Hành vi tình dục ngoài rìa lần đầu tiên vừa kết thúc.
Người trở về quả nhiên là mẹ của hai người, nhưng bà chỉ trở lại để thu dọn một chút đồ đạc, kiểm tra một chút xem bọn họ có nhà hay không, thậm chí cũng không quản anh trai ở trong phòng em gái làm gì, không tới mười phút liền kéo valy đi công tác.
Dịch Vu Lan giúp Dịch Như Hứa thay ga trải giường, khi anh trở lại phòng ngủ của mình, em gái đã ngủ say trong ổ chăn của anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cuối cùng anh không trở lại phòng ngủ của mình, mà tới phòng dành cho khách, có lẽ là trong lòng anh biết rõ đêm nay nếu mình ngủ trên chiếc giường kia, chắc chắn Dịch Như Hứa sẽ bị anh đè lên, cho nên cuối cùng anh vẫn lựa chọn lảng tránh.
Như vậy là được, nếu chỉ như thế này, kỳ thật còn có thể dừng lại.
Nhưng mà, vạn nhất chờ qua một khoảng thời gian, cô hiểu hết ý nghĩa của những việc anh đã làm với cô đêm nay, sau đó vừa nhìn thấy anh liền cố tình tránh mặt, vậy anh phải làm sao bây giờ?
Liệu cô có bị ảnh hưởng bởi vết thương lòng do người anh trai sinh đôi để lại năm mười lăm tuổi hay không? Sau đó hoàn toàn xa lánh, xếp anh vào hạng người đáng ghê tởm, biến thái?
Dịch Vu Lan mất ngủ.
Đêm hôm đó làm thế nào anh cũng không thể bình yên đi vào giấc ngủ, cơn ác mộng trong lòng phảng phất như quấn lấy máu thịt anh, chảy xuôi cùng dòng suy nghĩ của anh, không ngừng tuần hoàn trong thân thể.
Anh càng ngày càng sợ, sau lần đó, mỗi lần Dịch Như Hứa trở về tỏ thái độ lạnh nhạt với anh, anh đều sẽ hoài nghi có phải bởi vì chuyện kia mà cô bắt đầu lảng tránh anh hay không.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh bắt đầu khui từng chai rượu vang đỏ trên tủ rượu, buổi tối mỗi ngày đều phải uống đến đầu óc choáng váng mới có thể bình yên đi vào giấc ngủ. Anh biết mấy ngày hôm nay thoạt nhìn anh vô cùng kỳ lạ, bởi vì ban ngày, Dịch Như Hứa đã hỏi anh, có phải gần đây anh gặp phải chuyện gì phiền lòng hay không.
Dịch Vu Lan không biết mình nên nói với cô như thế nào, phần tình cảm dị dạng này vốn không nên tồn tại trên thế giới, bởi vì không được người đời tiếp nhận, cho nên ngay cả một đối tượng để anh có thể dãi bày cũng không có.
Anh càng ngày càng mệt mỏi, tựa như sắp bị áp lực bên trong và áp lực bên ngoài lấn át, nếu anh có thể thật sự quên hết mọi chuyện, vĩnh viễn không cần nhớ tới Dịch Như Hứa, tốt nhất là nên làm một cặp anh trai em gái bình thường với cô.
Mà không phải giống như bây giờ, thời thời khắc khắc đều muốn giữ chặt cổ tay cô, đè cô lại, tiến vào thân thể cô.
Sau khi uống đến say khướt, Dịch Vu Lan khóa cửa lên giường, ngả đầu chìm vào giấc ngủ, thời điểm nửa mơ nửa tỉnh, anh nghe thấy tiếng gõ cửa, sau đó dường như cánh cửa bị mở ra.
Một lát sau, một thứ gì đó ấm áp mềm mại chui vào trong ngực anh, anh mơ mơ màng màng hé nửa con mắt, phát hiện Dịch Như Hứa đang dựa đầu lên cánh tay anh, nhắm mắt lại bắt đầu ngủ.
Vừa ngả đầu xuống liền chìm vào giấc ngủ, cho nên anh cứ nhìn cô hồi lâu như vậy, thời điểm khẽ cử động hai chân, anh phát hiện dường như giữa chân mình còn có một đôi chân khác quấn lấy anh.
Anh thuận thế móc lấy cái chân kia kéo vào trong lòng, Dịch Như Hứa mở mắt ra nhìn anh, hai người nhìn nhau trong chốc lát, sau đó Dịch Vu Lan chậm rãi thò lại gần, nhẹ nhàng ngậm lấy cánh môi cô, vươn đầu lưỡi ra thăm dò tiến vào khoang miệng của cô.
Anh nắm lấy cổ tay cô, nhào nặn một lúc lâu sau đó buông ra, ngược lại di chuyển một đường từ eo lên trên, nắm lấy bầu ngực của cô.
Dịch Như Hứa bị anh xoay người đè lên giường, sau đó anh chống thân thể, trực tiếp cởi quần ở nửa thân dưới xuống, sau đó ngồi trên người cô, nâng cánh tay cởi bỏ áo ngủ.
Anh cả người trần trụi ngồi trên người cô như vậy, trong bóng đêm yên lặng mà nhìn cô, Dịch Như Hứa bị anh làm cho sợ tới mức không dám cử động, dường như cô còn đang phát run. Cho tới khi Dịch Vu Lan cúi người đè lên người cô, mút lấy cánh môi cô, bắt đầu dùng sức cọ xát dây dưa với đầu lưỡi của cô, cuối cùng loại cảm giác run rẩy này mới biến mất bởi vì cô ôm lấy tấm lưng Dịch Vu Lan.
Điều nực cười chính là rõ ràng sự sợ hãi và áp bách là anh mang đến cho cô, nhưng cô lại chỉ có thể cảm thấy an tâm thoải mái khi ôm lấy kẻ đầu sỏ.
Có lẽ ở trong lòng cô, anh trai sẽ không làm bất cứ chuyện gì không tốt với mình.
Lúc này Dịch Vu Lan không hề đè nén bản thân nữa, anh nhanh chóng đẩy váy ngủ của Dịch Như Hứa lên tới eo, sau khi sờ đùi cô đủ rồi, ngón tay của anh lại chuyển xuống phần thân dưới bị chiếc quần lót ôm lấy.
Mới vừa