏ
mỗi ngày mở đầu bằng buổi tập chạy đường dài, tiếp tục đến đến các bài khởi động cường độ cao trong youtube kiếp trước
sau đó là bài tập 3 vạn cái vung quyền, cuối cùng là học bắn cung để luyện khả năng phản xạ
thời gian luyện tập vô cùng phong phú mỗi ngày đầu là một thử thách mới
chớp mắt đã mười hai năm dài, diệp tu cũng đã đến tuổi trưởng hành
hắn quyết định ra ngoài lịch luyện, xông pha khói lửa trải nghiệm cuộc sống
việt nam nói là làm, sáng hôm sau diệp tu cáo biệt xong xuôi thằng thừng quay lưng rời khỏi nhanh chóng chạy hướng rừng sâu tiến lên
rừng sâu hiểm độc, một con mãnh hổ từ trong bụi cây nhảy ra vồ lấy
diệp tu phản ứng thần tốc lách mình tránh né giơ cao quyền đập mạnh xuống
boong
một tiếng vang như sắt thép va chạm mãnh hổ chấn lui 5 bước
diệp tu song quyền cuồng bạo dồn dập lao vào tấn công tới tấp không buông
mãnh hổ liên tục bại lụi bất lực hứng quyền không có chút cơ hội phản công, đau đớn gầm rú
gào
bất lực ngã xuống thôi thóp trên đất, diệp tu không tý nhân nhượng một quyền hung mãnh tiễn nó qua thế giới bên kia
chiến đấu kết thúc một luồng khí vô hình thông qua công pháp bắt đầu cọ rữa từng tế bào của diệp tu
hắn lập tức đấm

chìm cảm thụ từng chút một
nữa canh giờ qua đi khí tức rút đi diệp tu cảnh giới đề thăng bước luyện thể linh trọng trung kỳ
thực lực đề thăng một mảng lớn
diệp tu có chút hưng phấn nhưng rất nhanh liền nén xuống tiếp tục đi tiếp, chiến ý cũng theo đó nội liễm
trong cơ thể hình thành nhiều một tia sát ý
rừng sâu đường dài rất nhanh kết thúc, diệp tu đã ra bên ngoài
một tháng vất vả cũng theo đó kết thúc, hắn trước tiên quyết định đi tới mộc lan thành tìm quán trọ nghỉ chân
rất nhanh diệp tu đã vào mộc lan thành,hắn đi một đoạn đường ngắn vừa may có quán trọ nhỏ bên đường
đang băng qua đường đi vào thì một chiếc xe ngựa chạy loạn mém tý thì tông trúng
diệp tu không định bắt người lái ẩu xin lỗi nhưng không ngờ thanh niên đó không biết điều quát lớn “tiểu tử to gan mém chút làm hư xe ngựa của bản công tử nhanh lại đây qùy nhận tội”
diệp tu nhíu mày “đính chính lại, ngươi phải xin lỗi ta mới đúng, ngươi lái ẩu chứ không phải ta băng sai”
“sai hay không sai do bản công tử quyết ngươi không có quyền lên tiếng”
diệp tu hừ lạnh “ngươi là cái thá gì?”
“hahaha! tốt ngươi rất tốt vậy bản công tử cho ngươi biết ta là cái thá gì” song quyền giơ cao hóa thành một con mãnh thú tập kích tới
diệp tu khinh thường lách nhẹ người tránh đi
tên kia xoay người 360o trên không mượn lực đá một cú vô lê xuống đầu diệp tu
cước bộ gần trong gan tất, thanh niên tự tin cười nhẹ “chết đi”
nhưng không ngờ diệp tu chớp mắt lại biến mất
tên thanh niên sững sờ đáp đất, sau lưng lành lạnh biết không tốt vội nhảy hướng phía trước tránh đi
nhưng vẫn chậm một bước bị một quyền bá đạo đập thẳng vào lưng, cả người hắn trùng xuống khụy gối trên đất
tên thanh niên vứa quay đầu lai, một đôi mắt lạnh băng diệp tu không nhân nhượng một quyền nện xuống
oanh
thanh niên chấn thương gào thét “a...a...a!nhanh dừng tay cha ta là thành chủ”
“đe dọa ta sao?chết đi” song quyền vô tình lại đập xuống, sọ não tên thanh niên bi oanh nát bét
bình dân trên đường hống hớt quay quanh xem cuộc vui, cả bọn thảo luận hăng say
đột nhiên, có một tên trung niên hét lớn “các ngươi đừng thảo luận nữa đi mau đây là con trai thành chủ”
mọi người biết ý lập tức tản ra bình thản làm việc như chưa có chuyện gì xảy ra
đường phố lại tấp nập như thường, tiếng rêu rao của các hàng quán lại nổi lên
dù vậy con mắt một số người nhiều chuyện thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn cái xác lắc đầu thở dài “phong ba sắp đến à”
tin tức như gió truyền đi, cuối cùng cũng tới tai thanh vân thành chủ
hắn tức giận bóp vỡ li trà trên bàn quát to “to gan! mộc lan thành là bản thành chủ địa bàn vậy mà có người giết con trai ta”
“a...a...a!ngươi nhất định phải chết, ta tất sát” thanh vân kêu người bắt diệp tu về quy tội

ta ở huyền vũ trên lưng xây gia viên, mạt thế, xây dựng thành trì trên lưng huyền vũ, tiến hóa thế giới thụ tịnh hóa thương thiên, tiến hóa hành quân kiến càn quét bát hoang


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện