Bạch Tiểu Vũ vừa đi, người vừa làm móng cho cô ta cũng bắt đầu buôn chuyện, “Ai, mất công tôi còn tưởng Đường tổng sẽ cưới cô Bạch này.”
Bình thường Bạch Tiểu Vũ này lên mặt bắt nạt người khác, không tôn trọng người khác, dẫn đến việc mọi người đều không có thái độ tốt với cô ta.
“Quên đi, cô ta chỉ là một con gà rừng nhà họ Đường sẽ cần sao? Tuy nhà họ Tô đã xuống dốc, nhưng tốt xấu gì cũng là danh gia vọng tộc, cô ta tính là gì chứ? Cắm phượng vũ vào cũng sẽ không bay lên cành trở thành phượng hoàng.”
“Cô còn nhớ dáng vẻ lần trước cô ta đến làm móng không.
Chậc chậc, cô ta thực sự nghĩ mình là bà Đường, bây giờ bị vả mặt rồi?”
Mọi người đều am hiểu nhất là bỏ đá xuống giếng, những bất bình ngày thường bị Bạch Tiểu Vũ trút lên giờ phút này.
bùng nổ.
Trở lại xe, thân thể Bạch Tiểu Vũ vẫn còn đang run rẩy, Ninh Nhụy liền kéo cô ta ra khỏi ghế lái.
“Tiểu Vũ, tình huống hiện tại của cậu rất tệ, để tớ lái xe, tớ biết đường đến công ty Đường tổng.
Bạch Tiểu Vũ nắm chặt tay áo Ninh Nhụy, “Tiểu Nhụy, cậu nói xem anh ấy sẽ không cần tớ nữa sao.”
“Nói bậy bạ gì đó, Đường tổng không phải loại người như vậy.
Nếu anh ấy thật sự không cần cậu thì sao phải đợi đến hôm nay? Những năm qua anh ấy đối tốt với cậu như thế nào không cần tớ phải nói rõ đâu chứ.”
Sắc mặt Bạch Tiểu Vũ hoảng hốt, anh ấy cũng không nói cho mình biết chuyện này, nếu là giả, có lẽ anh đã bàn bạc với mình rồi.
Mọi người trên toàn thế giới đều biết, mà người chung chăn gối bên cạnh Đường Minh là cô ta lại là người biết cuối cùng, đây mới là chuyện thê thảm nhát.
Hơn nữa, lần này Đường Minh nói trước mặt mọi người rằng anh ta sẽ kết hôn với Tô Mộng, điều này ngược lại với lúc ở bên Tô Cảm Khê.
Lúc đó, vì lo cho cảm xúc cô ta mà anh không đăng ký kết hôn với Tô Cẩm Khê, cũng không thông báo cho bất kỳ bạn bè hay phương tiện truyền thông nào.
Đó hoàn toàn là đối phó với nhà họ Đường, nếu lần trước là vì nhà họ Đường, vậy bây giờ là vì cái gì?
Bạch Tiểu Vũ chưa bao giờ từ bỏ việc muốn gả cho Đường Minh.
Là ước mơ có thể danh chính ngôn thuận trở thành vợ của Đường Minh.
Bây giờ anh ấy đã trực tiếp tuyên bố kết hôn với Tô Mộng, điều này đã trực tiếp trở thành không có khả năng.
Cô ta vội vàng đến chỗ tập đoàn Đường thị, nhưng được thư ký cho biết hôm nay Đường Minh không đến làm việc.
“Trợ lý Chiêm, có lẽ anh biết anh ấy đang ở đâu đúng không? Cầu xin anh nói cho tôi biết đi!” Bây giờ Bạch Tiểu Vũ chỉ muốn biết sự thật.
“Cô Bạch, rất xin lỗi, tổng giám đốc đã hủy bỏ lịch trình hôm nay.
Anh ấy không nói cho tôi biết hành tung của mình, tôi cũng không thể giúp cô.”
Trợ lý Chiêm là người biết rõ nhất toàn bộ quá trình hành trình của Đường Minh và Bạch Tiểu Vũ, về phần tại sao Đường Minh lại đi tới bước này, anh ta cũng không biết là lỗi của ai.
“Trợ lý Chiêm, tôi