“Chú ba, nếu chúng ta xây dựng hạnh phúc của mình trên nỗi đau của người khác, thì loại hạnh phúc này em thà không cần.”
“Cô gái ngốc, em đang nói cái gì vậy? Em quên là trước kia chúng ta mong đợi nhất là ngày hôm nay à? Khó khăn lắm chúng ta mới được ở bên nhau, sao lại có thể nói không cần?”
Tô Cẩm Khê nhớ đến vẻ mặt khiêu khích của Tô Mộng, “Chú ba, em biết Tô Mộng là người như nào, vì đưa em ra khỏi tâm điểm của dư luận, anh Minh phải kết hôn với Tô Mộng!”
“Đừng lo lắng, Đường Minh cũng không phải là người dễ đối phó như vậy.
Từ khi chủ động đưa ra vấn đề này, chắc hẳn cậu ta đã nghĩ ra cách giải quyết rồi.
Về phần Tô Mộng đã tính toán Đường Minh một lần, lại còn muốn lợi dụng cháy nhà mà hôi của, có lẽ khi gả cho Đường Minh, cô ta có thể sẽ không đạt được điều mình muốn.”
Tô Cẩm Khê nghe ra điều gì đó trong lời nói của Tư Lệ Đình, “Chú ba, ý của anh là anh Minh sẽ không chịu thiệt?”
“Tiểu ngu ngốc, lúc trước Đường Minh có thể tính toán anh và em.
Em cho rằng cậu ta là người đơn giản sao?
Nếu ngay cả một người phụ nữ cũng không đối phó được, một mình cậu ta có thể phụ trách tập đoàn Đường thị lâu như vậy sao?
Đàn ông sẽ chỉ ngốc nghéch trước người phụ nữ mình yêu, Tô Mộng không những không phải người cậu ta thích, mà còn là người phụ nữ đã từng tính kế cậu ta, em cho rằng cậu ta sẽ thủ hạ lưu tình?”
Sau khi nghe Tư Lệ Đình nói, Tô Cẩm Khê cảm thấy tốt hơn, “Chú ba, anh sẽ không lừa em chứ.”
“Anh lừa ai cũng sẽ không lừa em, nếu có người tính kế anh như thế, anh cũng sẽ không tha cho người đó! Cho dủ người đó là phụ nữ.”
“Điều em lo bây giờ là Bạch Tiểu Vũ không phải đèn cạn dầu, nếu đến lúc đó cô ta làm ầm ï lên với Tô Mộng, còn không biết tình cảnh ấy sẽ như thế nào.”
“Cái gì nên đến đều sẽ đến, em lo lắng cũng vô ích.” Tư Lệ Đình nhẹ nhàng vuốt lên nếp nhăn trên lông mày của cô.
“Em đó bây giờ không nên lo lắng chuyện của người khác, em nên quan tâm đến chuyện của chúng ta.”
Chưa hết ngạc nhiên từ chuyện nhận giấy chứng nhận, Tư: Lệ Đình đã nói với cô về việc kết hôn.
“Em… em chưa từng kết