Đường Minh tức giận nghiền răng nghiền lợi, “Cô cút khỏi đây cho tôi!”
“Đường Minh, người anh thích không phải Bạch Tiểu Vũ cũng không phải em, mà là Tô Cẩm Khê.
Anh cưới em chỉ để bảo vệ Tô Cẩm Khê, đúng không?” Tô Mộng nghĩ đến những hành động trước đây của Đường Minh.
Mặc dù cô ta đã từng nói câu này để kích thích Bạch Tiểu Vũ, nhưng cô ta thực sự không cho rằng Đường Minh thích Tô Cảm Khê.
Nếu một người đàn ông thích phụ nữ, người phụ nữ cắm sừng anh ta, anh ta sẽ không tức chết sao?
Nhưng bây giờ cô ta mới biết tình yêu của Đường Minh dành cho Tô Cẩm Khê vượt xa sức tưởng tượng của cô ta.
Vừa nghĩ tới đây sự ghen tuông mạnh mẽ trong lòng tràn ra, Tư Lệ Đình yêu thương Tô Cẩm Khê đến tận xương tủy, mà Đường Minh cũng dùng cách này để bảo vệ Tô Cẩm Khê.
Không nghĩ thì không sao, càng nghĩ Tô Mộng càng cảm thấy khó chịu hơn.
Cô ta cho rằng cô ta có được một món hời, nhưng thực ra cô ta bị người ta lợi dụng làm lá chắn.
“Không liên quan gì đến cô.
Mục đích của cô là gả vào nhà họ Đường.
Bây giờ cô đã đạt được mục đích.
Cả thế giới đều biết cô là bà Đường.
Cô nên cảm thấy đủ đi.”
Nhưng Tô Mộng lại không muốn buông tha, “Đường Minh, anh yêu cô ta đúng không?”
“Tôi đã nói không liên quan gì đến cô.” Thái độ của Đường Minh không nghi ngờ gì là ngầm đồng ý, sau khi lấy được tài liệu anh ta đẩy Tô Mộng ra rồi khóa cửa lại.
Đường Minh cầm tài liệu đang định đi ra ngoài, Tô Mộng nắm chặt tay anh ta, “Đường Minh, xin anh đừng rời đi, em không muốn ở một mình trong biệt thự, anh ở lại với em được không?”
“Có Tiểu Trúc ở với cô.”
“Em muốn anh ở cùng em, Minh, chúng ta là vợ chồng.”
“Trên phương diện pháp lý chúng ta không phải vợ chồng, tôi có thể rời đi.” Đường Minh trực tiếp rời đi.
Cửa bị đóng chặt, Tô Mộng ngồi liệt trên sàn, Đường Minh tuyệt tình hơn nhiều so với cô ta tưởng tượng.
Đôi mắt rũ xuống của cô ta ớn lạnh, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, cô ta liền gọi điện cho trợ lý của Đường Minh.
“Trợ lý Chiêm.”
“Phu nhân, có phân phó gì?” Trợ lý Chiêm kính cẩn hỏi.
Trong khoảng thời gian này, hầu như ngày nào Tô Mộng cũng gọi cho anh ta vài cuộc, hầu hết là để kiểm tra tung tích của Đường Minh.
Anh ta cũng không có cách nào, Tô Mộng rất cường thé, anh ta chỉ đành phải làm theo.
“Trợ lý Chiêm,