“Thực ra trước khi tôi tiếp quản công ty cũng đã từng quan sát chị một thời gian, ban đầu tôi phủ quyết việc chị đảm nhiệm chức vụ phó phòng hành chính tổng hợp là vì ngoài lý do cá nhân ra thì tôi còn muốn kiểm chứng khả năng làm việc của chị, tôi tin phòng thị trường phù hợp để chị thể hiện năng lực làm việc của mình hơn.”
Mộ San San chăm chú nhìn Thẩm Bội Ni, không hề có ý làm ra vẻ, thực thế đây cũng là những lời nói thật lòng của Mộ San San.
Ban đầu trước khi Mộ San San tiếp quản tập đoàn từ Mộ Hồng, cô ta đã từng bỏ ra không ít công sức để đọc hết toàn bộ sơ yếu lí lịch của các nhân viên quản lý cấp cao trong tập đoàn và phân tích kỹ càng từng người một, trong đó Thẩm Bội Ni có chống lưng ở hội đồng quản trị đương nhiên sẽ khiến Mộ San San hết sức chú ý.
Trước kia cô ruột của Thẩm Bội Ni từng đưa ra ý kiến đề xuất Thẩm Bội Ni đảm nhiệm chức vụ phó phòng hành chính tổng hợp trên cuộc họp cổ đông nhưng đã bị Mộ San San từ chối.
“Tại sao tổng giám đốc Mộ lại cho rằng phòng thị trường phù hợp với tôi hơn?”
Đôi mắt với hàng mi dài cong vút vô cùng xinh đẹp của Thẩm Bội Ni đưa qua đưa lại, không hề chớp lấy một lần và cứ thế nhìn Mộ San San.
Khuôn mặt xinh đẹp của Mộ San San như thoáng qua nụ cười: “Nếu tôi nhớ không nhầm thì chuyên ngành đại học của quản lý Thẩm là thị trường kinh doanh?”
“Bị tổng giám đốc Mộ nói trúng rồi.” Khuôn mặt xinh xắn của Thẩm Bội Ni như bông hoa hé nở, duyên dáng rung động lòng người.
Chuyên ngành học đại học của Thẩm Bội Ni là gì không còn quan trọng nữa, quan trọng là Mộ San San đã bỏ đi tấm rào cản với Thẩm Bội Ni để tiến tới hoà bình.
Mặc dù vẫn chưa chính thức nhưng có được sự thừa nhận của Mộ San San và sự ủng hộ của cô ruột nên sau cuộc họp cổ đông tuần tới, tập đoàn Mộ Thị sẽ có thêm một trưởng phòng mới họ Thẩm.
Sau vài lần thương thảo, Thẩm Bội Ni rời khỏi văn phòng của Mộ San San, Thẩm Bội Ni lúc này quả thực là chiến thắng trở về.
Chuyến đi tới văn phòng Mộ San San lần này của Thẩm Bội Ni vốn dĩ là để tranh luận với Lăng Vi Vi để dành Lâm Phi về làm thư ký riêng cho mình và nhốt anh ta thật kỹ càng bên cạnh mình.
Mặc dù không thành công trong việc dành được Lâm Phi nhưng cô ta cũng đã dành về cho mình chức trưởng phòng thị trường, đồng thời làm hỏng chuyện Lâm Phi đi mê hoặc người con gái khác.
Không đến mức mặt mày rạng rỡ nhưng như thế cũng đủ hài lòng khiến tâm trạng Thẩm Bội Ni tốt lên, gặp ai cũng nở nụ cười.
Thẩm Bội Ni không đẹp nghiêng nước nghiêng thành như Mộ San San nhưng nhan sắc cũng được xếp vào hàng “cực phẩm”, đặc biệt là phong thái trưởng thành toát ra từ Thẩm Bội Ni, đối với những người thích tuýp con gái trưởng thành thì đây là một sự mê hoặc đến chết người.
Bình thường Thẩm Bội Ni không được mạnh mẽ như Lăng Vi Vi và Mộ San San nhưng cũng không phải người dễ gần.
Tuy nhiên hôm nay tâm trạng Thẩm Bội Ni rất tốt nên cứ gặp bất cứ nhân viên nào của tập đoàn Mộ Thị bất kể nam hay nữ, cô đều nở nụ cười nhẹ nhàng.
Mặc dù chỉ là cười nhẹ nhàng thôi nhưng với một người chín chắn xinh đẹp như Thẩm Bội Ni mà nói thì nụ cười ấy lại có sức mê hoặc vô cùng lớn.
Với các nhân viên nữ còn đỡ hơn một chút, khi thấy nụ cười của Thẩm Bội Ni, cùng lắm thì bọn họ cũng chỉ biết than ngắn thở dài ghen tị với nụ cười xinh đẹp đó.
Còn với cánh đàn ông, đặc biệt là những nhân viên nam có chút thành quả trong công việc thì khi nhận được nụ cười nhẹ nhàng đó của Thẩm Bội Ni, trong đầu họ không tránh khỏi có những suy nghĩ khó kiểm soát.
Thẩm Bội Ni chín chắn lí trí, sao cô ta có thể không nhận ra ánh mắt của cánh đàn anh xung quanh đang chất chứa ngọn lửa hừng hực dành cho mình. Có điều, Thẩm Bội Ni hôm nay không bận tâm quá nhiều đến điều này.
Làm công chức bao năm nay, Thẩm Bội Ni hiểu rõ rằng đợi sau khi hội đồng quản trị thông báo cô ta là trưởng phòng thị trường thì những ánh mắt hừng hực đang dòm ngó nhan sắc của cô ta sẽ tự biết che giấu đi thôi.
Bước trên đôi cao gót màu đỏ tươi, Thẩm Bội Ni đi thong thả về văn phòng.
“Ô…”
Vừa đẩy cửa bước vào, cái cổ trắng như thiên nga của cô ta bị một bàn tay chặn lại, cả thân hình đẫy đà