Trong khoảng thời gian này Dịch Như Hứa quá mức phân tâm, điều đó cũng khiến một vài người để ý.
Vừa hết thời gian học ở phòng vẽ tranh, cô liền rửa tay thu dọn đồ đạc vội vàng muốn rời đi, thời điểm đi tới cửa lại bị Lâm Triết gọi lại.
“Dịch Như Hứa, trong khoảng thời gian này thái độ vẽ tranh của em không nghiêm túc.” Sắc mặt Lâm Triết nghiêm nghị, nhìn qua có vẻ anh không hài lòng với việc cô vắng mặt 3 ngày, thật vất vả mới xuất hiện lại còn luôn lơ đễnh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong lòng Dịch Như Hứa căng thẳng, có chút câu nệ cúi đầu nhận sai “Thật xin lỗi.”
“Không cần xin lỗi tôi, nếu không nghiêm túc người bị ảnh hưởng chính là em, chắc hẳn em cũng không nghĩ tới mọi người đều tiến bộ, chỉ có em vẫn đứng bất động tại chỗ, khả năng của em vẫn luôn rất xuất sắc, đừng để tụt lại phía sau.”
“Vâng vâng.” Dịch Như Hứa vẫn nghe ra một chút khen ngợi trong những lời dạy bảo của anh “Học trưởng, em biết rồi, trong khoảng thời gian này bởi vì anh trai em xảy ra tai nạn xe, cho nên mới tương đối thiếu tập trung.”
“Anh trai em thế nào?” Lâm Triết nói xong những lời đó với cô thì không hề bày cái giá của người trợ giảng nữa, nhanh chóng khôi phục lại cảm giác nói chuyện như ngày thường.
“Tay trái của anh ấy bị gãy xương, sau đó còn chấn động não, ký ức có chủ hỗn loạn, không nhớ ra em.” Khi nói chuyện sắc mặt Dịch Như Hứa có chút không tốt, vừa nghĩ tới chuyện này cô lại cảm thấy rất khó chịu.
Lâm Triết nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, anh ôm cánh tay khẽ nhíu mày hỏi: “Hóa ra thật sự có chuyện mất trí nhớ sau tai nạn nha.”
“Hả?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Không phải trước kia trong các bộ phim truyền hình Hàn Quốc luôn có cảnh mất trí nhớ sau tai nạn xe sao? Nghe thấy chuyện này luôn cảm thấy không nghiêm túc nổi, nó có ảnh hưởng nhiều tới anh trai em không?”
“Vẫn ổn, chỉ là anh ấy không nhớ ra em, nhưng tính tình cũng không thay đổi quá nhiều so với trước kia, hơn nữa em nhìn anh ấy cũng cảm thấy không còn phiền phức như trước kia nữa.”
Dịch Như Hứa thẳng thắn nói với Lâm Triết, cho dù mất trí nhớ thì giữa hai người bọn họ cũng mau chóng khôi phục quan hệ thân mật, quả thật không có quá nhiều sự thay đổi.
“Cố lên, học muội, người nhà bị thương rất khó khăn, ai cũng không muốn xảy ra chuyện như vậy, năm đó thời điểm ba tôi xảy ra tai nạn xe tôi cũng rất thống khổ, nhưng nạn tới trước mắt, chỉ có thể đối mặt mà thôi.”
“Học trưởng, ba anh cũng bị tai nạn xe sao?” Dịch Như Hứa không nghĩ tới còn có chuyện như vậy, Lâm Triết mỉm cười, mắt nhìn đồng hồ, vừa đi vừa nói chuyện: “Đúng vậy, năm đó ông xảy ra chuyện tôi vẫn còn đang chơi 4399 đi, ngẫm lại… chắc khoảng tám tuổi.”
“A…”
“Là do ông không chú ý, uống rượu cùng cấp trên xong còn muốn lái xe, kết quả xảy ra tai nạn, không cứu được.”
Dịch Như Hứa nghe vậy trong lòng rất khó chịu, cô vô thức đi theo phía sau Lâm Triết ra ngoài, một lát sau nói: “Có đôi khi sự việc chính là như thế, người khác căn bản không có cách nào thay đổi bất cứ điều gì.”
Lâm Triết đang đi phía trước bất chợt dừng lại, Dịch Như Hứa cách anh hai bước, nhất thời không biết mình có nên tiếp tục đi về phía trước hay không.
Các bạn học đi tới đi lui trên hành lang, Lâm Triết đột nhiên xoay người đứng trước mặt Dịch Như Hứa, cúi đầu nhìn cô, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.
“Say rượu lái xe là ba tôi không đúng, thời điểm anh trai em lái xe không uống rượu chứ?”
Dịch Như Hứa bị câu hỏi của anh làm cho sững sờ, cô vội vàng lắc đầu “Không có, là người đâm vào anh ấy uống rượu.”
“Em xem, uống rượu lái xe, hại người hại mình.” Nói xong, Lâm Triết nhẹ nhàng vỗ đầu Dịch Như Hứa, đẩy cô về phía trước “Cũng may không có ai đi cùng ba tôi, nếu trên xe có nhiều người, như vậy mới gọi là tội lỗi, rất nhiều gia đình đều bị hủy hoại vì lý do này.”
“Nhưng mà không phải gia đình học trưởng cũng bị… hủy hoại rồi sao?” Dịch Như Hứa có chút không quen khi bị anh vỗ đầu như vậy, nhưng sau cùng cô vẫn mềm lòng khi nghe anh kể chuyện, không đành lòng né tránh.
“Cũng không còn cách nào, lúc ấy mẹ tôi nghe tin ba bị tai nạn xe cộ, trực tiếp xin nghỉ việc tại đơn vị, về nhà