Lâm Phi tuổi trẻ phơi phới, hơn nữa hắn thực sự cũng khá đẹp trai.
Bài phát biểu hùng hồn cùng với chào đón và lôi kéo này của Lâm Phi quả thật đã thu hút được đa số ánh mắt của các cô gái trẻ đến tập đoàn Mộ Thị để phỏng vấn.
Tuổi trẻ tài cao, bốn chữ này đã được không ít cô gái đến phỏng vấn gắn với Lâm Phi.
“Phó phòng Lâm, chỉ cần vượt qua vòng phỏng vấn là có thể làm thư ký cho anh sao?”
“Tất nhiên rồi, chỉ cần em đỗ phỏng vấn và có ý muốn làm thư ký của Lâm Phi anh, anh tin bộ phận nhân sự nhất định sẽ nể mặt anh”.
Thể diện là thứ dựa vào năng lực mà có. Sau khi làm loạn ở cuộc họp các lãnh đạo cấp cao, phòng bảo vệ đã trở thành phòng ban máu mặt nhất ở tập đoàn Mộ Thị.
Có máu mặt thì thể diện tự nhiên sẽ có đủ.
“Vậy, nếu bọn em làm thư ký của anh thì sẽ được những lợi ích gì so với việc vào các phòng ban khác?”
Tuy Lâm Phi đã buông lời dụ dỗ, nhìn qua có vẻ không tồi, thế nhưng những cô gái có thể đến được tập đoàn Mộ Thị phỏng vấn cũng không dễ lung lay như vậy.
“Có lợi ích gì thì còn cần các em tự mình đến tìm hiểu. Thế nhưng có một điều anh có thể đám bảo với các em, chỉ cần các em trở thành thư ký của anh, anh tuyệt đối sẽ không cho phép bất kỳ ai bắt nạt các em”.
Lâm Phi vô cùng biết bao che, đặc biệt là với người đẹp!
“Sau đây, cho phép anh được long trọng giới thiệu đến các em, người thư ký đầu tiên của anh”. Thấy đám con gái không tiếp tục hỏi hắn gì nữa, Lâm Phi đưa tay gọi Tiêu Y Na – người bị hắn suýt cưỡng ép đến: “Đây chính là người thư ký đầu tiên của anh, Tiêu Y Na. Nếu các em ai có ý nguyện muốn trở thành thư ký của anh đều có thể đến báo danh với chị ấy”.
Nói rồi Lâm Phi nhảy xuống bàn, vẫy tay chào tạm biệt với đám con gái đến tập đoàn Mộ Thị phỏng vấn.
Cuối cùng, Lâm Phi còn không quên tiến đến gần Tiêu Y Na, nhỏ tiếng cảnh cáo: “Nếu như sau này không muốn bị tôi ngày ngày ép bức thì tốt nhất là cô giúp tôi lôi kéo thêm mấy người thư ký đi, như vậy cũng sẽ có người giúp cô giảm bớt áp lực”.
“Anh nằm mơ đi!” Nhìn bóng lưng tự mãn của Lâm Phi rời đi, Tiêu Y Na nghiến chặt răng, âm thầm mắng chửi hắn một câu.
Với người cấp trên xấu xa của mình, Tiêu Y Nan vừa yêu lại vừa hận.
Còn yêu sâu đậm hơn hay là hận khắc cốt hơn, bản thân Tiêu Y Na cũng không biết rõ nữa.
Thế nhưng, có một điều có thể khẳng định, đó là chắc chắn Tiêu Y Na sẽ không giúp Lâm Phi tuyển thêm mấy người thư ký vào.
Về công việc, Lâm Phi là điển hình của kiểu người vung tay không lo, Tiêu Y Na đã quen với việc độc quyền sắp xếp công việc, tất nhiên sẽ không hi vọng có thêm mấy người chia sẻ quyền lợi này của cô ta.
Tất nhiên, chủ yếu là bởi Tiêu Y Na đã hiểu quá rõ tính cách vô liêm sỉ của Lâm Phi rồi. Nếu thật sự giúp Lâm Phi tuyển thêm khoảng chục cô thư ký xinh đẹp, không biết chừng ngày nào đó tính thú của hắn nổi lên sẽ xử đẹp bọn họ một lượt.
Suy xét đến hai điều này, tuy Tiêu Y Na đã tiếp nhận lời dặn dò lúc rời đi của Lâm Phi là giúp ghi danh lại những cô gái có ý nguyện muốn làm thư ký của Lâm Phi.
Thế nhưng trong lòng Tiêu Y Na đã có chủ ý, sẽ không mang bản báo cáo ghi danh đó giao cho Lâm Phi.
……
“Lâm, Lâm đại ca, vừa, vừa rồi em gặp được tổng giám đốc Mộ rồi”. Khi Lâm Phi tìm được Mạnh Tuyết Nhi, cô bé này đã phỏng vấn xong rồi. Lúc gặp được Lâm Phi, gương mặt xinh đẹp đó còn đang đỏ bừng, tràn ngập vẻ kích động.
“Con bé này, nhóc phải biết thích nghi, sau này nhóc còn phải gặp cô ấy dài dài”. Sức hấp dẫn của vợ mình ra sao, người