Đường Minh biết tính tình Tư Lệ Đình độc lai độc vãng, anh nói không quan tâm thì sẽ thật sự không quan tâm.
“Chú ba không quan tâm, còn Cẩm Khê thì sao? Chú không quan tâm đến Cẩm Khê sao? Dù sao cô ấy cũng là phụ nữ, những lời đó cũng không dễ nghe.
”
Tô Cảm Khê sợ Tư Lệ Đình sẽ đổi ý, “Chú ba, em không sợ những lời đàm tiếu, trước đây em lo sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng của nhà họ Tô.
Nếu nhà họ Tô đã không coi em là người thân, vậy thì tại Sao em phải quan tâm đến nhà họ Tô.
Cho dù có một ngày truyền ra, đó cũng là do lúc trước nhà họ Tô tạo nghiệt, bọn họ yêu cầu em gả cho Đường tổng.
Chú ba, khó khăn lắm chúng ta mới được ở bên nhau, anh đã từng nói, dù xảy ra chuyện gì anh cũng sẽ không buông tay em.
”
Thấy Tô Cẩm Khê khẩn trương lo lắng, Tư Lệ Đình nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô xoa dịu cảm xúc của cô.
“Tô Tô, anh nói buông tay em khi nào? Anh còn sợ ý chí của em không kiên định.
”
“Em sẽ không, cho dù nhà họ Tô đã cho em sinh mệnh, nuôi dưỡng em trưởng thành, cái gì nên trả em cũng đã trả hết rồi.
”
Đường Minh nghĩ đến dáng vẻ lúc mới gặp Tô Cẩm Khê, bắt tri bắt giác cô đã mạnh mẽ hơn nhiều.
Tư Lệ Đình cong môi cười, “Nếu cậu ta dám động vào người phụ nữ của anh, anh sẽ trả lại gắp trăm lần.
”
Tình hình bây giờ khác nhiều so với trước đây, năm đó là Hoa Tinh chủ động chọn Đường Nhược, mà Tô Cẩm Khê và Hoa Tỉnh khác nhau.
Hoa Tỉnh là loại phụ nữ biết rõ bản thân muốn gì, vinh hoa phú quý mới là điều cô ta muốn có nhất.
Tô Cẩm Khê thì khác, cô sạch sẽ giản dị, không có yêu cầu gì lớn với tiền bạc, có thể bước đi cùng anh cả đời.
“Chú bỏ được?” Đường Minh đột nhiên hỏi.
Lúc này Tô Cảm Khê không biết Hoa Tinh đã kết hôn với Đường Nhược, vì vậy cô không hiểu ý nghĩa lời nói của anh ta.
“Tôi chỉ biết bây giờ đối với tôi Tô Tô là người quan trọng nhất, không ai có thể làm tổn thương cô ấy.
”
“Chú ba.
” Tô Cẩm Khê siết chặt tay anh, “Vậy, hôm nay chúng ta về nhà họ Đường!”
Trước đây Đường Minh cảm thấy nhiều nhất là Tư Lệ Đình chơi đùa Tô Cẩm Khê, có thể đưa ra bao nhiêu chân tình.
Cho tới bây giờ khi nhìn thấy sự hài hòa giữa hai người, anh ta mới biết mình nhằm rồi, Tư Lệ Đình đối xử với cô ấy rất tốt.
“Cũng được, nếu hai người đã đồng ý, vậy tôi liền liều mạng đồng hành cùng quân tử.
”
“Đường tổng, sau này chúng ta là người cùng chung chiến tuyến rồi.
” Tô Cảm Khê cười nói.
“Ừ”
Nhìn thấy Đường Minh trở nên tốt, Tư Lệ Đình cũng không ghét cậu ta như trước nữa.
Tiếp theo ba người thảo luận vấn đề đầu tư, Tư Lệ Đình cũng hủy bỏ việc xây dựng lò hỏa táng theo thỏa thuận.
Hơn nữa, anh còn có ý định chung tay với Đường Minh xây một khu nhà thương mại trong khu vực đó, làm như vậy giá nhà đất khu vực đó sẽ còn tăng cao hơn nữa.
Đường Minh sẽ không những không mắt tiền, mà còn kiếm được nhiều hơn trên cơ sở ban đầu.
“Cách giải quyết này cậu hài lòng chứ?” Tư Lệ Đình nhàn nhạt hỏi.
“Cảm ơn chú ba, như vậy rất tốt, lần này Đường Nhược trở về, sợ là có mưu đồ với tập đoàn Đường thị.
Nếu tôi thực sự thua lỗ, ông tôi nhất định sẽ thay chức vụ tổng giám đốc của tôi cho cậu ta.
”
Đây cũng là kết quả mà Đường Minh vẫn luôn suy nghĩ mãi, vì một người phụ nữ không yêu mình, đến lúc đó mắt cả người lẫn của, đó mới là ngu ngóc nhát.
“Cho nên lần này trở về hai chúng ta nên hợp tác giải quyết cậu hai nhà họ Đường chứ?” Tư Lệ Đình sẽ không bao giờ quên những chuyện xảy ra năm đó.
“Tôi sẵn lòng phụng bồi.
” Đường Minh cũng không có hảo cảm gì với người đó.
Tô Cẩm Khê nhìn Tư Lệ Đình, sau đó lại nhìn Đường Minh, cậu hai đó thật sự khiến người khác chán ghét như: vậy sao? Sao cả Tư Lệ Đình và Đường Minh đều ghét anh ta đến vậy?
Cả ngày này Tư Lệ Đình và Đường Minh đều rất bận rộn, Tư Lệ Đình bận chào hỏi quan hệ, hủy bỏ chuyện xây dựng lò hoả táng.
Trước đó đã làm quy hoạch rồi, nay chuyển thành khu thương mại, sở quy hoạch cũng rất vội.
Nhưng so với lò hỏa táng, phương án sau này khiến mọi người càng vui mừng hơn, vì phương án này sẽ mang lại nhiều lợi ích nhất cho công ty.
Thẳng cho đến chiều, Tư Lệ Đình nhìn đồng hồ, bảo Tô Cảm Khê thay quần áo, trở về nhà họ Đường.
“Chú ba, có phải anh chê em khó nhìn hay không? Đang êm đẹp bảo em thay quần áo làm gì?”
“Tiểu ngu ngốc, nếu em không xinh đẹp, thì trên thế giới này còn có người xinh đẹp nữa à? Em đang mặc đồ thư ký.
Em về nhà họ Đường với thân phận là vợ của anh, đương nhiên phải mặc quần áo phù hợp với em rồi.
” Tư Lệ Đình dịu dàng giải thích.
Anh đã quyết định phải đối xử thật tốt với Tô Cảm Khê, dành cho cô những điều tốt đẹp nhất.
“Vâng, em đến tủ quần áo tìm quần áo.
”
“Không cần tìm, anh đã chuẩn bị sẵn cho em rồi.
” Tư Lệ Đình lấy ra một chiếc hộp tinh xảo.
Tô Cẩm Khê mở nó ra, tự nhiên không hiểu sao cô lại muốn khóc.
Đó là chiếc váy trắng mà cô nhìn thấy qua tủ kính khi đi mua quần áo cùng Tô Mộng, kiểu dáng đơn giản, trên làn váy có một bông hoa yimi.
Lúc đó, nhân viên bán hàng nói với cô rằng chiếc váy này.
hơn 8 vạn, Tô Cẩm Khê sự tới mức chạy trồi chét.
Cô che môi, “Chú ba, sao anh biết em thích Váy này?”
“Em đứng trước tủ kính cửa hàng nhìn váy, anh ở phía trên nhìn em, thấy em nhìn chằm chằm chiếc váy, biết nhất định em sẽ thích, sau khi em rời đi anh liền mua nó.
”
Hoá ra lúc đó trong lòng Tư Lệ Đình đã sớm có cô, Tô Cảm Khê kích động ôm Tư Lệ Đình, “Chú ba, anh thật tốt.
”
“Em đi thử đi, xem có thích hợp không.
Vốn dĩ lúc đó anh định đưa cho em, bận nhiều việc nên đã quên mắt.
”
“Vâng.
” Tô Cẩm Khê nhanh chóng đi thay quần áo, buộc tóc gọn gàng, trang điểm nhẹ nhàng.
Nhìn người phụ nữ trong gương tươi tắn, hờ hững, giống như mỹ nhân khuynh thành độc lập với thế giới.
“Tô Tô, em thật đẹp.
” Tư Lệ Đình cảm thán từ tận đáy lòng.
“Chú ba, em nhớ