Cứu giúp nữ chính tôi bất ngờ kiếm được người yêu - Chương 39_Điều kiện_
Sau khi cả hai người đi chợ về và ăn cơm xong, Lâm An mới nhớ đến việc gọi cho Quân Nhất Thanh.
"Trời đã tối rồi, em về nhà đây.
Mai gặp lại~" Cô tặng Vũ Khôi Nguyên một nụ hôn gió rồi chạy đi.
Ngay khi vừa đóng cửa phòng lại, Lâm An đã lập tức lôi điện thoại ra bấm dãy số mà cô đã lưu từ chiều.
Từng hồi chuông vang lên cũng như từng hồi trống đánh vào lòng Lâm An.
"Alo? Ai vậy?" Đầu bên kia vang lên một giọng nói trong trẻo.
"Chào cô, liệu cô có nhớ tôi không nhỉ? Tôi là người đã gặp cô ở phía sau cổng trường ấy."
Có vẻ người ở đầu dây bên kia đã nhớ ra nên ồ lên một tiếng.
"A! Ra là cô sao! Tôi đợi cô khá lâu rồi đấy.
Có lẽ giờ đây cô đã biết thân phận của tôi rồi nhỉ?"
Lâm An nghe được câu hỏi này thì gật đầu, nhưng cô chợt nhớ ra người ở đầu dây bên kia không thể nhìn thấy được hành động của cô nên cô đành nói lại.
"Ừm, không ngờ cô lại là vị ca sĩ nổi tiếng được mời đến trường tôi biểu diễn đấy.
Thật vinh dự khi được tiếp xúc với cô."
"Đâu có chứ, tôi cũng chỉ là người bình thường thôi mà." Sau khi nói lời khách sáo với cô, Quân Nhất Thanh vào thẳng vấn đề chính.
"Vậy giờ tôi nói mục đích của tôi được chứ?"
Lúc này Lâm An biết cơ hội đã đến với cô rồi.
"Vâng, cô cứ nói ra ý kiến của mình đi."
"Liệu tôi có thể mua lại bản thiết kế của cô chứ?" Quân Nhất Thanh dò hỏi ý kiến của Lâm An.
Thấy cơ hội lôi kéo Quân Nhất Thanh trở thành người của mình đã đến, Lâm An không chút ngần ngại mà tỏ rõ ý đồ của mình.
"Cõ lẽ không được đâu cô Nhất Thanh.
Đây là trang phục đôi đầu tiên của tôi và người yêu nên tôi sẽ không bán nó.
Tôi có thể bán bản vẽ khác cho cô nhưng..." Lâm An ngưng một chút rồi nói tiếp.
"Tôi muốn hợp tác lâu dài với cô hơn.
"Hợp tác?" Có vẻ người ở đâu dây bên kia cũng không ngờ cô có dã tâm lớn đến vậy.
"Đúng vậy, tôi muốn thành lập một nhãn hiệu thời trang mới.
Tôi cần sự trợ giúp của cô." Lâm An không chút để ý giọng điệu đầy nghi vấn của người kia mà tiếp tục trình bày ý kiến của mình.
"Cô biết trên đời này không có bữa trưa nào là miễn phí đúng chứ? Cô lấy điều kiện gì để trao đổi với tôi? Tôi không thiếu tiền, càng chẳng thiếu tài nguyên, mấy thứ tầm thường đó hoàn toàn không lôi kéo được tôi.
Cô sẽ làm như thế nào đây?" Quân Nhất Thanh giờ đây cảm thấy cô gái này thật sự thú vị, mong cô nàng sẽ không làm cô thất vọng.
"Nếu đã có gan trao đổi với cô thì tôi đương nhiên đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi.
Vậy...chúng ta đánh cược đi.
Nếu năm bản vẽ của tôi đều lọt vào mắt cô thì cô sẽ phải hợp tác với tôi.
Được chứ?" Lần này Lâm An quyết định đánh cược trước nguy cơ có thể mất trắng năm bản vẽ tâm huyết của mình, bản vẽ tương lai có thể có vô số nhưng cơ hội chỉ có một.
Quân Nhất Thanh cười thích thú trước điều kiện của Lâm An, cô không hiểu nổi rốt cuộc Lâm An lấy đâu ra tự tin sẽ lấy