Cửu Long Trùng Thiên

Khổ Tu


trước sau

Trong một hang động lớn, bên trong có một người, một yêu thi (1) đang chiến đấu kịch liệt, yêu thi là một con Hắc Lang với cặp mắt đỏ như máu, cái miệng thì đầy nước dãi, móng vuốt sắc nhọn, đối diện với nó là một thằng nhóc 7 tuổi tay cầm một thanh kiếm, cơ thể đầy những vết thương do móng vuốt để lại, không ai khác chính là Lâm Phong.

(1)Yêu thi là xác yêu thú đã chết, bị linh hồn của yêu thú hay nhân loại sau khi chết không thể luân hồi nhập vào.

“ Grào “

Hắc Lang gầm lên đầy giận dữ, nó nhào tới, giơ móng vuốt sắc như dao tấn công Lâm Phong.

“ Súc sinh, chết đi “

Theo tay Lâm Phong huy động, Thiên Ly kiếm giơ lên rồi chém xuống, một luồng kiếm khí mang theo hỏa linh lực đầy nóng rực chống lại đòn tấn công của Hắc Lang.

“ Xoẹt “

Móng vuốt của Hắc Lang cùng kiếm khí va chạm, lập tức hỏa lực thiêu đốt, vết thương thậm chí còn không có máu.

Bị một thằng nhóc nhiều lần gây thương tích, Hắc Lang giận dữ, há cái miệng của mình ra để hấp thu linh khí xung quanh rồi chuyển thành ma lực tấn công Lâm Phong.

“ Vù vù “

Thấy ma lực từ trong miệng của Hắc Lang ồ ạt phóng đến, ánh mắt của Lâm Phong biến đổi, hỏa linh lực điên cuồng hội tụ ở thân kiếm, chân đạp đất tiến thẳng đến vị trí Hắc Lang.

“ Ầm! “

Ma lực và hỏa lực chạm nhau, kình lực khuếch tán làm hoa cỏ xung quanh cháy hết.

“ Phốc “

Dư âm của va chạm làm Lâm Phong văng ra xa, phun một ngụm máu.

Thấy đối thủ bị thương, ánh mắt Hắc Lang hiện lên vẻ dữ tợn, nó tiến lại gần Lâm Phong, nhe hàm trắng như sứ, lại sắc như dao của mình ra.

“ Xoẹt ”

Đột nhiên, một vật làm bằng kim loại nhỏ như cây kim từ trong tay Lâm Phong phóng ra, bay với tốc độ chóng mặt, sau đó cắm thẳng vào đầu của Hắc Lang.

Bị tập kích bất ngờ, Hắc Lang chưa kịp định hình được chuyện gì đang xảy ra, thì hai mắt nó tối xầm lại, cơ thể dần mất đi ý thức rồi ngã gục xuống, cơ thể dần bị thối rửa vì trúng độc.

“ Độc Xà Châm “

Đó chính là thứ mà Lâm Phong đã phóng ra, tên cũng như ý nghĩa, đây là một loại độc châm có chứa nhiều loại nọc độc của rắn, được hắn tìm thấy ở trong túi trữ vật của thi thể luyện đan sư.

Có tất cả bảy cây châm, đây cũng là lần đầu tiên Lâm Phong sử dụng nó, hắn không ngờ cây châm này lại lợi hại như vậy, ngay cả yêu thi Linh Khí trung kỳ cũng có thể miễu sát.

Lâm Phong và yêu thi xảy ra xung đột bởi vì hắn phát hiện được dược liệu luyện Tụ Linh đan trong một hang động, mà ở đó lại bị yêu thi canh giữ.

“ Tụ Linh hoa, Hấp Linh quả , haha …..có hai loại dược liệu này ta có thể tiến lên Linh Khí trung kỳ hay đỉnh phong nhanh hơn “

Thần tình của Lâm Phong lúc này vui sướng không thôi, cái miệng của hắn cơ hồ kéo ra nữa cái mặt.

Từ sau khi vô tình phát hiện được công pháp, linh thạch hay Đan thư trong túi trữ vật, nữa năm nay Lâm Phong rất cố gắng tu luyện, 3 tháng trước hắn vừa tiến lên Linh Khí cảnh do hấp thu linh khí từ linh thạch mình có được.

Ở Linh giới, linh thạch không chỉ là tiền tệ, mà còn có thể hấp thu linh khí từ trong đó. Có bốn loại linh thạch gồm hạ phẩm linh thạch, trung phẩm linh thạch, cao phẩm linh thạch và cuối cùng cực phẩm linh thạch.

Một 1 linh thạch cực phẩm bằng 10 linh thạch cao phẩm, 100 linh thạch trung phẩm, 1000 linh thạch hạ phẩm, linh thạch của Lâm Phong chính là linh thạch hạ phẩm, trung phẩm và cao phẩm chỉ có ít.

Lấy được hai loại thảo dược, Lâm Phong tiến về hang động của mình để luyện đan, hiện tại hắn chỉ muốn nâng cao thực lực của mình, chỉ khi có thực lực hắn mới theo đuổi nhũ nương của mình được.

Đang trên đường về hang động, bỗng nhiên nghe thấy tiếng đánh nhau, hắn nhìn sang thì thấy một nhóm ba người rất trẻ, khoảng độ 18, trong đó có hai người mà Lâm Phong biết, đang chiến đấu với một con Băng Xà có linh căn biến dị.

“ Kim Cương quyền! Xuyên Hoa kích pháp! “

Bị tấn công dồn dập, Băng Xà gầm lên đầy đau đớn, dần rơi vào thế hạ phong, nó nghiêng người há miệng phun ra nọc độc mang theo băng hàn lạnh thấu xương.

“ Hừ, vô dụng thôi, hôm nay ngươi chạy không thoát “

Thiếu niên cầm cây kích cất giọng nói lên, lời nói có phần ngạo mạn, xoay một vòng né tránh nọc độc rồi hét lên :

“ Kích Xuất Phong Hầu “

Linh lực hệ Kim dồn vào mũi kích, sau đó đâm thẳng vào cổ họng của Băng Xà, nhằm kết liễu sinh mạng của nó.

Thấy đối thủ tránh được nọc độc của mình, Băng Xà cũng không bất ngờ, nó xoay thân hình dài một trượng của mình, sau đó dùng cái đuôi đầy vảy rắn quất vào thiếu niên cầm kích.

Đối diện thiếu niên cầm kích là một nam, một nữ, cả hai có nét giống nhau, giống như là huynh muội vậy, chính là Nam Cung Cầu và Nam Cung Linh.

Thấy đồng bọn mình ra tay, hai người cũng chẳng thua kém. Nam Cung Cầu tay phải cầm đao, lao vụt tới thân hình dài một trượng của Băng Xà, thanh đao màu bạc giơ lên rồi chém vào phần bụng của nó

“ Phách Đao trảm “

Phách Đao trảm, huyền giai cao cấp vũ kỹ, chỉ có con cháu Nam Cung gia tộc mới được học!

Nam Cung Linh thì mỉm cười, nhẹ nhàng phất tay một cái, một bảo vật hình tháp hiện ra, sau đó bay lên không trung rồi phóng xuất ra một áp lực vô hình, nó giống như một ngọn núi đè lên thân thể của con rắn.

Băng Xà bị trọng lực của bảo tháp ép xuống, thân hình di chuyển cực kỳ khó khăn, cái đuôi của nó va chạm với mũi kích của thiếu niên.

“ Đùng “

Không ai nhường ai, đuôi của Băng Xà văng ra, thiếu niên thì bay ngược ra sau, nó còn chưa kịp định thần
thì lúc này Nam Cung Cầu đã lao vụt tới, thanh đao màu bạc mang theo thổ linh lực và hỏa linh lực khủng bố chém vào phần bụng.

“ Grào “

Băng Xà thét lên, tiếng thét của nó đầy đau đớn khi bị Nam Cung Cầu chém, thân hình văng xa đến chỗ Lâm Phong đang đứng.

Đang quan sát cuộc chiến ở gần đó, Lâm Phong bị cảnh tượng này làm cho giật mình.

“ Con mẹ nó! “

Hắn trong lầm thầm chửi.

Lợi dụng việc bị đánh văng xa, Băng Xà lập tức bỏ chạy, thiếu niên cầm kích thấy Băng Xà bỏ chạy liền dùng tay phải huy động linh lực đến mức tận cùng, sau đó phóng kích đến đầu con rắn nhưng lại hụt.

Thấy mình phóng hụt, thiếu niên cực kỳ tức giận, bọn họ đã chiến đấu với Băng Xà nhiều lần, nhưng lần nào cũng để nó chạy, khó khăn lắm lần này mới có thể bao vây, vậy mà giờ lại để tuột mất. Đang giận dữ, lại không có chỗ phát tiết, lúc này hắn mới để ý thấy Lâm Phong, thiếu niên liền tức giận nói.

“ Thằng nhóc chết tiệt, nếu không phải ngươi đứng gần Băng Xà, ta làm sao có thể phóng hụt “

Đột nhiên bị người khác chửi, hai đầu lông mày Lâm Phong cau lại, trong lòng thầm nghĩ “ Tiểu tử này đầu óc có vấn đề à, chỗ nãy đâu phải là nhà của hắn, Lâm Phong hắn muốn đứng đâu thì đứng “

“ A á, vị đại cai này, ba người các ngươi vây đánh Băng Xà, lại để nó chạy còn quay lại trách ta, với lại Tuyệt Ma cốc đâu phải là của nhà huynh, ta muốn đứng đâu thì đứng không cần phải xin phép ai “

Lâm Phong cũng không tức giận, kiếp trước hắn là người có địa vị, bị người khác chửi là chuyện bình thường, hơn nữa người chửi hắn lại là một thiếu niên, hắn cũng không thèm để ý, nhưng không có nghĩa hắn là quả hồng mềm cho người khác bóp.

“ Tiểu tử, muốn chết ! “

Bị câu trả lời của Lâm Phong làm cho cứng họng, gương mặt thiếu niên hiện lên vẻ khó coi.

“ Uy uy.., vị đại ca này, ta nói không đúng sao, nói không lại liền ra tay đánh người, người gì đâu mà như K.Ặ.K vậy “

Thấy thiếu niên chuẩn bị động thủ với mình, Lâm Phong miệng thì cãi lại, nhưng trong tay thì đã cầm sẵn Độc Xà châm, sẵn sàng phóng ra bất cứ lúc nào.

Mặc dù biết thiếu niên trước mặt có tu vi Địa Linh trung kỳ, nhưng Độc Xà châm có thể miễu sát Linh Khí trung kỳ , hơn nữa hắn còn 6 cây châm, dù không giết được nhưng cũng có thể bỏ chạy.

“ Đủ rồi! Hứa Viễn, ngươi cũng đừng quá đáng “

Một thanh âm giận dữ đột nhiên vang lên, người lên tiếng chính là Nam Cung Linh. Nàng không nghĩ một người luôn có vẻ chính nhân quân tử như Hứa Viễn lại quá đáng như vậy, không bắt được Băng Xà lại quay sang đổ thừa một đứa bé.

Thấy Nam Cung Linh lên tiếng vì mình, Lâm Phong trong lòng ghi nhớ.

“ Tiểu đệ đệ, sao đệ lại ở nơi này?, ở đây rất nguy hiểm, đệ nên về nhà đi. “

Nam Cung Linh nhận ra đứa trẻ trước mặt, nàng từng gặp nó một lần, liền tiến đến khuyên bảo.

“ A á, đệ ở trong này lịch luyện, cũng không gặp nguy hiểm gì lớn, tỷ không cần lo. ”

Lâm Phong mỉm cười trả lời.

“ Hừ , đúng là nói khoác không biết ngượng, một tiểu tử Linh Khí trung kỳ như ngươi thì có thể làm được gì “

Thiếu niên tên là Hàn Viễn bỗng nhiên chen vào nói.

“ Ta có nói chuyện với huynh sao ? “

Đang nói chuyện thì bị người khác chen vào, Lâm Phong nhíu mày nói.

“ Ngươi “

Hàn Viễn cố gắng hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh, rồi hậm hực im lặng, nếu tiếp tục đấu khẩu với thằng nhóc này, hắn không chắc sẽ làm ra việc gì.

Nhìn thấy Hứa Viễn nhiều lần bị Lâm Phong làm cho á khẩu, nàng cẩn thận đánh giá lại Lâm Phong, đứa bé này chỉ bảy tuổi nhưng lại giám vào đây một mình, chắc chắn không đơn giản, gương mặt của nó lúc nào cũng bình tĩnh, thần thái thong dong, nói chuyện lại lưu loát, trên mặt luôn thể hiện sự tự tin.

Biểu hiện như vậy rất khó có thể xuất hiện ở một người còn nhỏ như vậy.

Nhớ đến nữ nhân có tu vi Linh Đan trung kỳ bên cạnh Lâm Phong, tính hiếu chiến của nàng lại nổi lên, nữ nhân đó không hơn nàng bao nhiêu tuổi, nhưng thực lực lại cách xa nàng.

“ Bọn tỷ giết Băng Xà để lấy yêu đan của nó, dù sao nó cũng là băng linh căn, thuộc loại linh căn biến dị, bán đi cũng kiếm được kha khá linh thạch, mà tỷ cũng muốn rời khỏi đây, đệ có muốn đi cùng bọn tỷ cho an toàn không ?

Nam Cung Linh mỉm cười, nhìn Lâm Phong hỏi.

“ Aa, cảm ơn ý tốt của tỷ, nhưng đệ phải đợi nhũ nương quay lại “

Lâm Phong hàm hồ trả lời, hiện tại hắn chỉ muốn đi nhanh về sơn động để luyện đan.

“ Ừ, vậy được, bọn tỷ đi trước “

Thấy Lâm Phong từ chối, nàng nói vài câu rồi rời đi.

Truyện convert hay : Bạo Manh Hồ Bảo: Thần Y Mẫu Thân Muốn Nghịch Thiên

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện