Giữa mẹ và dì có mối thâm thù đại hận gì, dì không thương tiếc gì làm mọi cách hành hạ mình, nghĩ đến điều đó Tư Lệ Đình mơ hồ cảm tháy đau đớn.
“Đình nhi, con làm sao vậy?”
“Không, không sao đâu.” Tư Lệ Đình cúi đầu, miễn cưỡng nâng cao tinh thần, “Trong những năm qua S vẫn luôn âm thầm giúp đỡ tôi là ba phải không?”
Cũng chính có sự giúp đỡ của S, trong lòng Tư Lệ Đình rất cảm kích, đổi họ Đường thành họ Tư.
“Con đều biết cả rồi?” Ông cụ có chút kinh ngạc.
“Lúc Đường Minh nói cậu ta lấy được hợp đồng Đề Hoàng cho ba, nhìn thấy chữ ký của tôi ba không hề ngạc.
Điều đó chứng minh ba đã sớm biết tôi là tổng giám đốc Đề Hoàng.
Người biết chuyện này chỉ có mây người mà thôi, vì thế tôi đoán ba là S.”
Ông cụ Đường mỉm cười, “Cũng phải, dù sao cái gì con cũng đã biết, ba cũng không sẽ giấu giềm con cái gì.
Khi con còn nhỏ ba đã suy nghĩ một chuyện, nếu làm theo lời mẹ con nói, thì con sẽ chỉ sống vui vẻ và khoẻ mạnh.
Ở trong một môi trường đơn thuần thời thơ ấu sống vui vẻ hạnh phúc, nhưng khi con lớn lên thì sao?
Làm thế nào một con cừu nhỏ có thể chiến đấu với một con sói lớn xấu xa độc ác?
Đừng nói đến xã hội này, ngay cả nhà họ Đường cũng không ngớ ngắn như vậy, sau khi suy xét một chút, ba đã đi chệch hướng ý định ban đầu của mẹ con.
Đàn ông phải nếm trải mưa gió mới trưởng thành, nên từ nhỏ ba đã có tình lạnh nhạt với con.
Làm như vậy là muốn khích lệ con, nếu không nỗ lực mà chỉ muốn dựa dẫm vào nhà họ Đường thì chỉ có thể bị nuốt chửng mà thôi.
Con đang dần mạnh mẽ, nhưng con không nên thích Hoa Tinh, lúc con yêu cô ta, ba đã đi điều tra lý lịch của cô gái đó.
Vì từ nhỏ đã thiếu thốn tình mẫu tử, nên Hoa Tinh đã cố tình tỏ vẻ tốt với con, con bị cô ta mê hoặc đến mức choáng váng.
Ba không muốn làm hỏng cảm giác mối tình đầu của con, nhưng cô gái đó thực sự không phù hợp với con.
Ba vẫn còn chưa ra tay, chỉ vì một vai nữ chính mà cô ta bỏ con theo Nhược nhi, ba tương kế tựu kế, dùng chuyện này kích thích con.
Con rời khỏi nhà họ Đường, tự lập hộ khẩu, ba dùng thân phận của S giúp đỡ con, con tài trí thông minh, rất nhanh đã đem công ty phát triển thành quy mô lớn mạnh như: vậy.
Vốn dĩ nhìn thấy con thành công như vậy ba nên vui vẻ cho con, thấy con ngày nào cũng trầm mê với công việc, không qua lại với người phụ nữ nào, ba lại bắt đầu lo lắng hôn nhân của con.
Ba đã tìm rất nhiều cô gái cho con, nào biết đều bị con từ chối, khó khăn lắm con mới có người trong lòng ba nên vui vẻ cho con, nhưng có tình con bé ấy lại là Tô Cẩm Khê.
Đình nhi, mặc dù con không phải con ruột của ba, con đưa tay lên ngực tự hỏi mình xem, những năm qua ba dụng tâm đối xử tốt với con hơn những người khác, con gọi ba một tiếng ba thì cũng không có hại gì.”
Lúc này Tư Lệ Đình mới biết ông cụ Đường dụng tâm lương khổ, quả thực ông ấy đối xử với anh rất tốt.
“Ba,”
“Ngoan, năm đó ba nhìn thấy con khoanh chân ngồi ở cửa, đôi mắt lam to tròn ngắn lệ.
Khoảnh khắc đó ba đã quyết định sẽ chăm sóc con thật tốt, không ngờ trong nháy mắt đứa bé ấy lại lớn nhanh như vậy.
Nhắc mới nhớ, con và ba cũng là duyên phận, Đình nhị, con đã trưởng thành, về thân thế của con ba cũng đã nói cho con biết tất cả những gì ba biết rồi.
Tương lai con chọn con đường như nào là chuyện riêng của con, ba nói gì con cũng sẽ không nghe lời.
Mặc kệ con là người nhà họ Đường hay không, chí ít thì trong lòng ba, con vẫn là con của ba.”
Nhiều năm như vậy, bây giờ ông cụ Đường mới đem giao tình cho anh, vốn dĩ trên đời này loại cảm giác này có rất nhiều.
Ông cụ Đường đã chọn một cách rất đặc biệt nuôi dạy anh trưởng thành, để bây giờ anh có thể trở thành một người xuất sắc như vậy.
“Lúc trước con không hiểu chuyện nên hiểu làm ba, cảm ơn ba đã chăm sóc con những năm qua, néu không có ba thì sẽ không có con của ngày hôm nay.
Nếu ba đã biết Hoa Tinh là loại phụ nữ gì, thì chẳng lẽ Đường Nhược không phải cháu trai của ba sao? Tại sao.
ba lại đồng ý cho bọn họ ở bên nhau?”
Ông cụ Đường cười, “Nhược nhi khác con.
Thằng bé đã quen cao cao tại thượng rồi, dù là kiểu phụ nữ nào, đối với nó cũng chỉ là một món đồ chơi thôi.
Thằng bé không thật lòng với Hoa Tinh, trong giới hào môn thì có mấy người đàn ông trong sạch đâu? Chuyện của Nhược nhỉ ba không muồn nhúng tay vào.
Ba biết con không có ý đồ gì với tập đoàn Đường thị, máy năm qua con đã phát triển mạnh hơn tập đoàn Đường thị nhiều rồi.
Còn Đường Nhược và Đường Minh, ba vẫn luôn ngồi nhìn xem ai thành công hay thất bại, xem ra bây giờ Đường nhi giỏi hơn Nhược nhỉ một bậc.
Minh nhi có cái nhìn tổng thể tốt hơn Nhược nhỉ, ba có khuynh hướng giao tập đoàn Đường thị cho Minh nhỉ hơn.”
Thẳng thắn chân thành với ông cụ Đường, Tư Lệ Đình cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều, có được có mát.
“Ba, không lẽ năm đó mẹ không nhắc gì đến ba ruột của con sao?”
“Có lần ba tình cờ nghe thấy bà ấy nhắc đến Smith.
Ba nghĩ đó có thể là họ của ba con, nhưng ba cũng không hoàn toàn chắc chắn.
Rốt cuộc thì Smith là dòng họ lớn nhất ở Mỹ, có rất nhiều người sử dụng họ này, tất cả người nước ngoài đều tóc vàng, mắt xanh.
Từ một cái dòng họ không chắc chắn thì không thể khẳng định ba ruột con là ai, chuyện này không khoa học.”
“Một người phụ nữ cam lòng bị đuổi khỏi gia tộc, lại còn một mình sinh con ra, không hề nhắc tới một chữ nào về ba của con, chỉ có thể chứng minh bà ấy bị người ta bỏ.”
Ông cụ Đường lắc đầu, “Nếu nói ba