Quả nhiên Thẩm Bội Ni vừa dứt lời, Lăng Vi Vi đã vội vàng lắc đầu xua tay: “Chị Thẩm à, tôi nghĩ chị hiểu lầm rồi. Tôi đương nhiên giơ cả hai tay tán thành chị tìm thư ký nhưng bản thân tôi cho rằng, Lâm Phi không thích hợp làm thư ký của chị.”
“Ồ, xin lắng tai nghe.”
Đôi lông mày tự vẽ của Thẩm Bội Ni khẽ nhảy lên nhìn chằm chằm Lăng Vi Vi.
“Chị Thẩm, tính Lâm Phi thế nào, chắc chị cũng rõ, bảo anh ta làm thư ký cho chị, e là chỉ thêm rắc rối cho chị rồi lại ảnh hưởng tới hiệu suất làm việc của chị thôi.”
“Theo như cách nói này của trưởng phòng Lăng, Lâm Phi làm thư ký cho cô, e là cũng sẽ ảnh hưởng tới hiệu suất công việc của cô chứ nhỉ, trưởng phòng Lăng. Nhưng mà chúng ta là người cầm trịch của phòng hành chính tổng hợp, Lâm Phi mà ảnh hưởng tới hiệu suất công việc của cô cũng chính là ảnh hưởng tới sự vận hành của cả một phòng. Vì không để Lâm Phi gây ảnh hưởng tới phòng chúng ta, tôi cảm thấy vẫn nên sắp xếp Lâm Phi tới bên cạnh tôi thì tốt hơn, tôi sẽ trông chừng cậu ta.”
Thẩm Bội Ni nở nụ cười tươi thong thả đi về phía Lâm Phi, không ngại ngần khoác tay hắn, dựa lên người hắn như chú chim nhỏ dựa vào con người, đầu ghé hờ lên vai Lâm Phi.
Cơ thể trưởng thành nở nang lại vô cùng yêu kiều của Thẩm Bội Ni cứ dính gần như vậy, hương thơm của người phụ nữ từng trải len lỏi vào mũi Lâm Phi khiến hắn không nỡ đẩy cô ra ngay lập tức mà để mặc cô dựa vào.
Hai người đều trưởng thành, dựa một chút cũng rất bình thường mà.
Trong lòng Lâm Phi nghĩ như vậy, cánh tay to lớn của hắn cũng rất tự nhiên ôm chặt lấy vòng eo mảnh khảnh, thon thả của Thẩm Bội Ni, có món hời mà không xơi chỉ có kẻ ngốc mới vậy.
Thẩm Bội Ni dựa thoải mái, Lâm Phi ôm cũng thỏa lòng trong khi đó đôi mắt trong veo thoát tục của trưởng phòng Lăng lại sắp phun ra lửa.
Cảnh tưởng Lâm Phi ngồi trong văn phòng Thẩm Bội Ni và dáng vẻ thướt tha như thủy triều gợn sóng của cô ta trước đây lại một lần nữa hiển hiện trong đầu Lăng Vi Vi.
Gương mặt thanh tú của Lăng Vi Vi giá lạnh như băng, cô hận không thể xông lên tát cho Lâm Phi và Thẩm Bội Ni mỗi người một cái, tát đôi cẩu nam nữ này biến khỏi tầm mắt của mình.
Thế nhưng, Lăng Vi Vi cũng không phải cô bé chưa trải sự đời, dù gì cô cũng lăn lộn ở thương trường bao nhiêu năm nay, nên rất nhanh sau đó, Lăng Vi Vi đã kìm nén được nỗi kích động trong lòng, cô khẽ hít thở nhẹ để nguôi ngoai đi ý định đánh người.
“Chị Thẩm nói đùa rồi, tôi đã là trưởng phòng của phòng hành chính tổng hợp thì phải có trách nhiệm phụ trách tất cả nhân viên trong phòng. Tránh để Lâm Phi làm ảnh hưởng tới hiệu suất công việc của những nhân viên khác trong phòng mình, tôi có trách nhiệm, càng có nghĩa vụ quản lý tốt anh ta. Trước mắt, để Lâm Phi làm thư ký của tôi là cách giải quyết phù hợp nhất.”
Lăng Vi Vi thấy Thẩm Bội Ni không tiếc dính lấy Lâm Phi rồi mê hoặc hắn, cô tự biết dù thế nào phương diện này của mình cũng không bằng Thẩm Bội Ni nên chỉ đành lôi cả phòng hành chính ra.
Dù gì Lăng Vi Vi cô cũng là trưởng phòng hành chính tổng hợp nên nói thế nào cũng hợp lý.
“Nếu như trưởng phòng Lăng đã nói tới nước này rồi, tôi cũng không vòng vo nữa, Lâm Phi tôi lấy chắc rồi!” Sau khi Lăng Vi Vi tỏ rõ thái độ, giọng điệu của Thẩm Bội Ni cũng chậm lại đôi chút. Cô lườm Lâm Phi một cái rồi nói: “Tôi nghe nói Lâm Phi là trợ lý phòng hành chính tổng hợp do tổng giám đốc Mộ chỉ định. Nếu như trưởng phòng Lăng cứ nhất quyết đòi giành Lâm Phi với tôi vậy chuyện này tôi chỉ đành báo cáo với tổng giám đốc Mộ, để sếp quyết định cho chúng ta.”
Ban đầu Lâm Phi có một chút tâm trạng xem náo nhiệt vì được hai mỹ nữ tranh giành, ít nhiều gì hắn cũng đắc ý đôi chút.
Tuy nhiên, ngay sau khi Thẩm Bội Ni nói nhờ tổng giám đốc Mộ phân xử, hắn lại toát mồ hôi lạnh ngay lập tức.
“Được, nếu đã như vậy, mời chị Thẩm cũng tối tới tìm tổng giám đốc, để sếp quyết định Lâm Phi sẽ làm thư ký cho ai trong hai chúng ta.”
Lúc này Lăng Vi Vi tỏ ra vô cùng dứt khoát, gật đầu đồng ý với ý kiến của Thẩm Bội Ni.
Hai cô gái nhìn thẳng vào mắt nhau như đã ký ước định