Dịch Như Hứa là một người rất thần kỳ, trong cuộc sống, tất cả những điều cần chú ý cô đều không biết, không phân biệt được đông tây nam bắc, con đường ngày hôm qua đi, hôm nay đã quên. Cô chỉ có hai ưu điểm, đó chính là một thân đầy tế bào nghệ thuật và diện mạo xinh đẹp từ nhỏ tới lớn.
Người ngốc nghếch, còn ngây thơ như trẻ nhỏ, những lời này là khen hay chê rất khó định nghĩa.
Đây là toàn bộ ấn tượng của Doãn Minh Nguyệt về người bạn tốt của mình, cô còn nhớ rõ thời điểm vừa mới quen biết Dịch Như Hứa, cô gái kia ngay cả dây giày cũng không biết thắt, mới đầu là nhờ cô hỗ trợ, sau đó cô dạy Dịch Như Hứa vài lần, cô ấy cũng mau chóng học được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cho nên không phải đầu óc Dịch Như Hứa có vấn đề, không phải từ trước đến nay cô chưa từng tự tay buộc dây giày, mà bởi vì hoàn toàn không có ai dạy cô.
Sau đó Doãn Minh Nguyệt bắt đầu lấy việc dạy kiến thức cuộc sống cho Dịch Như Hứa làm thú vui. So sánh Dịch Như Hứa của hai năm trước và Dịch Như Hứa của hiện tại, điểm kỹ năng sống quả thực không chỉ tăng lên ở một level, ít nhất thì việc sống một mình không phải là vấn đề quá lớn.
Đồng thời Doãn Minh Nguyệt cũng vô cùng kinh ngạc, tại sao lại có người bất lực trên phương diện sinh tồn tự chủ tới mức này.
Lúc trước tiểu mỹ nhân quả thực bị người nuôi dưỡng đến hỏng rồi.
Có đôi khi Doãn Minh Nguyệt sẽ cảm thấy tức giận thay cô ấy, nhưng khi Dịch Như Hứa mở đôi mắt to tròn xinh đẹp nhìn về phía cô xin giúp đỡ, đôi môi ẩm ướt hồng hào hơi mấp máy, bộ dáng hết lòng dựa dẫm vào cô, khiến cô không thể nhớ nổi người vừa cảm thấy thực sự tức giận rốt cuộc là ai.
Cô rất thích Dịch Như Hứa, nhưng điều đó không ảnh hưởng tới việc cô yêu bạn trai của mình, bởi vì ai cũng yêu thích người đẹp, hơn nữa còn là kiểu người đẹp ngây ngốc mặc người nhào nặn, nhìn cô ấy quả thực khiến cho người ta có cảm giác thành tựu, lòng muốn bảo vệ cũng tăng cao hơn nữa.
Khi Dịch Như Hứa ở bên ngoài gọi điện thoại, Doãn Minh Nguyệt đã nghe thấy tiếng động, vừa bước ra ngoài đã bị cô kéo qua, nói là muốn mua vé máy bay trở về trong đêm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Doãn Minh Nguyệt lau mái tóc dài ẩm ướt trên người, khó hiểu hỏi: “Anh Lan sinh bệnh?”
“Ừ, đã tới bệnh viện rồi, hiện tại đang truyền nước.” Vẻ mặt Dịch Như Hứa ủ rũ, khóc cũng có thể khóc như một nàng tiên.
“Vậy cậu cũng không thể trở về một mình chứ?” Đối với năng lực của Dịch Như Hứa, Doãn Minh Nguyệt cảm thấy cực kỳ hoài nghi, cô ấy có thể hiểu rõ hướng đi bên trong sân bay và tuyến tàu điện ngầm hay không, tới bây giờ vẫn còn là một ẩn số, trong đó may mắn chiếm tỉ lệ rất lớn.
“Minh Nguyệt…” Dịch Như Hứa lại dùng loại ánh mắt này nhìn cô, trong lòng Doãn Minh Nguyệt run lên, thiếu chút nữa liền buột miệng thốt ra, tất cả cứ dựa vào tớ, tớ đưa cậu trở về. Nhưng thời khắc mấu chốt, lịch trình đã hẹn trước với bạn trai đột ngột xuất hiện trong đầu, vì thế cô chỉ có thể nhẫn tâm cự tuyệt.
“Ngày mai tớ có hẹn với Lục Lăng, không thể cùng cậu trở về.”
Dịch Như Hứa không ép cô, trên phương diện này cô ấy rất đúng mực, chưa bao giờ làm nũng tới cùng để đạt thành mục đích.
Chi bằng nói cô ấy căn bản sẽ không làm nũng, bởi vì cô ấy hoàn toàn không cần thiết phải làm nũng.
Cô ấy có diện mạo xinh đẹp, gần như không có thời điểm nào là không được, một chút việc nhỏ này mọi người đều sẽ chủ động giúp đỡ. Ngay cả Doãn Minh Nguyệt cũng thường xuyên cảm thấy ông trời rất công bằng. Dịch Như Hứa quá đẹp, một vài điểm không hoàn hảo đó ngược lại làm suy yếu đi vẻ đẹp và sự tinh tế của cô ấy, khiến cô ấy trở nên bình dị gần gũi hơn.
So sánh với người anh trai Dịch Vu Lan không tìm ra bất cứ tật xấu nào, đây mới thật sự là nghịch thiên, chỉ cần đứng cạnh thôi cũng khiến cho người ta tự cảm thấy xấu hổ.
“Tớ sẽ tự đi, Minh Nguyệt, cậu có thể giúp tới mua vé không?” Dịch Như Hứa lui một bước để nhờ vả chuyện tiếp theo, tính toán tự mình đi.
Đây cũng là một điểm rất thần kỳ, Doãn Minh Nguyệt đã bị sốc khi lần đầu tiên biết rằng, Dịch Như Hứa không thể lên mạng mua vé như đám bạn bè cùng trang lứa. Sau đó ở trên bàn cơm, nói chuyện với Dịch Vu Lan cô mới biết được, Dịch Như Hứa chưa từng tự mình làm những việc đó, ngay cả nên dùng phần mềm gì cô ấy cũng không biết, mọi thứ đều do Dịch Vu Lan sắp đặt.
…Lúc ấy cô đã cảm thấy như vậy có chút không tốt, vì cuộc sống sau này của bạn thân, không