Lăng Vi Vi ngay lập tức nổi giận, hôm nay cô đã chịu một loạt đả kích nên tâm trạng vốn đã không ổn định, làm sao có thể chịu được đòn khiêu khích này của Thẩm Bội Ni.
“Lâm Phi, anh qua đây.”
Lâm Phi là người vô tội nhất, hai người con gái này cãi nhau sao cứ phải lôi mình xuống nước.
Không phải Lâm Phi không bị hấp dẫn bởi cảnh xuân thoát tục kia của Lăng Vi Vi mà ngược lại, hắn hận không thể lấy lại chiếc áo khoác trên người Lăng Vi Vi để tận tình hưởng thụ bộ ngực quyến rũ kia.
Khổ nỗi, cho dù có làm ra được chuyện này cũng không thể nói ra.
“Tôi bảo anh qua đây.”
Thấy Lâm Phi vẫn đứng im tại chỗ làm mặt trách móc, không định bước đi, Lăng Vi Vi tức giận càng thêm dữ dằn.
Mẹ kiếp, chết thì chết thôi, thấy trưởng phòng xinh đẹp nhà mình có ý tức giận, Lâm Phi chỉ đành miễn cưỡng đi về phía Lăng Vi Vi. Đồng thời, Lâm Phi cũng không quên ngoảnh lại nhìn Thẩm Bội Ni, người con gái này còn chưa chịu thôi.
“Tôi nói trưởng phòng Lăng này, không thể có chuyện cô ta nói gì…”
“Bớt phí lời, mau nhìn chỗ tôi.”
Lâm Phi có lòng muốn khuyên giải Lăng Vi Vi nhưng Lăng Vi Vi vốn không định nghe những lời vô bổ của Lâm Phi mà cắt ngang lời nói của hắn, đồng thời nhẹ nhàng ưỡn ra bộ ngực kiêu hãnh.
What? Thế này là ý gì?
Lâm Phi ngây người ngay lập tức, thực sự không hiểu nổi trưởng phòng xinh đẹp muốn làm gì, làm gì có người con gái nào bảo đàn ông nhìn vào chỗ đó của mình. Chuyện như vậy nên để mình nhìn trộm mới phê chứ, người con gái như cô lại chủ động nói ra, tôi làm sao mà tiện nhìn.
Nhưng biết làm sao được, bây giờ Lăng Vi Vi đã bị Thẩm Bội Ni kích động tới mức có hơi mất đi lý trí, một lòng chỉ muốn chứng minh sức hút của bản thân, chứng minh cô có sức hấp dẫn đối với Lâm Phi.
“Bảo anh nhìn thì nhìn đi, còn không nhìn thì mai tới công ty anh biết tay.”
Lăng Vi Vi lườm Lâm Phi như thể thẹn quá hóa giận, giọng nói vẫn bị kìm xuống rất nhỏ nhưng ẩn giấu chút phẫn nộ.
Bây giờ lại thành uy hiếp, đúng là thói đời thay đổi rồi, người đẹp lại muốn mời đàn ông nhìn chỗ đó của mình.
Mặc dù trong lòng Lâm Phi đang bùi ngùi vì lẽ đời suy bại nhưng đôi mắt của hắn lại chẳng chịu “lạc hậu” chút nào. Ánh mắt hắn kiên định nhìn chằm chằm vào phần cơ thể đang dướn lên phía trước kia của Lăng Vi Vi, lớp da thịt mềm mại trắng như tuyết lồ lộ trên những đường cong cuốn hút.
Đúng là cực phẩm!
Cơ hội nghìn năm có một như vậy sao mà Lâm Phi lại không biết tận dụng chứ, nhưng tất nhiên đầu óc phải cố hết sức kìm hãm lại. Lâm Phi hận không thể chui đầu vào trong khe núi sâu thẳm ấy mà từ từ cảm nhận một lát.
Thấy Lâm Phi cuối cùng cũng nghe lời, cúi đầu nhìn xuống, Lăng Vi Vi tỏ vẻ như một con gà mẹ vừa chiến thắng, chiếc cằm nhọn trắng nõn khẽ vểnh lên nhằm vào phía Thẩm Bội Ni, ý phản đòn không nói cũng biết.
Thẩm Bội Ni cười nhạt một tiếng: “Tôi nói trưởng phòng Lăng này, từ khi nào mà cô học được thói bắt ép cấp dưới của mình rồi. Cho dù cô có thể bắt Lâm Phi nhìn cô thì chẳng lẽ cô có thể bắt anh ta ra tay thử độ đàn hồi của cô sao?”
Lâm Phi đang chìm đắm vào khuôn ngực trắng ngần của Lăng Vi Vi, nghe thấy lời này của Thẩm Bội Ni cảm động tới mức sắp rơi nước mắt. Hắn thấy có chút áy náy vì trước đó đã đánh vào mông Thẩm Bội Ni.
Người con gái này đúng thật quá hiểu tâm tư của đàn ông. Lâm Phi đang muốn cảm nhận một lần nơi đó của trưởng phòng xinh đẹp thì cô Thẩm Bội Ni này đã lên tiếng, bật đèn xanh cho Lâm Phi.
Cái cớ săn sóc như vậy, làm sao Lâm Phi có thể phụ ý tốt của Thẩm Bội Ni chứ, hai bàn tay lớn của hắn bắt đầu đưa về phía ngực Lăng Vi Vi.
Thấy Lâm Phi sắp chạm vào mình, Lăng Vi Vi liền ưỡn ngực lên, dùng lực thật mạnh nảy về phía Lâm Phi khiến hắn loạng choạng.
Trong khi đó, chỗ Lâm Phi chạm vào chính là nơi đó, một cảm giác tê tê nhè nhẹ lan khắp cơ thể khiến Lăng Vi Vi không nén được xúc cảm trong lòng mà đột nhiên la lên một tiếng.
“Ha ha…”
Thẩm Bội Ni cười ngả cười nghiêng, tự do phóng túng. Cô vốn còn cảm thấy bị Lâm Phi đánh vào mông sẽ mất mặt trước Lăng Vi Vi nhưng bây giờ thì Thẩm Bội