Cửu Long Trùng Thiên

Tử Liên Thánh Hỏa


trước sau

“ Không cần phải vội, những vũ kỹ, công pháp đó sẽ đi theo cậu lên đến Tiên giới, thậm chí là Cửu Thiên thế giới, thời gian của cậu còn rất nhiều, chậm rãi luyện cũng không sao, quan trọng là nắm bắt được tinh hoa từ trong đó.” Nhìn gương mặt non nớt của thiếu niên, hư ảnh trung niên dịu dàng khuyên bảo.

“ Đại sư yên tâm, con nhất định sẽ cố gắng luyện tập, không phụ sự kỳ vọng của người.” Lâm Phong ngoan ngoãn gật đầu đáp.

Bản thân ở đây cùng với hư ảnh trung niên cũng được nửa năm, trong khoảng thời gian này, thân ảnh trước mặt đã giúp đỡ hắn rất nhiều.

Bởi vì chỉ còn lại tàn hồn, nam tử trung niên đã quên đi rất nhiều ký ức, nhưng chỉ cần còn nhớ chuyện gì đều nói cho Lâm Phong nghe, để hắn sau này lên Cửu Thiên thế giới có thể tự bảo vệ bản thân mình.

Trong quá trình luyện hóa huyết mạch của Giao Long, Lâm Phong có hai lần suýt chết. Lần đầu là khi hắn mới hấp thu tinh huyết của nó, cơ thể vì không thích ứng kịp suýt chút nữa là bạo thể. Lần thứ hai là khi hắn tham lam, hấp thu nhiều tinh huyết trong một lần để đẩy nhanh quá trình luyện hóa.

Cả hai lần này nếu không có hư ảnh trung niên ra tay cứu giúp, cái mạng nhỏ của hắn chút nữa đã xong đời. Lâm Phong xem nam tử trung niên vừa là thầy. vừa là ân nhân cứu mạng.

Có lẽ, cuộc đời sau này của hắn sẽ thay đổi rất nhiều, nhưng ân tình mà hắn nợ thân ảnh trước mặt chẳng bao giờ trả được. Lâm Phong muốn cố gắng hết sức hoàn thành chấp niệm của hư ảnh, xem như là trả lại một phần ân tình đó cho người.

“ Đại sư, ta tiếp tục đi tu luyện đây.” Lâm Phong ngước nhìn nam tử trung niên rồi nói, sau đó liền rời đi.

“ Đứa trẻ ngoan.” Nhìn theo bóng lưng của thiếu niên, trong lòng của hư ảnh cảm thấy vui vẻ.

Bản thân ở Linh giới cô độc đã một vạn năm, chỉ để tìm người hoàn thành chấp niệm trong lòng của mình. Khi thấy Lâm Phong xuất hiện, hắn đã biết mình có hy vọng, hắn không do dự mà gửi gắm nó lên người thiếu niên trẻ tuổi, mặc dù không biết quả sẽ ra sao, nhưng trong lòng vẫn có một niềm tin mãnh liệt.

Một ngày nào đó, thiếu niên này sẽ trở thành người mạnh nhất thế gian, lúc đó hắn sẽ hoàn thành được chấp niệm trong lòng của mình.

……………….

Thời gian thấm thoát trôi qua một đi không trở lại. Cũng đã một năm từ khi Lâm Phong tiến vào không gian bí ẩn này, cảnh vật nơi đây đã thay đổi rất nhiều. Từ một nơi rộng lớn, bây giờ ở đây chỉ còn lại một sơn động nhỏ, cây cỏ hoa lá xung quanh chết đi, cây khác thì mọc lại.

Lâm Phong cũng vậy, hắn cũng thay đổi, nhưng hắn là người thay đổi nhiều nhất. Không còn not nớt như thiếu niên ngày đầu, hắn bây giờ chính là truyền nhân của vực chủ Tây vực – một trong những người mạnh nhất Cửu Thiên thế giới.

Sau khi luyện hóa huyết mạch Giao Long, cơ thể Lâm Phong đã được hủy đi rồi tái tạo lại, dòng máu chảy trong người cũng không còn của Lâm gia, mà là dòng màu của Long tộc, linh hồn cũng không còn ký sinh trên thân thể người khác, mà là thân thể của chính mình.

Cũng không còn ngây thơ, hồn nhiên như lúc trước, hắn bây giờ mang trong mình sứ mệnh lớn lao, chỉ cần sở sẩy một chút sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục.

Chỉ một năm trời nhưng lại thay đổi quá nhiều, ngay cả Lâm Phong cũng không tin nổi, hắn cảm thấy mọi chuyện đã xảy ra như là một giấc mơ, thậm chí ngay cả mơ sợ là cũng không dám mơ lớn đến như vậy.

…………..

Ở một góc trong hang động mà Lâm Phong đang ở nhìn ra ngoài, có một thân ảnh trung niên tay cầm chuỗi hạt đang bước đến, dáng người cao thẳng, uy nghi, toàn thân có hào quang phát ra các phía, chân không chạm đất nhưng vẫn có dấu, chúng sinh có ngắm nhìn, ngắm mãi cũng không chán.

Thân ảnh này chính là vực chủ của Tây vực – Trần Khâm, được các cường giả Cửu Thiên thế giới tôn xưng là Phật Hoàng.

“ Đại sư, người tới.” Ngước nhìn thân ảnh trước mắt, Lâm Phong cười nói.

“ Ừ, ta biết hôm nay là ngày cậu luyện hóa xong huyết mạch Giao Long nên đến xem thử.” Khóe miệng của hư ảnh trung niên nở một nụ cười hiền hậu rồi nói. Sau đó đưa mắt quan sát một vòng thân thể của Lâm Phong.

“ Quả thật không tồi!.” Nhìn khí tức trên người thiếu niên có phần mạnh mẽ hơn lúc trước, nam tử trung niên gật đầu khen ngợi.

Sau khi Lâm Phong luyện hóa huyết mạch Giao Long, tu vi của hắn từ Địa Linh cảnh sơ kỳ tăng lên Địa Linh cảnh đỉnh phong, cảnh giới thể tu và linh hồn cũng tăng không kém.

“ Hả?, cái này.”

“ Sao vây đại sư?, mặt ta có gì hả?.” Nhìn thân ảnh trước mặt đang đứng nhìn mình thất thần, khuôn mặt của Lâm Phong hiện lên vẻ khó hiểu rồi hỏi.

“ Haha, không có gì!, chỉ là ta không nghĩ đến, sau khi cậu tái tạo lại thân thể thì gương mặt cũng thay đổi, suýt chút nữa thì bần tăng cũng không nhận ra .” Nghe Lâm Phong hỏi, nam tử trung niên chỉ mỉm cười rồi đưa cánh tay lắc lắc, sau đó nói tiếp:

“ Xem ra ta phải làm cho cậu một diện mạo mới, nếu không, với gương mặt này đi ra ngoài sẽ khiến người khác quá chú ý.”

Nghe được lời nói của hư ảnh trung niên, Lâm Phong chạy đến hồ nhỏ gần đó, nhìn xuống mặt hồ xem thử gương mặt của mình.

“ Cái này?.”

Nhìn thấy diện mạo mới của mình trong hồ, hắn không khỏi hốt hoảng, những đường nét trên khuôn mặt cũ gần như bị thay đổi, thậm chí ngay cả hắn cũng không nhận ra đây là chính mình.

Nhưng có một điều Lâm Phong phải công nhận, diện mạo hiện tại của mình thật sự rất đẹp, đẹp không thể miêu tả. Ngay cả vực chủ Tây vực còn khen đẹp thì đủ để hiểu như thế nào, phải biết người này đã sống rất lâu, người đẹp cỡ nào mà vị cao tăng này chưa thấy, chưa kể đến việc nam tử trung niên này còn là người xuất gia.

“ Đại sư, người có cách thay đổi nó sao?.” Nhìn khuôn mặt mới của mình, Lâm Phong không khỏi đau đầu, hắn là người làm việc không thích bị người khác chú ý, nhưng nếu với khuôn mặt này, không muốn bị người khác để ý cũng khó, thực sự không biết là vui hay nên buồn.

“ Haha, yên tâm!.” Hư ảnh trung niên vừa cười vừa nói, hai tay thì cũng vừa bắt đầu kết ấn, từ trên đó xuất hiện một lường kim quang chói mắt, rồi nó chiếu sáng gần nữa cái hang động.

Sau đó, nam tử trung niên dùng hai ngón tay ấn vào trán của Lâm Phong, quanh thân của hắn bắt đầu bị hào quang bao phủ, từ bên ngoài nhìn vào chỉ thấy một chùm ánh sáng.

Một lúc sau, kim quang bao phủ trên người Lâm Phong cũng dần vụt tắt, thân ảnh của hắn cũng dần hiện ra . Khuôn mặt của Lâm Phong lúc này không còn đẹp như trước, mà thay vào đó là một tên (1) bạch diện thư sinh, khiến cho người ngoài nhìn vào cứ tưởng hắn là một kẻ vô hại.

1. Bạch diện thư sinh: là người có khuôn mặt trắng – chỉ hạng người chỉ biết học hành mà không biết lao động.

“ Haha, chính là nó!.” Nhìn diện mạo mới của thiếu niên, nam tử trung niên không nhịn được mà bật cười, đây chính là khuôn mặt mà hắn muốn tạo ra cho Lâm Phong, nhìn trông rất vô hại.

Chạy lại mặt hồ, Lâm Phong cúi xuống xem thử cái mặt mới của mình, sau một lúc nhìn kỹ, hắn cũng không nhịn được mà bật cười.

“ Hắc hắc, đại sư, đây không phải là gương mặt của người lúc trẻ đấy chứ.” Quay đầu lại để nhìn thân ảnh sau lưng, Lâm Phong cười trêu chọc nói.

Nghe Lâm Phong hỏi, hư ảnh chỉ cười cũng không phủ nhận.

Thấy vậy, Lâm Phong cũng gật đầu, nhưng một lúc sau, hắn dường như nghĩ ra điều gì đó, rồi nhìn nam tử trung niên với vẻ mặt khó xử nói: “ Đại sư, nếu ta dùng gương mặt của người làm việc xấu, sợ là sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của người sau này.”

“ Không cần phải lo lắng!.” Nam tử trung niên lắc lắc đầu, trên gương mặt hiện lên vẻ thản nhiên như không có chuyện gì rồi nói: “ Chỉ cần có thể giúp cậu an toàn hơn một chút, danh tiếng của bần tăng có bị ảnh hưởng cũng chẳng sao, đối với ta danh vọng chỉ là phù du, có hay không cũng chẳng sao cả.”

“ Như vậy đúng là ủy khuất cho người.” Trong lòng của Lâm Phong không khỏi đau xót, người vì hóa giải đại kiếp nạn Cửu Thiên thế giới mà hy sinh nhiều như vậy, không biết bọn họ có nhớ đến người.

Hắn thầm thề: “ Sau này có thể thống nhất Cửu Thiên thế giới, nhất định sẽ xây cho nam tử trung niên một bức tượng thật to, để hậu thế biết đến công lao của người.”

Nhìn thấy vẻ buồn bã trên gương mặt của Lâm Phong, hư ảnh trung niên mỉm cười nói: “ Cậu không cần cảm thấy
khó xử, gương mặt đó thực ra là của ta trước khi tiến vào con đường tu luyện, người còn nhớ đến khuôn mặt đó gần như đã chết hết, nên cứ cậu cứ yên tâm, sẽ không còn người nào nhận ra nó được nữa .”

“ Vậy thì tốt quá!.” Nghe hư ảnh nói, gương mặt đang khó xử của hắn liền mất đi, thay vào đó là nét mặt đầy vui vẻ. Lâm Phong biết sau này hắn làm việc không cần phải sợ tới sợ lui nữa.

“ Lâm Phong!, trước khi cậu rời khỏi đây, ta còn một thứ muốn tặng cho cậu, nó là thứ mà tất cả luyện đan sư đều muốn có được, nhưng có thu phục được nó hay không thì phải xem vào bản thân rồi.” Suy nghĩ một lúc, hư ảnh trung niên nhìn sang Lâm Phong rồi nở một nụ cười bí ẩn nói.

“ Không biết thứ mà người nói là gì?.” Nghe nam tử trung niên nói, vẻ tò mò không giấu được hiện lên trên gương mặt của hắn. Dù sao thứ mà luyện đan sư muốn có rất nhiều, chẳng hạn như hỏa diễm, đỉnh luyện đan, công pháp tu luyện linh hồn, hay bảo vật bảo vệ linh hồn.., bây giờ bảo hắn đoán thử hắn cũng chịu.

“ Haha, muốn biết thì theo ta.” Nói rồi, nam tử trung niên xoay người rời đi.

Thấy vậy, Lâm Phong cũng liền đuổi theo hư ảnh. Sau một lúc, hai người đi đến cuối hang động đá mà mình đang ở.

Nhìn thấy cảnh này, Lâm Phong không khỏi nhớ lại cách mà lúc trước hắn với Thẩm Bích Quân cùng vào đây, lúc đó nàng cũng dẫn hắn đi đến cuối thông đạo, sau đó cả hai cùng xuyên qua không gian để tiến vào nơi khác.

Bây giờ nam tử trung niên cũng dẫn hắn đi đến cuối hang động, chẳng lẽ ở đây còn có không gian khác?, trong lòng Lâm Phong tự hỏi.

Đứng bên cạnh hắn, hai tay của hư ảnh trung niên bắt đầu kết những ấn kỳ lạ, sau đó đánh vào không gian trước mặt, một lúc sau, một thông đạo khác bỗng nhiên hiện ra trước mặt bọn họ.

“ Chúng ta vào thôi.” Nhìn sang thiếu niên đang đứng bên cạnh, hư ảnh nói.

Lâm Phong cũng gật đầu, sau đó hai người cùng tiến vào, thông đạo sau lưng bọn họ cũng tự đóng lại.

Nóng!, nóng khủng khiếp!

Đó là những gì mà Lâm Phong cảm nhân được sau khi vừa bước vào, phải biết, cơ thể của hắn sau khi luyện hóa huyết mạch Giao Long, cùng với tu luyện những vũ kỹ của Phật giáo đã trở nên cực kỳ mạnh mẽ, vậy mà nhiệt độ ở đây làm cơ thể của hắn như muốn bốc cháy vậy, thực sự khủng khiếp.

Trái ngược lại vẻ khiếp sợ của Lâm Phong, hư ảnh trung niên cực kỳ bình thản, cử chỉ thong dong, trên gương mặt cũng chẳng hiện lên tí cảm xúc nào, giống như là đang đi vào phòng xông hơi ở nhà mình vậy.

Ở bên cạnh, Lâm Phong khi nhìn thấy bộ dáng của nam tử trung niên chỉ biết lắc đầu, dù sao người ta cũng từng là vực chủ Tây vực, một chút nhiệt lượng đó mà không chịu nổi mới là kỳ quái.

Nãy giờ tiến vào đây do nhiệt độ quá nóng, hắn vẫn chưa kịp quan sát xung quanh, bây giờ mới để ý, chỗ này còn hơn cả sa mạc, ít nhất ở đó cũng có hồ nước với cây xương rồng, còn ở đây xung quanh thì chỉ toàn đất trống, chẳng có sinh vật nào sống nổi, không gian ở đây thì liên tục vặn vẹo do sức nóng khủng bố tạo thành.

Tiến vào đây đã được một lúc, hai người không ai nói gì, lúc này hư ảnh trung niên bỗng nhìn sang Lâm Phong rồi hỏi:

“ Cậu đoán được đồ vật mà ta muốn tặng rồi chứ.”

Nghe vậy Lâm Phong gật đầu, không gian và nhiệt độ ở đây đã thể hiện rõ ràng, không đoán được trừ khi chỉ có đồ ngốc. Từ khi hắn bước vào đây thì thú hỏa trong người điên cuồng run rẩy, nó giống như cảm nhận được thứ gì đó rất đáng sợ vậy.

Có thể khiến cho thú hỏa của Thiên Ưng tộc sợ hãi như vậy, ngoài hỏa diễm ra Lâm Phong chẳng còn đoán được thứ nào nữa. Điều này cũng lý giải cho việc, từ khi Lâm Phong và Thẩm Bích Quân tiến đến ngọn núi có chứa không gian này, bọn họ đã cảm thấy nhiệt độ ở đây rất cao.

Đi được một lúc, hai người dần dần tiến đến một cái hố, càng đến gần nó, bàn chân của Lâm Phong càng cảm thấy nóng rực, thậm chí hắn còn phải nhón chân lên mà đi cho đỡ nóng. Sau một lúc, Lâm Phong và hư ảnh trung niên đã tiến đến miệng hố.

Đến gần mới quan sát kỹ, cái hố này sâu ít nhất khoảng 20m, rộng 15m, khi nhìn thấy được nó tận mắt, Lâm Phong không khỏi hoảng sợ, hắn thầm nghĩ rốt cuộc là thứ gì mà có thể tạo thành một nơi như vậy.

Lúc này, nam tử trung niên chỉ tay xuống hố, sau đó quay sang nhìn Lâm Phong nói:

“ Đây chính là thứ mà bần tăng muốn tặng cho cậu, có thu phục được nó hay không thì phải xem chính bản thân mình.”

Theo hướng chỉ tay của hư ảnh trung niên, Lâm Phong cúi đầu nhìn xuống, lúc này hắn thấy được một đóa hoa sen nằm giữa cái hố.

Hoa sen màu tím, chia thành tám lá, nhìn giống như một khối đá thạch anh tím vậy, trong suốt long lanh, làm cho người ta cảm giác yêu thích không rời.

Đóa hoa sen màu tím đẹp lung linh như vậy, nhưng lại trôi nổi trong một cái hố, quả thật là đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu.

“ Đại sư, đây rốt cuộc là yêu hỏa hay hỏa diễm nào mà khủng bố đến như vậy.” Sau một lúc ngắm nhìn ngọn lửa màu tím phía dưới, Lâm Phong quay sang nhìn hư ảnh trung niên hỏi.

“ Không phải là yêu hỏa hay hỏa diễm, mà nó là Thánh hỏa. Ngọn lửa mà cậu đang thấy chỉ là ấu thể, tên của nó Tử Liên Thánh hỏa.” Nam tử trung niên lắc lắc đầu, sau đó nhìn xuống đóa hoa sen màu tím phía dưới rồi mỉm cười nói.

“ Ấu thể?, Thánh hỏa?.” Gương mặt của Lâm Phong lúc này không giấu được vẻ khiếp sợ, hắn từng xem qua Đan thư, nên biết ấu thể có nghĩa là gì.

Nó ám chỉ đây là một phần nhỏ tách ra từ một loại hỏa diễm khác. Thông thường việc này rất ít người làm, bởi vì một khi tách ra thì hỏa diễm sẽ bị yếu đi. Trừ khi chủ nhân của nó muốn tạo ra một đóa hỏa diễm thứ hai, nhưng việc chờ một ấu thể trưởng thành thực sự quá lâu, nên rất ít người làm như vậy.

Còn về Thánh hỏa, đây là lần đầu Lâm Phong nghe được về nó. Nhưng hắn từ ấu thể đang nằm ở dưới cái hố kia, có thể xác định được Thánh hỏa khủng bố cỡ nào. Chỉ một ấu thể mà sức nóng của nó đã khủng khiếp như vậy, nếu là bản thể của nó thật sự thì không thể tưởng tượng nổi.

“ Tử Liên Thánh hỏa là loại hỏa diễm đại diện cho chết chóc, nó có thể thiêu đốt tất cả vạn vật trên thế gian, sức hủy diệt mà nó tạo ra không thể nào đong đếm được.”

“ Còn nhớ năm đó, Tử Liên Thánh hỏa hóa thành hình người đi gây hại nhiều nơi ở Tây vực, đích thân ta phải ra tay hàng phục nó, nhưng cũng mất đến tận cả ba ngày ba đêm mới đánh bại được, đủ thấy được uy lực của nó khủng khiếp cỡ nào.”

Hư ảnh trung niên nhớ lại rồi giải thích, trên gương mặt cũng không giấu nổi vẻ khiếp sợ, có thể đoán được cuộc ác chiến năm đó của hai người là kinh khủng đến thế nào.

“ Trời ạ!.” Lâm Phong không nhịn được mà thốt lên đầy sợ hãi, có thể để cho vực chủ Tây vực đích thân ra tay, có thể hiểu được Tử Liên Thánh hỏa khủng bố đến cỡ nào, đằng này còn mất đến tận ba ngày ba đêm mới hàng phục được, thực sự là không thể tưởng tượng nổi.

Khẽ nhìn xuống ấu thể ở dưới cái hố, thân thể của hắn không tự chủ mà run rẩy.

Truyện convert hay : Minh Triều Bại Gia Tử

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện