“Tôi cần nói với cậu mấy lần cậu mới hiểu, tôi vì đồng tình mới tạm thời làm bạn trai của chị cậu. Tôi và chị cậu không phải như cậu nghĩ.”
Lâm Phi vốn tưởng rằng cậu em vợ từ trên trời rơi xuống này sẽ đem tới cho hắn tin bất ngờ gì. Nếu như sớm biết đó là tin có người tới giành Trần Kỳ với hắn, chắc chắn Lâm Phi sẽ không lãng phí thời gian với cậu ta.
Lâm Phi vừa nghĩ đợi hơn nửa tiếng đồng hồ lại đợi được một thông tin vớ vẩn như vậy, thực sự có cảm giác đau lòng rơi điện thoại.
Mặc dù thời gian của phó phòng Lâm hắn cũng không quý báu như thế nhưng có thời gian, Lâm Phi thà về biệt thự Lệ Thủy thưởng thức vẻ đẹp của vợ mình còn hơn nghe “cậu em vợ” này nói phí lời.
Không thể trách Lâm Phi thấy cậu ta rắc rối vì thực sự với tính cách nóng nảy của Trần Kỳ, Lâm Phi thực sự không nghĩ ra có người đàn ông nào có thể chịu nổi.
Cho dù thực sự có người thích Trần Kỳ, không nói thái độ của Lâm Phi mà riêng Trần Kỳ cũng đủ khiến kẻ tình địch kia của hắn khó chịu rồi.
Nếu như nói có người muốn giành Thẩm Bội Ni đáng yêu của hắn, có lẽ Lâm Phi sẽ chú ý một chút. Còn chuyện có kẻ nào không có mắt nhìn muốn giành Trần Kỳ, hoa khôi cảnh sát bạo lực kia, Lâm Phi thực sự cảm thấy không cần lo lắng.
Bông hoa cảnh sát nóng nảy Trần Kỳ là thứ mà đàn ông bình thường có thể chịu nổi sao. Cũng chỉ có loại người biến thái như Lâm Phi mới có thể áp đảo được Trần Kỳ, nếu như đổi lại là người khác như nghe danh đội trưởng Trần Kỳ đã không ít kẻ bị nghẹn chết rồi.
“Anh rể này, theo anh nói, anh lên giường với chị em cũng xuất phát từ sự đồng tình?” Bên kia đầu dây điện thoại, “cậu em vợ” tỏ ra không hiểu Lâm Phi nghĩ gì nên chọc ngoáy lời Lâm Phi nói.
“Tôi lên giường với chị cậu chỉ là chuyện ngoài ý muốn. Còn về chuyện này, tôi không bắt buộc phải giải thích với cậu, nếu như cậu thực sự muốn biết có thể đi hỏi chị cậu. Ngoài ra, rắc rối mà cậu nói, chính là có người muốn giành chị cậu với tôi thì tôi nghĩ tôi có thể cúp máy rồi.”
“Ngoài ý muốn? Anh rể à, em thấy anh mới thực sự không hiểu chị em đó. Nếu như chị em không thích anh, với tính cách của chị ấy, chắc chắn sẽ không lên giường với anh.” Cậu phủ định quả quyết việc Lâm Phi né tránh mối quan hệ với Trần Kỳ.
“Em biết rồi, không phải anh cho chị em uống thuốc rồi ngủ với chị ấy chứ. Anh, anh…anh thật to gan!”
Lâm Phi nghe được suy đoán giàu sức tưởng tượng của “cậu em vợ” mà đầu óc phủ đầy mây đen, lúc này hắn thực sự hận không thể xông vào nhà Trần Kỳ ngay lập tức tát bay cậu ta.
Trước đây, khi cậu ta còn lảm nhảm nói khâm phục Lâm Phi đã chinh phục được Trần Kỳ, Lâm Phi dũng cảm như thế nào thì cũng thôi đi. Dù gì điều này cũng có thể coi là sự kính nể của “cậu em vợ” này đối với phó phòng Lâm nên một lúc mới nói không ngừng lại được.
Điều này, Lâm Phi có thể hiểu được.
Nhưng bây giờ rõ ràng cậu ta đang nói lung tung làm hoen ố hình tượng anh minh thần trí của Lâm Phi.
Chuốc thuốc! Sao Lâm Phi có thể dùng mánh khóe bỉ ổi như vậy chứ. Nhìn thế nào, Lâm Phi cũng không giống kiểu đàn ông phải dùng thuốc để cua gái.
Tuy đêm đó khi lên giường với Trần Kỳ, ban đầu Lâm Phi có chút chút ý định cưỡng bức Trần