Nhìn thoáng qua đồng hồ cũng thấy không còn sớm, trong công ty vẫn còn rất nhiều việc phải làm.
Không chỉ phải đề phòng hai người phụ nữ, mà còn phải đề phòng Đường Nhược như hồ rình mồi, anh ta không có thời gian ở lại.
Anh ta đứng dậy sửa soạn lại quần áo, “Tô Mộng, tôi cảnh cáo cô, nếu cô dám làm tổn thương đến một sợi tóc của Tiểu Vũ, tôi sẽ không tha cho cô.
”
“Minh, em biết sai rồi, dù sao thì cô ấy vẫn là người anh yêu, sau này em sẽ đối xử tốt với cô ấy.
Em biết kết quả này đối với cô Bạch là quá đột ngột, em có thể hiểu được điều đó.
”
“Cô biết thì tốt, Tiểu Vũ, em nghỉ ngơi cho tốt, sau khi tan làm anh sẽ tới thăm em.
”
Đường Minh nhanh chóng rời đi, những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này khiến anh ta vô cùng buồn bực.
Anh ta vừa rời đi, Tô Mộng lập tức thay đổi sắc mặt, nào còn có dáng vẻ ngoan ngoãn như ở trước mặt Đường Minh.
Mẹ Tô ngồi bên cạnh Bạch Tiểu Vũ, giống như một cô hàng xóm tốt bụng.
Giọng nói dịu dàng vang lên: “Cô Bạch, cô cũng đã nhìn ra rồi, Tiểu Đường và Mộng nhi nhà tôi sắp kết hôn.
Cô ở cùng Tiểu Đường nhiều năm như vậy vẫn không có danh phận, cho dù cô tiếp tục đi theo cũng không được gì.
Phụ nữ thì phải mưu tính cho bản thân mình, tôi cũng từng là thiếu nữ, cho nên có thể hiểu suy nghĩ của cô.
Phụ nữ muốn gả cho một gia đình tốt, nhà họ Đường rất hợp với điều này.
Cô cố gắng lâu như vậy đã gả vào được chưa?
Cô Bạch, tôi không cười nhạo cô, tôi chỉ đang giải quyết giúp cô một khoản.
Cô không thể mang thai cũng không có gia cảnh tốt, nếu Tiểu Đường có thể lấy cô thì cậu ta đã sớm lấy cô rồi, cũng sẽ không đợi đến hôm nay lại thành ra tình trạng này.
Bây giờ cô vẫn còn trẻ đẹp, lại đi theo Tiểu Đường máy năm thì còn có ích gì?
Đàn bà giống như ngọn nền, khi ngọn nền cạn nến, ngọn lửa cuối cùng cũng sẽ dập tắt, cô nói xem cô có ý đồ gì?
Tôi tin cô Bạch là một người thông minh, nên biết đâu là sự lựa chọn tốt nhất cho mình.
Cô và Tiểu Đường chia tay, lấy dung mạo của cô cũng sẽ sớm tìm được người khác phù hợp với mình thôi.
Nếu cô tin tôi, tôi có thể giúp cô tìm một người không thua kém gì Tiểu Đường.
Ngoài ra, ngày ngày Tiểu Đường bị kẹt giữa cô và Mộng nhi, chẳng phải cậu ta sẽ là người chịu khổ nhất sao?
Nghe nói cậu hai nhà họ Đường cũng đã trỏ về, mục đích là muốn tranh giành tập đoàn Đường thị với cậu ta, chuyện của công ty đã đủ để cậu ta phiền não rồi.
Cô Bạch có thể khiến Tiểu Đường thích cô nhiều năm như vậy, điều này cho thấy cô cũng là một người hiền lành đức hạnh.
Chỉ cần cô lùi một bước, tác thành cho Tiểu Đường và Mộng nhi, tôi nghĩ mọi người đều sẽ cảm ơn cô.
Cho đi sẽ khiến cô hạnh phúc, hà cớ gì mà cô Bạch phải làm người như thế? Tắt cả chúng tôi sẽ