Cứu giúp nữ chính tôi bất ngờ kiếm được người yêu - Chương 20_Lâm An cô không đợi được nữa rồi_
Sau một hồi suy ngẫm, Lâm An quyết định nói ra ý nghĩ của mình.
"Anh có nghĩ nguyên nhân cô ấy bị vậy là do anh không? Bởi anh là chủ tịch tập đoàn Vũ Thị?"
Vũ Thành Luân vô cùng ngạc nhiên khi cô nói ra lời này, không ngờ cô lại còn đa nghi hơn hắn.
"Có lẽ là vậy thật, rõ ràng trước đây Song Hà chưa bao giờ gặp những chuyện bất trắc như này.
Tôi sẽ cho người đi theo cô ấy.
"
"Nhưng tôi nghĩ với cá tính của cô ấy thì cô ấy sẽ không chấp nhận đâu, dù chỉ tiếp xúc trong chốc lát nhưng tôi biết Song Hà của anh là người rất mạnh mẽ.
" Vì đọc trước tiểu thuyết nên Lâm An chắc chắn việc này sẽ xảy ra, cũng vì vậy nên Lâm Song Hà suýt bị c**ng hi3p.
"Cô nói phải, tôi sẽ cử người bảo vệ cô ấy trong âm thầm, bên chỗ tôi có không ít người có kĩ năng tốt.
Tôi thấy cô tuy nhỏ tuổi nhưng có cái nhìn sâu sắc nhỉ?"
Thấy Vũ Thành Luân thăm dò mình, Lâm An lập tức tỏ vẻ ngây thơ.
"Gì chứ, do tôi đọc tiểu thuyết nhiều nên vậy thôi, không ngờ tôi lại gặp được một cặp tổng tài và thư ký ở ngoài đời thật.
Trong truyện không phải hay có những cảnh người yêu của chủ tịch bị ghen ghét nên gặp nạn hay sao? Tôi thấy trường hợp của cô ấy khá giống nên thuận tiện nhắc nhở anh luôn, tránh cho người yêu anh bị hại lúc nào không hay.
"
Thấy lòng tốt của Lâm An, Vũ Thành Luân nghĩ mình quá đa nghi rồi, một cô gái mới mười tám tuổi có thể có âm mưu gì được cơ chứ, hơn nữa người ta cứu giúp người yêu mình nhiều như vậy, thậm chí còn đưa ra lời khuyên về việc bảo vệ an toàn cho Song Hà sao cho đúng, có lẽ hắn nên giúp cô gái này một chút, hắn biết rõ cha mẹ Lâm An đều đã mất nên hắn quyết định âm thầm tài trợ tiền học phí cho Lâm An.
Thấy thời gian đã muộn, hắn quyết định về nhà đợi tin tức của Lâm Song Hà.
"Giờ cũng không còn sớm nữa, tôi về đây.
Mong cô có thể trở thành bạn tốt giúp đỡ Song Hà nhà tôi.
"
Lâm An chào tạm biệt Vũ Thành Luân rồi nhìn Lý Tang tiễn hắn đi trong sự mệt mỏi, chẳng bao lâu sau, cô lại một lần nữa tiến vào giấc ngủ.
Lần nữa mở mắt ra Lâm An đã thấy màu vàng đỏ của ánh nắng buổi xế chiều chiếu qua cửa sổ, tiếng mở cửa phòng đột nhiên vang lên khiến cô phải nhìn sang.
"Lại là anh à?"
"Tôi không ở đây thì còn ở đâu, tiền viện phí của em là do tôi trả đó.
" Biết cô đang nghèo nên Lý Tang lấy tiền bạc ra làm lý do để được ở lại.
Nghe thấy lời này, lòng Lâm An lại nhói lên, cô biết đây là phòng bệnh vip nên rất đắt tiền, cô còn chưa có lòng