Cửu Long Trùng Thiên

Tiến Vào Động Phủ


trước sau

Màn đêm yên tĩnh lặng lẽ trôi qua, khoảng tờ mờ sáng, Lâm Phong và Thẩm Bích Quân cũng đã thức dậy, sở dĩ bọn họ thức dậy sớm như vậy là bởi vì hôm nay hai người sẽ đi đến động phủ mà Thẩm Bích Quân đã phát hiện được.

“ Chúng ta phải đi liền bây giờ sao?” Được Thẩm Bích Quân gọi thức dậy từ sớm, Lâm Phong nhịn không được hỏi.

“ Ừ, thiếp nghĩ vào lúc sáng sớm sẽ ít người đi ra ngoài, hành động vào thời gian này sẽ không thu hút người khác” Với kinh nghiệm ở trong U Minh sơn lâm được một thời gian, nàng biết rõ nên đi vào lúc nào là hợp lý nhất.

Nhiều người mới vào U Minh sơn lâm thường sẽ chọn ban đêm để hành động, nhưng bọn họ không biết rằng, ban đêm ở đây mới là thời gian hoạt động nhiều nhất của yêu thú, còn ban ngày là của nhân loại khi tiến vào đây. Nàng lựa chọn lúc tờ mờ sáng hành động là hoàn toàn hợp lý.

“ Nếu cảm thấy động phủ có nguy hiểm thì chúng ta nên rời đi, ta không muốn chỉ vì đoạt được truyền thừa mà để nàng xảy ra chuyện gì” Đưa mắt nhìn Thẩm Bích Quân, Lâm Phong ân cần khuyên bảo.

“ Thiếp biết mà, chàng cứ yên tâm” Thẩm Bích Quân nghiêm túc trả lời, nàng cũng biết rõ mặc dù truyền thừa ở trong động phủ rất hấp dẫn, nhưng phải có mạng thì mới hưởng được.

“ Được rồi, chúng ta xuất phát ” Nhìn lên bầu trời, Thẩm Bích Quân biết đây là thời gian tốt nhất để họ đi đến động phủ.

……….

Dưới chân một ngọn núi nằm sâu trong U Minh sơn lâm, xung quanh lác đác chỉ vài cái cây, cực kỳ hoang vắng, nhiệt độ xung quanh ở đây rất nóng, linh khí thì loãng đến mức không thể loãng hơn.

Đứng ở dưới chân núi, Lâm Phong cẩn thận đưa mắt nhìn xung quanh, hắn cũng hiểu tại sao nơi này có động phủ mà không người nào biết.

Ở nơi khỉ ho cò gáy, chó ăn đá gà ăn sỏi như thế này thì có ma nào thèm đến. Thậm chí là những người lánh đời cũng không chẳng muốn đến, nhiệt độ ở đây quá nóng, ngay cả cường giả Linh Đan cảnh như Thẩm Bích Quân cũng cảm thấy ăn không tiêu.

“ Chúng ta tiến dọc theo con đường này sẽ thấy một thông đạo, sau đó đi đến cuối thông đạo sẽ đến nơi có không gian dao động, từ chỗ đó ta và chàng có thể đi vào động phủ”

Nhìn con đường ở phía trước, Thẩm Bích Quân nhớ lại nói. 5 năm trước, trong lần chạy trốn để thoát khỏi các cường giả Thiên Ưng tộc đuổi giết, nàng đã bị lạc đến nơi này, bởi vì muốn tìm chỗ nghỉ ngơi nên đã tiến vào đây, không ngờ phát hiện nơi này có một động phủ, nhưng trong này vẫn còn kết giới do trận pháp để lại nên nàng không tiến vào được.

“ Chúng ta vào thôi” Thân thể khẽ động, Thẩm Bích Quân quay sang nhìn Lâm Phong rồi nói.

“Ừ” Nói rồi, cả hai người cùng nhau tiến vào.

Dọc theo con đường ở trong ngọn núi, Lâm Phong cẩn thận quan sát thì phát hiện ở đây chẳng có sinh vật sống nào, hắn cũng không hiểu tại sao nơi này lại có động phủ tồn tại.

Sau một lúc, cả hai người đi đến một cái hang động, Lâm Phong thử cúi đầu nhìn xuống thì hắn chẳng thấy gì ngoài bóng tối.

“Thông đạo mà nàng nói ở trong hang động này sao?” Nhìn hang động sâu không thấy đáy trước mặt, Lâm Phong không hiểu tại sao trong lòng hắn cảm thấy rất bất an.

“ Ừm, chàng yên tâm, chẳng qua hang động này nằm trong ngọn núi nên thiếu ánh sáng vì vậy mới không nhìn thấy đáy, ta từng nhảy xuống đó rồi nên biết hang động này cũng không quá sâu”

Biết Lâm Phong lo lắng, Thẩm Bích Quân liền lên tiếng trấn an, lần trước khi nàng tiến vào đây cũng có cảm giác giống như hắn vậy, nhưng may mắn là thời điểm nàng tiến vào đây là lúc mặt trời lên cao nên mới nhìn thấy một góc nhỏ ở đáy của hang động.

“ Chúng ta nhảy xuống thôi” Thẩm Bích Quân quay đầu nhìn sang Lâm Phong rồi khẽ nói.

“ Được” Nói rồi, Lâm Phong tiến đến ôm eo nhỏ của nàng, sau đó cả hai cùng nhảy xuống.

“ Bụp”

Một âm thanh vang lên, chân của hai người cuối cùng đã chạm được mặt đất, nhẹ nhàng buông Thẩm Bích Quân ra, Lâm Phong đưa mắt nhìn xung quanh thì chỉ thấy một mảnh tối đen, hắn từ trong túi trữ vật lấy ra một viên dạ minh châu phát sáng, Lâm Phong lúc này mới thấy một thông đạo trước mặt.

Cả hai người lúc này chậm rãi tiến vào, giống như con đường trong núi lúc nãy, ở đây chẳng có sinh vật nào tồn tại, dọc theo đường đi, ngoại từ tiếng bước chân thì chẳng còn âm thanh nào khác.

Xuyên qua thông đạo dài trong ngọn núi, sau nửa ngày, bỗng nhiên hai đầu thông đạo khác lại xuất hiện trước mặt.

Cau mày nhìn hai thông đạo, Lâm Phong nhịn không được quay sang hỏi Thẩm Bích Quân:

“ Quân nhi, nàng nói chúng ta đi thông đạo nào?”

Không cần phải suy nghĩ quá lâu, Thẩm Bích Quân liền chỉ tay về một hướng thông đạo rồi nói “ Chúng ta đi về thông đạo bên tay phải”

Nghe Thẩm Bích Quân trả lời, Lâm Phong cũng không cần suy nghĩ liền trực tiếp đi vào thông đạo bên tay phải, thông đạo này có phần khúc chiết nên cả hai đi lòng vòng một hồi mới tiến vào được, nhưng càng đi sâu vào, Lâm Phong phát hiện nhiệt độ nơi này càng nóng.

Sau một lúc, hai người cũng đã đi đến nơi cuối cùng của thông đạo.

“ Đến rồi” Nhìn không gian trước mặt, khóe miệng Thẩm Bích Quân nở một nụ cười rồi cất giọng nói.

Nhìn vách động chắn ngang trước mặt, Lâm Phong chau mày khó hiểu hỏi: “ Ở đây? Quân nhi, nàng không nhớ lầm chứ?, trước mặt chúng ta là ngõ cụt của thông đạo rồi, lấy đâu ra đường đi đến động phủ nữa.”

“ Chàng quên là trước đó ta đã nói động phủ nằm trong một không gian khác sao” Biết Lâm Phong không nhớ, Thẩm Bích Quân liền mỉm cười nhắc nhở.

“ Động phủ ở không gian khác” Hai mắt đảo nhanh, Lâm Phong dường như đang nhớ lại chuyện gì đó, sau đó tiếp tục nói “ Vậy ý nàng là ở đây có tồn tại không gian dẫn đến động phủ”

“ Ừ, chàng nói đúng rồi” Không để Lâm Phong phải chờ đợi lâu, Thẩm Bích Quân liền chứng minh cho hắn thấy ở trước mặt có một không gian khác.

Chỉ thấy nàng nhẹ nhàng giơ ngọc thủ lên, hai ngón tay thon dài búng ra một đạo linh lực rồi bắn thẳng vào vách động trước mặt.

Đứng bên cạnh quan sát, Lâm Phong đưa mắt nhìn theo đạo linh lực mà Thẩm Bích Quân bắn ra, chỉ thấy nó sắp bắn thẳng vào vách động thì bỗng nhiên không gian ở trước mặt trở nên vặn vẹo, đạo linh lực mà nàng bắn ra cũng đột nhiên biến mất.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, sắc mặt của Lâm Phong cũng phải khẽ biến, hắn không nghĩ ở đây thật sự có một không gian khác, trong lòng thầm nghĩ người nào khủng bố đến mức có thể tạo ra được nó.

“ Ta không có lừa chàng chứ?” Gương mặt Thẩm Bích Quân hiện lên nét vui vẻ, quay sang nhìn Lâm Phong đắc ý hỏi.

“ Ừ, quả thật là có không gian khác” Lâm Phong gật đầu, sau đó lại quay sang nhìn nàng hỏi “ chúng ta từ đây tiến vào?”

“ Đúng vậy, đi thôi!, chúng ta cùng vào” Khẽ động bước chân, Thẩm Bích Quân tiến đến bên cạnh Lâm Phong, sau đó hai người cùng đi vào không gian trước mặt.

Tiến vào không gian trước mặt, hai người giống như đi xuyên qua thế giới khác vậy, trong chốc lát cảnh tượng trước mắt đã biến đổi, một thế giới mới hiện ra trước mắt bọn họ.

Ở một nơi hoang vu nào đó, không gian xung quanh đột nhiên dao động chập chờn, bỗng nhiên từ trong đó có hai thân ảnh bước ra, không phải ai khác mà hai thân ảnh này chính là Thẩm Bích Quân và Lâm Phong.

Bước ra khỏi không gian, Lâm Phong cảm thấy cực kỳ buồn nôn, dù sao đây cũng là lần đầu hắn đi xuyên qua không gian, có hơi chóng mặt và xây xẩm mặt mày.

Nghỉ ngơi một lúc rồi cẩn thận quan sát xung quanh, Lâm Phong thấy ở phía trước có một kết giới do
trận pháp tạo thành, chỉ cần phá nó đi là bọn họ có thể tiến vào động phủ.

“ Xem ra kết giới ở đây đã yếu hơn lần trước rất nhiều” Nhìn thấy kết giới trước mặt đã có nhiều chỗ bị nứt, Thẩm Bích Quân tin rằng hôm nay nàng có thể phá được nó.

“ Tiểu Phong, đi thôi, ta cùng với chàng liên thủ phá vỡ trận pháp” Nhịn thấy động phủ trước mặt, Thẩm Bích Quân lúc này cũng bắt đầu không giữ được bình tĩnh, nếu trong đó có truyền thừa thì có thể giúp cho tu vi của Lâm Phong tăng lên nhanh chóng, lúc đó nàng cũng yên tâm đến Thánh viện học tập.

“ Được” Lâm Phong cũng không ý kiến, mặc dù kết giới do trận pháp tạo thành đã có nhiều chỗ hư hỏng, nhưng hai người hợp sức vẫn dễ dàng phá vỡ hơn.

“ Chúng ta sử dụng linh lực công kích trực tiếp vào nó” Thẩm Bích Quân quay sang nhìn Lâm Phong rồi nói, dù sao trận pháp này cũng đã bị hư hỏng rất nhiều, muốn tìm cách phá giải là không thể.

Cả hai lúc này bắt đầu điên cuồng vận chuyển linh lực từ trong cơ thể, Thẩm Bích Quân thì bày ra tu vi Linh Đan cảnh trung kỳ cùng với Thủy linh căn, còn Lâm Phong thì Địa Linh cảnh sơ kỳ với Hỏa linh căn.

Linh lực của hai người liên tục vận chuyển, các loại vũ kỹ khác nhau cùng lúc tuôn ra, liên tục đánh vào kết giới do trận pháp tạo thành.

“ Ầm ầm”

Bị linh lực của hai người đánh vào liên tục, trận pháp điên cuồng dao động, sau một lúc, kết giới ở xung quanh bắt đầu nứt ra .

“Rắc..rắc”

Vết nứt ngày càng lan rộng rồi sau đó nhiều chỗ cũng bắt đầu nứt theo, cuối cùng trận pháp cũng không chịu nổi liền bị phá vỡ.

“ Chúng ta thành công rồi” Nhìn kết giới đã biến mất, Thẩm Bích Quân mừng rỡ nói.

Trái ngược lại với nàng, gương mặt của Lâm Phong chẳng có chút nào vui vẻ, từ lúc đi vào thông đạo trong lòng hắn có cảm giác rất bất an, sau khi phá vỡ kết giới cảm giác này ngày càng rõ rệt.

Mặc dù rất muốn nói ra nhưng Lâm Phong sợ Thẩm Bích Quân không vui, dù sao nơi này cũng là do nàng tìm ra rồi phá hủy, bây giờ lại bảo nàng rời đi, đừng nói là nàng, cho dù là người khác nếu biết trong đó có nguy hiểm thì họ vẫn xông vào.

Tu luyện vốn là nghịch thiên đoạt tạo hóa, không phải lúc nào cũng gặp được may mắn, cho nên chỉ cần gặp được cơ duyên thì tu luyện giả dù biết trước mặt mình có nguy hiểm nhưng vẫn xông vào.

“ Quân nhi, chúng ta nên cẩn thận thì tốt hơn” Nhìn Thẩm Bích Quân đang vui vẻ, Lâm Phong lên tiếng nhắc nhở, dù sao bọn họ cũng không biết trong này có tồn tại nguy hiểm nào hay không.

“ Ừm, thiếp biết” Thẩm Bích Quân gật đầu nói, dù sao nàng cũng là người hiểu chuyện.

…….

Lúc này hai người đi vào, nhìn cảnh tượng trước mắt Lâm Phong không khỏi kinh ngạc, ở đây tồn tại vài ngôi chùa, mà mỗi cái còn to hơn cả Lâm gia của hắn, việc này làm Lâm Phong không thể tin được, nơi này thực sự quá lớn, một nơi như vậy không thể nào gọi là động phủ.

Nơi này giống như một thế lực đã bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử, nhìn vào có thể nhận ra được ở đây đã bị bỏ hoang từ lâu.

Quay sang nhìn Thẩm Bích Quân, Lâm Phong cũng thấy nàng kinh ngạc chẳng kém gì hắn, thậm chí ánh mắt còn lộ ra vẻ khiếp sợ.

“ Quân nhi, nàng nói xem ở Linh giới từ trước đến giờ, có tồn tại một tông phái Phật giáo lớn như vậy sao?” Biết Thẩm Bích Quân có kiến thức rộng hơn mình, Lâm Phong quay sang hỏi.

“ Không”

Nghe Thẩm Bích Quân trả lời, Lâm Phong cảm thấy khó hiểu. Nếu ở Linh giới không có tông môn Phật giáo nào thì những ngôi chùa này từ đâu ra .

“ Không có sao?, thế tại sao ở đây lại tồn tại nơi như thế này?” Lâm Phong tiếp tục hỏi.

“ Không phải là không có, mà là không thể nào có. Chàng nhìn xem, ở đây có rất nhiều nơi bị phá hủy, nhưng chỉ cần chọn một nơi trong số đó đều to hơn cả Lâm gia, đều này làm sao có thể. Sợ là ngay cả những thế lực siêu cấp cũng không làm được” Thẩm Bích Quân khiếp sợ giải thích.

Phải biết Lâm gia là một gia tộc nhị lưu, ở Linh giới cũng được xem là một gia tộc lớn, có thể mạnh hơn họ trừ các thế lực nhất lưu và siêu cấp. Nhưng để chọn chỉ một nơi trong tông môn, gia tộc của mình lớn hơn cả Lâm gia thì đều đó là không thể.

“ Vậy nàng nói xem nơi này từ đâu ra?, chẳng lẽ nó từ nơi khác đến” Một hồi nghe Thẩm Bích Quân nói, Lâm Phong cũng chỉ có thể đưa ra những giả thiết. Ngay cả những thế lực siêu cấp cũng không thể lớn đến như vậy, thì chỉ có một lý do đó là nơi này vốn không tồn tại ở Linh giới.

“ Có lẽ là như vậy, chỉ khi nơi này không ở Linh giới mới có thể lớn đến chừng này” Nàng cũng đồng ý với ý nghĩ của Lâm Phong, ngoại trừ lý do đó ra nàng không thể tìm một lý do khác.

“ Chẳng lẽ ngoài Linh giới ra còn tồn tại một thế giới khác?” Lâm Phong lúc này thực sự rất hiếu kỳ, nếu là có thật thì không biết sẽ trông như thế nào.

“ Với tu vi của ta và chàng, sợ là chưa đủ tư cách để tiếp xúc với những bí mật như vậy” Nàng cũng hiếu kỳ như Lâm Phong, nhưng cũng biết nếu không có thực lực thì có những thứ cho dù đến chết cũng chẳng biết được.

Lâm Phong cũng gật đầu, ở kiếp trước có những kiến thức khi còn thiếu niên mà hắn chẳng bao giờ biết được, sau này khi nắm quyền lực và địa vị trong tay, hắn lúc đó mới có thể tiếp xúc với những kiến thức như vậy.

“ Nơi này quá lớn, thiếp nghĩ chúng ta nên chia nhau ra để tìm kiếm thì hơn, vừa tiết kiệm thời gian lại vừa có thể tìm được nhiều đồ vật” Đưa mắt nhìn xung quanh, Thẩm Bích Quân liền suy nghĩ tách ra để tìm kiếm, dù sao sức của hai người vẫn hơn một người.

“ Không được! không cho phép nàng tách ra!, ở đây lớn như vậy ai biết được có nguy hiểm gì hay không, mặc dù tu vi của ta không bằng nàng nhưng hai người đi chung vẫn an toàn hơn” Nghe Thẩm Bích Quân yêu cầu, Lâm Phong lập tức phản đối.

Từ khi bước vào đây trong lòng hắn đã có cảm giác không ổn, nếu tách ra Lâm Phong không thể đảm bảo có chuyện gì hay không xảy ra với bọn họ được.

“ Ừ, nếu chàng không muốn thì chúng ta cùng đi chung” Thấy Lâm Phong không chấp nhận đề nghị của mình, cái miệng nhỏ của nàng chu lên rồi sau đó gật đầu.

Truyện convert hay : Thế Giới Đệ Nhất Siêu Sao

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện