Anh ta nhanh chóng bế Bạch Tiểu Vũ lên, “Tiểu Vũ, anh đưa em đi bệnh viện.
”
Đường Minh vội vàng ôm Bạch Tiểu Vũ rời đi, vẻ mặt Tô Mộng hối hận, “Ba mẹ, phải làm sao, con thật sự không muốn như thế này.
”
Trước mặt Đường Minh ba Tô và mẹ Tô cũng không thể nói quá nhiều, dù sao thì ngay từ đầu bọn họ đã biết Đường Minh thích Bạch Tiểu Vũ.
Đây là lý do tại sao bọn họ để Tô Cẩm Khê kết hôn, mà không phải Tô Mộng.
Tô Mộng muốn kết hôn với Đường Minh, hai người ngăn cản không được, cô Bạch này không an phận tìm đến cửa.
Mặc dù cô ta không có danh phận, Đường Minh lại thấy tình cũ khó quên.
Chuyện như vậy đã xảy ra trước khi yêu Tô Mộng, điều này chỉ có thể khiến Đường Minh càng thương hại Bạch Tiểu Vũ hơn.
“Mộng nhi, mẹ đã nói với con, quả thực chuyện này là con sai, con biết con đã phạm phải điều cấm ky gì không?”
“Mẹ, con đã làm sai cái gì? Đường Minh sắp kết hôn với con.
Bạch Tiểu Vũ thì tính là gì?
Cô ta dựa vào đâu mà dám tranh với con, cô ta có tư cách gì mà tranh với con!” Tô Mộng lau nước mắt.
Mẹ Tô thở dài, bà ta cưng chiều Tô Mộng từ nhỏ, cho cô ta sống một cuộc sống vô lo vô ưu, Bạch Tiểu Vũ sử dụng quỷ kế cô ta không đầu lại được.
“Con gái ngốc của mẹ, không phải bây giờ cô ta xứng hay không xứng tranh cùng con, mà là con có thể tranh với cô ta hay không.
Tuy không có danh phận, nhưng cô ta dựa vào một chuyện, là Tiểu Đường thích cô ta, con càng làm tổn thương cô ta thì chỉ khiến Tiểu Đường oán hận con mà thôi.
Mộng nhi, mẹ đã sớm nói với con không nên nhúng tay vào vũng nước đục này, con không nghe, bây giờ biết hậu quả rồi phải không?”
“Mẹ, con có thể làm gì?” Tô Mộng khóc không ngừng.
“Lại đây, mẹ dạy con.
”
Nghe những gì hai người nói, Tô Cẩm Khê lặng lẽ rời đi, mọi thứ đã đi theo hướng mà cô không muốn xảy ra nhất.
Cô không đau lòng Tô Mộng mà lo cho Đường Minh, dù sao cũng là do chính cô tạo nên tắt cả.
Mang đến cho Đường Minh một số phiền phức không đáng có, trong lòng cô cảm thấy rát có lỗi.
“Tô Tô, không liên quan đến em, là Đường Minh tự lựa chọn, ngay từ đầu cậu ta đã biết hậu quả.
”
Tư Lệ Đình nhìn thấy Tô Cẩm Khê như thế này, chỉ cần nhìn thoáng qua là anh đã có thể biết được cô đang nghĩ gì.
“Chú ba, anh nói đi tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này?” Tô Cẩm Khê lắm bẩm nhìn bầu trời đang tối dần.
“Tô Tô, có câu nói thế sự vô thường, ai cũng không biết được trong giây tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
”
“Em cảm thấy hơi bắt an, không biết Bạch Tiểu Vũ sao rồi, chúng ta đến bệnh viện thăm cô ấy đi.
”
“Không cần, tìm chỗ ăn cơm trước đi.
Chuyện của người khác là chuyện nhỏ, chỉ có bảo bối Tô Tô của anh mới là chuyện lớn.
”
Tô Cẩm Khê bị lời nói của anh làm cho bật cười, “Chú ba, miệng anh ngọt thật đó.
”
“Tô Tô, chúng ta có được hạnh phúc cũng không dễ dàng gì,