Vốn dĩ Tô Cẩm Khê đã định quỳ lạy người ông nội lớn này, người bặt vô âm tín, “Chú ba, Đường Minh ở đối diện.”
“Anh biết.” Khóe miệng Tư Lệ Đình cong lên nở một nụ cười, trong mắt anh thể hiện ý tứ như vậy thì đã làm sao.
“Biết mà anh còn dám tới, dám nói ở ngoài cửa? Nếu như anh ta nghe được…” Nhìn thấy Tô Cẩm Khê lại hoảng sợ, thận trọng như lần đầu tiên anh nhìn thấy, Tư Lệ Đình rất thích vẻ ngoài dễ thương như mèo con này của cô.
“Nghe thấy thì sao, lúc trước em và Đường Minh đã thoả thuận không xen vào chuyện đời tư của đối phương rồi còn gì.”
“Là người khác thì không sao, nhưng anh là chú ba của anh ta, em thấy không tốt lắm.” Tô Cầm Khê vùi đầu vào ngực Tư Lệ Đình.
Tại sao anh lại là chú ba của Đường Minh, nếu chỉ là một người thân bình thường, cô và anh cũng không cần vất vả như vậy.
Tư Lệ Đình nâng cằm cô lên.
“Tô Tô, anh là chú ba của cậu ta, đây là sự thật không ai có thể thay đổi.”
“Em biết, chỉ là em…”
“Anh hiểu những lo lắng và băn khoăn của em là gì, em lo lắng những gì anh đều hiểu rõ.
Nhưng em phải biết, chúng ta không thể ở dưới mãi được, một ngày nào đó sự thật sẽ lộ diện.” Ánh mắt Tô Cẩm Khê lóe lên, “Chú ba, em biết giấy không bọc được lửa, dù chúng ta nói hay bị phát hiện thì cuối cùng cũng sẽ bị bại lộ.
Sớm hay muộn cũng sẽ có ngày đó, cũng không thể trốn mãi được, chỉ là em chưa chuẩn bị tâm lý.
Anh có thể cho em chút thời gian được không?” Tư Lệ Đình âu yếm ôm chặt cô vào lòng, “Em đó, biết anh không có cách nào với em.”
“Vậy chú ba vẫn nguyện ý tiếp tục phối hợp với em chứ?”
“Ai bảo trong lòng anh chỉ có một mình em, ngoại trừ chiều chuộng em ra, anh còn có thể làm gì khác?”
“Chú ba, lúc mới quen biết anh, em thường trách ông trời, tại sao lại đưa tới bên cạnh em một tên ác ma như anh.
Tốt xấu gì thì em cũng là một thanh niên có triển vọng, tại sao lại để em đối mặt với chuyện như vậy?
Bây giờ, nghĩ lại em nên cảm ơn ông trời, may mắn là em, may mắn là anh, may mắn chúng ta có thể bên nhau.”
“Tô Tô…” Tư Lệ Đình cúi người hôn lên môi cô, mặc dù Tô Tô nhỏ bé của anh đôi khi rất ngốc nghéch.
Nhưng cô có sự kiên trì, cố chấp của mình, chính điều nhỏ bé tưởng chừng mềm yếu nhưng vụng về ấy lại khiến anh khắc sâu vào tim.
: Ồ Tô Cẩm Khê bắt gặp ánh mắt trìu mến của anh, cô kiếng chân lên, vòng tay qua cổ anh, nỉ non trên môi anh.
“Chú ba, phải làm sao đây? Em biết chuyện này là sai, nhưng em vẫn không thể không tiếp tục sai.” Trước kia đều do Tư Lệ Đình chủ động, nhưng bây giờ anh không cần chủ động, chỉ cần là anh cô sẽ đến gần anh.
Ngửi hơi thở quen thuộc trên cơ thể anh, cảm nhận vòng tay ấm áp của anh, chỉ cần một ánh mắt, một lời nói của anh, Tô Cẩm Khê đã bị anh mê hoặc rồi.
Tư Lệ Đình nhẹ nhàng bế cô đặt lên giường, “Em và Đường Minh không có tình cảm, cho nên không cần cảm tháy có lỗi với ai cả.
Không cần tự trách bản thân, vì nhà họ Tô em có thể hy sinh tương lai của mình, Tô Tô, trên đời này em là người tốt nhất.
Chúng ta không sai, chúng ta không cần phải giải thích với bắt kỳ ai, đem em và tương lai của chúng ta giao cho anh, được không? “
“Vâng.” Tô Cảm Khê từ từ nhắm mắt lại, gần đây hai người họ có quá thường xuyên không?
Nhưng tình sâu, không ai có thể kiềm chế được nỗi khắc khoải trong lòng.
“Chú ba, anh kéo rèm lại được không?” Từ trước đến nay chủ yêu nằm trong một không gian tối tăm chật hẹp, ánh nắng ấm áp xuyên qua cửa sổ kính từ trần đến sàn của khách sạn chiều lên giường.
Thậm chí cô còn nhìn thấy rõ ràng từng sợi lông mịn trên khuôn mặt Tư Lệ Đình.
Có thể nhìn thấy rõ ràng, cô chưa từng thực hiện qua.
Ban ngày hoang d**, như nào cũng cảm thấy lạ.
Tư Lệ Đình cười nhẹ, “Được, Tô Tô nhà tôi da mặt mỏng.” Anh đứng dậy kéo rèm che cửa, căn phòng lập tức tối om, cả hai thân mật ôm nhau trong bóng tối.
“Chú ba, chú ba…” Những lời nói nỉ non của Tô Cẩm Khê khiến người ta cảm thấy vui vẻ.
“Anh ở đây, bảo bối.” Sau khi xong chuyện, Tô Cẩm Khê và anh ngâm mình trong bồn tắm, “Chú ba, bây giờ anh có thể nói cho em biết hai ngày qua anh đã làm gì rồi chứ? Anh bận đến mức không thể gọi cho em một cuộc gọi nào.”
“Chuyện này tạm thời là bí mật, dù sao thì anh có thể cam đoan những gì anh làm đều có liên quan đến Tô Tô.” Tô Cẩm Khê cắn ngón tay, “Chú ba, rốt cuộc anh đã làm gì thế? Em rất tò mò.” Tư Lệ Đình xoa đầu cô, “Em sẽ sớm biết thôi.””Nha, chú ba, anh làm ướt hết tóc của em rồi.”
“Dù sao cũng ướt hết rồi, anh sẽ gội đầu cho em.” Tư Lệ Đình đặt đầu cô lên đùi anh, động tác nhẹ nhàng gội đầu cho cô.
Tô Cảm Khê nhắm mắt lại, hưởng thụ, “Chú ba, thật không ngờ anh lại làm những chuyện này.”
“Trước đây anh cũng không nghĩ mình sẽ làm như thế này, yêu một người thì sẽ từ từ học được.” Tư Lệ Đình khống chế sức lực, không nhẹ cũng không nặng.
Tô Cẩm Khê không khỏi bắt đầu mơ tưởng đến sau này cô và chú ba có thể quang minh chính đại ở bên nhau, lúc ấy chắc chắn sẽ rất hạnh phúc.
Hai người ôm nhau ngủ máy tiếng, ở Mỹ cũng là lúc mặt trời lặn, cửa phòng bị gõ.
“Cẩm Khê, em dậy chưa?” Giọng nói của Đường Minh vang lên, Tô Cẳm Khê hoảng sợ bị đánh thức khỏi giấc mơ.
Có lẽ anh ta không nghe thấy Tô Cảm Khê trả lời, Đường Minh gọi điện cho cô, Tô Cẩm Khê nhanh chóng trả lời điện thoại.
“Đường tổng.”
“Chắc em cũng nghỉ ngơi đủ rồi chứ, chúng ta