Diệp tu cũng không yếu thế đứng phắt dậy cuồng cuộng hung mãnh sức mạnh phát huy ra bá long quyền cực hạn uy áp
oanh
lăng lệ song quyền va chạm với cuồng huyết viên, diệp tu oanh oanh chấn bay đập mạnh xuống đất
nhưng ngay lập tức diệp tu liền đứng dậy lần nữa lao lên công kích
oanh oanh ... oanh
không biết diệp tu bị chấn bay bao nhiêu lần nhưng mỗi lần hắn đều không nghĩ ngợi lập tức đứng dậy lao lên
ngưu lão lo lắng “tiểu tử này thật điên cuồng dù biết đánh không lại vẫn dũng mãnh lao tới đúng là hiếu chiến mà”
lực lão gật đầu “đúng vậy tên nhóc này rất hợp khẩu vị của ta, nam nhân thì phải như vậy mới mãnh như vậy thì mới đáng mặt nam nhân chứ”
một đám lão già lại bắt đầu nhiều chuyện lên xì xào bàn tán như cái nviện dưỡng lão hỗn tạp vậy
bên này, cuồng huyết viên huyết mạch thiêu đốt sắp xong nó chỉ còn cơ hội cuối cùng thôi
thế là liều mạng dồn dập tấn công từ bỏ phòng thủ, hắn thề dù có bại cũng phải kéo diệp tu một cái chân theo chết chung
cuồng huyết viên không ngừng dùng lực tấn công yếu hiểm chỗ
diệp tu làm sao để chuyện đó xảy ra, hắn tập trung toàn bộ tinh lực cảm nhận hành động kẻ thù
bước những đường điệu nghệ tránh né từ đường tơ kẻ tóc, mỗi quyền oanh xuống chỉ cách thân thể diệp tu chưa tới 2 cm
dường như nhích một chút là có thể chạm được nhưng mà thật sự đó là cả một chân trời
nó giống như một chữ a đơn giản ai cũng dễ dàng nhận ra nhưng đối với người không bao giờ đụng chạm tới những kiến thức thường ngày này thì chữ a là gì họ cũng không biết
đó là một sự giới hạn vô hình có thể một bước vượt qua nhưng nó cũng có thể là khoảng cách rộng vô tận với một số người
mà cuồng huyết viên chính là người thuộc nhóm đó, nó đã tới cực hạn dù cố gắng đi xuống vẫn chỉ có một kết cục là thất bại
cuồng huyết viên bá chủ lâu năm cũng không phải người thường hắn điên cuồng nhưng lí trí vẫn thanh tỉnh
nó biết xuống tiếp vẫn chỉ là bại nhục nhã chẳng bằng dừng tay tự kết liễu mình còn ít mất mặt hơn
thế là cuồng huyết viên buông tay từ bỏ, thân thể nó nhanh chóng như bị vắt kiệt liên tục già đi ôm yếu hẳn lên
nó nhìn diệp tu nói “ngươi thật là yêu nghiệt, ta cuồng huyết viên hôm nay xác thực bại tâm phục khẩu phục”
diệp tu bình tĩnh hỏi “đã vậy ngươi muốn ta tiễn ngươi đi hay ngươi tự đi”
cuồng huyết viên cười to “hahaha! lão viên ta dù sắp chết vẫn đủ sức tự mình qua thế giới bên kia”
diệp tu thần tình nghiêm túc “ngươi lúc đầu thủ đoạn có chút hèn hạ nhưng ngươi là một tên đối thủ không sai ta sẽ nhớ ngươi danh xưng tên đi”
“hahaha! ta là viên thạch thuộc cuồng huyết viên loại rất hân hạnh cùng ngươi một chiến này”
diệp tu “ta cũng rất hân hạnh, tạm biệt”
cuồng huyết viên vận dụng một tia linh lực cuối cùng dẫn bạo đan điền
oanh
một vụ nổ đường kính gần 10 mét kinh khủng sức nóng phả khắp nơi
vài phút sau bụi mù tan hết, diệp tu nhìn lại khung cảnh trước mắt có chút cảm khái “thật là một trận thống khoái”
ngưu lão nhanh chóng cùng mọi người điên cuồng reo hò “lộc thu thành đại thắng hoan hô”
không khí tưng bừng hắn lên trên mặt mọi người đều mang một nụ cười chân thành thở phào nhẹ nhõm sau đại nạn
thú triều khép lại mọi người trở về nhà nghỉ ngơi đếm nay toàn thành đãi tiệc chúc mừng
tướng quân từ xa chạy lại cười to “hahaha!tiểu tử người tên gì”
diệp tu không kiêu không gấp đáp “ta là diệp tu, diệp trong mộc diệp sinh sôi, tu trong tu hành”
ngưu lão cười to “tốt tốt tên rất đẹp đi thôi hôm nay chúng ta không say không về”
tướng quân cười “hahaha! ngưu lão ngươi gấp cái gì chúng ta còn chưa tặng thưởng cho chiến tích của diệp tu sao đi vậy được”
ngưu lão gãi gãi đầu “đúng ha!vậy nhóc diệp tu ngươi muốn thứ gì đừng khách khí bọn ta lo hết”
diệp tu cũng không trang anh hùng làm việc không cần qua cáp các kiểu thăng thừng nói “vậy thì ta muốn toàn bộ công pháp lộc thu thành được không”
tướng quân không chút suy nghĩ liền gật đầu “chút chuyện nhỏ này ngươi không cần bận tâm mai toàn bộ công pháp trong lộc thu thành sẽ tới ngươi phòng”
diệp tu hài lòng cười rạng rỡ “vậy được đi về thôi”
lực lão ngưu lão tướng quân theo sau diệp