Cửu Long Trùng Thiên

U Minh Sơn Lâm


trước sau

Linh giới chia làm năm khu vực gồm Đông vực, Tây vực, Nam vực, Bắc vực và Trung vực. Mỗi một vực đều tồn tại những thế lực khổng lồ.

Đông, Tây, Nam, Bắc – bốn vực, mỗi một vực đều có những thế lực nhất lưu hay nhị lưu gồm các đại tông môn, thế gia vọng tộc, hay các nhánh yêu tộc, còn ở Trung vực, ở đó tồn tại những thế lực siêu cấp, cùng các danh gia vọng tộc. Lâm gia chính là ở Nam vực.

Nam vực tồn tại một thế lực siêu cấp, đó là Vạn yêu điện, nằm ở phía Đông Nam của Nam vực – nơi đó chính là U Minh sơn lâm. Ở đó có Thập đại Vương điện, do mười vị Yêu Vương đứng đầu, mỗi người đều là cường giả Thiên Linh cảnh.

U Minh sơn lâm, đây chính là khu rừng lớn nhất Linh giới, là địa bàn của yêu thú, ở đây tồn tại rất nhiều loài yêu thú, thảo dược, thiên tài địa bảo thì rất phong phú và đa dạng.

Cho nên có rất nhiều đệ tử của các tông môn, con cháu của các gia tộc đến đây liệp sát yêu thú nâng cao thực lực, sau đó lấy xác yêu thú và yêu đan bán để kiếm lấy (1) linh thạch.

Còn có thảo dược hay thiên tài địa bảo có thể phục dụng cho bản thân, nâng cao thực lực, có thể dùng luyện đan, còn không dùng được có thể đem ra trao đổi với người khác để lấy đồ vật mà mình muốn, hoặc có thể đem bán lấy linh thạch, nếu là thiên tài địa bảo hay thảo dược hiếm thấy có thể bán cho phòng đấu giá.

(1) Linh thạch là loại tiền tệ lưu thông ở Linh giới – giống như tiền VNĐ ở Việt Nam.

Ngoài ra, còn có một thế lực cũng thường xuyên đến đây, đó là các dong binh đoàn. U Minh sơn lâm mặc dù có tài nguyên tu luyện rất phong phú, nhưng cũng là địa bàn của yêu thú, khu rừng này luôn tồn tại những mối nguy hiểm khôn lường.

Cho nên các tán tu mới tạo thành những binh đoàn để đi vào sơn lâm nhằm hỗ trợ, giúp đỡ lẫn nhau, có dong binh thì làm nhiệm vụ do người khác yêu cầu.

Cảnh giới tu luyện của nhân loại được phân chia thì yêu thú cũng như vậy. Hệ thống tu luyện của yêu thú được chia làm chín giai.

Từ Nhất giai đến Cửu giai, mỗi giai đều chia thành bốn cảnh giới Sơ, Trung, Đỉnh phong, Viên mãn, tương đương với hệ thống tu luyện của nhân loại. Ví dụ như cường giả Thiên Linh cảnh sơ kỳ thì tương đương với yêu thú Cửu giai sơ kỳ.

Với thực lực của Lâm Phong hiện tại, cùng lắm chỉ đối phó với Nhất giai yêu thú. Cho nên hắn chỉ giám ở phía ngoài rìa của khu rừng.

Ở phía ngoài rìa của khu rừng, một cảnh tượng khiến cho nhìn phải há hốc mồm, một con Bạch hổ Nhất giai chưa trưởng thành đang bị một thằng nhóc sáu tuổi đánh cho bầm dập, hai cặp mắt sưng lên như bị ong chích, răng nanh bị gãy, cơ thể thì đầy những vết bầm dập do quyền cước tạo thành. Sau một lúc bị hành hạ, con hổ cũng không chịu nổi nữa nên đã bất tỉnh.

“ Quá yếu…. hì hì .. Người thấy con lợi hại không “ Một giọng nói có phần đắc ý vang lên, hắn chính là Lâm Phong

“ Ừm.. cũng tạm được “ Người trả lời là một nữ nhân, chính là Thẩm Bích Quân – nhũ nương của Lâm Phong. Miệng thì trả lời tạm được nhưng thực chất trong lòng nàng thì phiên giang đảo hải.

Nàng không hiểu vì sao một con yêu thú Nhất giai như Bạch hổ lại không có sức chống cự trước mặt Lâm Phong, tuy nó chưa trưởng thành nhưng vẫn là yêu thú. Khi nhân loại và yêu thú giao đấu ở cấp Linh Thể cảnh thì yêu thú thường có lợi thế hơn bởi vì thể chất của yêu thú mạnh hơn con người rất nhiều.

Ở Linh giới, cảnh giới Linh thể cảnh là con đường mà tất cả tu luyện giả đều phải đi qua, ở cảnh giới này, người tu luyện vẫn chưa hấp thu linh khí chuyển thành linh lực như cảnh giới Linh khí kỳ mà chỉ rèn luyện thân thể, làm cho thân thể mình dần cường hóa, từ ngoài vào trong, khi kinh mạch và xương cốt cường hóa đến một trình tự nhất định, sẽ có thể hấp thu linh khí cùng với điều kiện phải có linh căn.

Đánh bại Bạch Hổ, trong lòng Lâm Phong thì vui vẻ không thôi, kiếp trước hắn sinh ra trong một gia đình tri thức, từ nhỏ đã được ba mẹ cho đi học võ, hắn thậm chí còn đạt được đai đen, lại thêm sau này đi vào quân đội, kỹ năng chiến đấu lại được nâng cao hơn rất nhiều.

Lại nói đến việc luyện thể, nhũ nương từng cho hắn mấy bộ công pháp luyện thể, nhưng hắn thấy mấy công pháp này chỉ luyện những nhóm cơ lớn như tay, chân, bụng, lưng, vai, chủ yếu chỉ luyện những khối cơ mà mỗi người đều có thể thấy, lại không quá đi sâu vào.

Hắn xem qua và lắc đầu ngán ngẫm, những công pháp kiểu này chỉ có giá trị tham khảo.

Lâm Phong luyện thể theo những gì mà kiếp trước học được, ở nơi đó các nhà khoa học nghiên cứu rất kỹ về các nhóm cơ trên cơ thể người, không chỉ là các nhóm cơ như tay, chân, ngực , bụng, vai như mấy công pháp ở Linh giới mà còn cả cơ xô, thắt lưng, vai sau, đùi sau.

Mỗi một nhóm cơ đều có những bài luyện tập riêng, cùng với việc kết hợp ăn uống, kiến thức về luyện thể của hắn có thể so với các huấn luyện viên thể hình, nên thân thể của hắn phát triển hơn những người cùng tuổi hay cùng cấp.

Đó là chưa nói đến việc hắn không có phục dụng những loại đan dược, thiên tài địa bảo có ích trong việc thoát thai hoán cốt, tẩy rửa kinh mạch.

"Mặt trời cũng đã xuống núi, hôm nay luyện tập đến đây thôi. Bắt đầu từ ngày mai, ta sẽ đưa con vào Tuyệt Ma cốc để luyện tập, cứ cách một năm, ta sẽ đem con ra ngoài một lần, con chuẩn bị cho tốt đi “ Nhìn thấy vẻ mặt đắc ý sau khi chiến thắng của Lâm Phong, nàng liền cho hắn một hố.

Đang vui vẻ với chiến thắng của mình, thì nghe ngày mai phải vào Tuyệt Ma cốc rèn luyện, mặt của Lâm Phong liền đen như đít nồi, ma luyện ở U Minh sơn lâm đã một thời gian, hắn cũng hiểu một chút về nơi này.

Tuyệt Ma cốc là một nơi cực kỳ nguy hiểm, nơi đây chia làm ba phần gồm có ngoại cốc, nội cốc, trung tâm. Với thực lực của Lâm Phong thì chỉ rèn luyện ở ngoại cốc, nhưng như vậy cũng đủ làm hắn đái ra quần.

Tuyệt Ma cốc là nơi quanh năm chỉ có bóng tối âm u, ánh sáng rất ít, nơi đây tồn tại oán khí của yêu thú hay nhân loại hoặc linh hồn của bọn họ sau khi chết nhưng không vào được kiếp luân hồi. Thậm chí còn tồn tại Ma thi hoặc Yêu thi.

Thấy nàng rời đi, hắn chạy theo cầu xin “ Nhũ nương, con có làm gì sai thì người nói ra để con sửa, đừng để con vào nơi đó “ Thấy nàng vẫn không phản ứng, hắn tiếp tục nói “ Chẳng lẽ nhũ nương không cần con nữa sao, con chỉ có người thân duy nhất là người, người đừng đối xử như vậy, xin người đấy, lỡ như con có chuyện gì, ai xoa bóp cho người mỗi đêm “

Nghe Lâm Phong nói, nàng trong lòng mềm nhũn nhưng sau một lúc suy nghĩ, nàng vẫn quyết đinh làm như vậy, chính vì rất yêu thương hắn, muốn hắn
sớm có được thực lực để tự bảo vệ bản thân, kỳ chiêu sinh 10 năm một lần của Nam Linh Thánh viện sắp tới nàng nhất định sẽ tham gia, nàng không thể mang theo hắn được, lúc đó Lâm Phong phải tự bảo vệ bản thân mình khi không có nàng bên cạnh.

Chính vì vậy nàng mới quyết tâm để hắn vào Tuyệt Ma cốc.

Sau một hồi than nghèo kể khổ, thấy nhũ nương vẫn không thay đổi quyết định, Lâm Phong trong lòng thầm nghĩ không ổn, trước đây nàng cực kỳ yêu thương hắn, chỉ cần việc hắn không thích nàng sẽ không ép buộc, vậy mà giờ hắn cầu xin nàng, thậm chí nói ra những lời từ “ tận đáy lòng “ mà nàng vẫn không phản ứng, hắn biết ngày tháng sau này phải ăn cơm chan nước mắt là cái chắc.

Lúc này trời đã tối.

Dưới một gốc cây to, một nam, một nữ đang ngồi ở đó, chính là Lâm Phong và Thẩm Bích Quân, Lâm Phong tay thì nướng thịt, ánh mắt hắn mang theo một tia cầu khẩn nhìn nhũ nương, nhưng nàng không để ý để hắn mà chỉ ngồi nhắm mắt đả tọa.

Sau một hồi im lặng, nàng cất giọng nói nhẹ nhàng và đầy ấm áp của mình lên :

“ Lần chiêu sinh của Thánh viện sắp tới, ta sẽ tham gia, lúc đó không thể ở bên cạnh của con được nữa, con cần phải có năng lực tự bảo vệ bản thân mình, nên ta mới để con Tuyệt Ma cốc rèn luyện “

Là người thông minh, Lâm Phong biết nhũ nương của mình làm như vậy là bởi vì hắn, ban đầu nàng để hắn ma luyện phía ngoài rìa khu rừng, nhưng về sau lại không nỡ, sợ hắn gặp nguy hiểm nên ở bên cạnh chỉ dạy hắn một thời gian, để có năng lực bảo vệ bản thân, rồi nàng mới rời đi.

Sở dĩ cầu xin nàng nhưng sự thật là muốn ở bên cạnh nàng lâu hơn một chút, từ khi đến với thế giới này hắn chỉ có nàng là người thân duy nhất, bây giờ phải rời xa nàng Lâm Phong trong lòng cảm thấy không nỡ.

“ Cẩn thận, có người đang đến gần “ Thẩm Bích Quân lên tiếng nhắc nhở, mặc dù đây chỉ là phía ngoài rìa của khu rừng, nhưng vẫn không có gì đảm bảo họ sẽ an toàn, nên nàng vẫn luôn cẩn thận.

Được nàng nhắc nhở, Lâm Phong cũng tập trung tinh thần, trên tay đã cầm sẵn thẻ ngọc công kích mà nàng cho hắn.

Tiếng bước chân ngày càng đến gần, sau một hồi quan sát thì mới thấy rõ, đây là một nhóm có 5 người 3 nam 2 nữ.

Lúc này, có một thiếu niên khoảng 18 tuổi từ trong nhóm người này bước ra, người này mặc một bộ y phục vàng nhạt, trên ngực áo có thêu hình một ngọn lửa, khí chất cao quý, cử chỉ thong dong, có thể dễ dàng nhận ra kẻ này có xuất thân cao quý.

Hắn chấp tay nói: “ Tại hạ và bằng hữu của mình vào rừng rèn luyện, thấy trời đã tối muốn tìm một chỗ nghĩ ngơi, vô tình đi ngang qua, thấy cô nương một mình ngồi đây, nên muốn kết bạn, lỡ như có gặp nguy hiểm thì có thể ra tay giúp đỡ lẫn nhau”.

“ Công tử cứ tự nhiên “ Thẩm Bích Quân từ tốn trả lời, rồi tiếp tục ngồi nhắm mắt đả tọa, nhưng bàn tay vẫn nắm chặt bội kiếm.

Lâm Phong thấy nhũ nương không có ý kiến gì, hắn cũng không nói gì, chỉ liếc nhìn những người còn lại.

“ Tại hạ là La Vân Sơn, đệ tử chân truyền của Tam trưởng lão Xích Lôi tông . Đây là Nam Cung Cầu, Nam Cung Linh xuất thân từ Nam Cung thế gia, còn vị này là Diệp Anh cô nương, xuất thân từ Hàm Dương cung. Không biết cô nương tên gì, xuất thân ở đâu ? “ La Vân Sơn giới thiệu bản thân cùng những người khác, ngoại trừ lão giả bên cạnh

“ Không có hứng thú “ Thẩm Bích Quân vẫn một bộ dạng không để ý đến ai trả lời, nhưng trong lòng thì tràn đầy sự khinh thường, hắn mới gặp nàng lần đầu, chưa biết gì hết về nàng, vậy mà bảo nàng là thiên tài, những lời đó chỉ dụ dỗ được mấy cô nương ngây thơ, chưa trải sự đời, lại thêm ánh mắt vô lại của hắn khi nhìn nàng, nàng không móc mắt của hắn ra là may lắm rồi.

Thấy nàng vẫn không quan tâm, cũng chẳng nhìn hắn một cái, La Vân Sơn cũng không hỏi nữa, hắn cũng không phải kiểu người mặt dày, nhưng trong lòng thì thầm ghi hận. Còn lão già bên cạnh hắn vẻ mặt đầy âm trầm.

Trong lòng Lâm Phong thì thấy vui vẻ, nhũ nương đối với hắn luôn dịu dàng, ấm áp, còn với người khác thì một bộ mặt lạnh lùng, ngay cả khi La Vân Sơn nói mình là đệ tử chân truyền của Tam trưởng lão Xích Lôi tông, nàng vẫn chẳng quan tâm, phải biết Xích Lôi tông là một thế lực nhất lưu ở Nam vực, dưới tông chủ, có tám vị trưởng lão, Tam trưởng lão là người có địa vị chỉ sau ba người, có thể làm đệ tử chân truyền của người này thì sẽ một bước lên mây.

“ Đây là thịt mà đệ nướng, tỷ tỷ không ngại thì cầm lấy ăn “ Nói rồi, Lâm Phong đưa thịt mình nướng cho hai nữ nhân ngồi gần đấy.

“ Tỷ tỷ cảm ơn đệ “ Nam Cung Linh đưa tay ra lấy thịt mà Lâm Phong cho, sau đó đưa cho Diệp Anh, nữ nhân tên là Diệp Anh cũng cười rồi nhận lấy.

“ Thịt đệ nướng ngon thật đấy “ Nam Cung Linh vừa ăn vừa khen, lại quay sang sờ đầu hắn với vẻ mặt hắn đầy thích thú.

Lâm Phong trong bụng thì nở hoa, ở kiếp trước hắn cũng là một người nấu ăn rất giỏi, nhũ nương của hắn cũng bị tài nấu ăn của hắn mê mẩn.

Lâm Phong dùng dao cắt miếng thịt ngon nhất đưa cho nhũ nương, nàng cũng vui vẻ cười rồi nhận lấy. Hắn thầm đắc ý nhìn qua La Vân Sơn với vẻ mặt đầy châm chọc.

Trong lòng thì đang tức giận vì “ lòng tốt “ của mình bị từ chối, lại bị Lâm Phong châm chọc, La Vân Sơn như muốn nổi điên, hận không thể tiến đến thượng cẳng tay, hạ cẳng chân với Lâm Phong.

Hắn đường đường là đệ tử chân truyền của Tam trưởng lão Xích Lôi tông, trong tông môn rất nhiều người muốn lấy lòng hắn, thậm chí các trưởng lão của các thế gia vọng tộc nhất lưu, nhị lưu cũng nể mặt hắn vài phần, hắn muốn gì đều được cái đó, vậy mà lại bị một nữ nhân là tán tu từ chối.

Truyện convert hay : Bưu Hãn Nông Nữ Có Không Gian

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện