Sau khi Đường Minh rời đi rồi, cô cảm thấy cũng tốt, ít nhất thì bản thân có thể tự do ở một mình một phòng.
Ban nãy cô đã nghiên cứu qua kĩ rồi, chỉ cần khóa chặt cửa số lại thì chắc chắn không thể từ bên ngoài trèo vào trong đây được.
Ngay khi Đường Minh vừa đi mắt thì cô đã trực tiếp khóa trái cửa lại từ bên trong, như vậy thì có thể yên tâm trải qua đêm nay một cách an toàn rồi.
Đường Minh đi ra ngoài liền nghe thấy tiếng cô khóa cửa phòng lại.
Tô Cảm Khê, cô là muốn tôi rời đi như thế sao?
Trong phòng khách, mẹ Đường đang xem phim truyền hình “Mẹ chồng nàng dâu” thì thấy Đường Minh từ trên cầu thang đi xuống, quần áo thì ăn mặc chỉnh tề như thể muốn đi ra ngoài, thấy thế bà ta liền hỏi: “Tiểu Minh, trời đã tối thế này rồi con còn định ra ngoài đi đâu?”
“Mẹ, công ty có chút việc con cần phải đi một chuyến để xử lí, tí nữa con sẽ về.
Mẹ xem xong phim thì liệu đi ngủ sớm đi nhé.”
Đường Minh nói dối mẹ mình, trong lòng đã không còn nghĩ muốn trở lại đây nữa.
“Con đúng thật là, vừa mới kết hôn xong đã ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi như thế rồi.
Tiểu Khê con bé ấy vừa dễ thương vừa ngoan ngoãn hiền lành, con nhớ phải đối xử tốt với nó đấy.
Nhớ quay về sớm nhé.”
“Vâng con biết rồi mẹ.
Xong việc con sẽ quay về luôn.” Đường Minh nói lời trái với lòng mình xong thì rời đi luôn.
Vội vội vàng vàng trở về căn hộ, vừa mở cửa một cái thì Bạch Tiểu Vũ liền lao đến ôm chầm lấy Đường Minh.
“Minh, cuối cùng anh cũng về rồi.” Bạch Tiểu Vũ thân mật hôn lên cỗ anh một cái.
Đường Minh nhìn bên trong thấy căn phòng vẫn rực rỡ ánh đèn điện thì thắc mắc hỏi: “Tiểu Vũ, không phải em nói bị chập cầu dao sao?”
“Minh, nếu như em không nói như thế thì làm sao anh quay về với em được đây? Em không muốn chứng kiến anh ở bên cạnh với một người phụ nữ khác, hơn nữa lại ở qua đêm chung một phòng như thế.”
“Tiểu Vũ, cho dù anh với cô ấy có ở chung phòng thì cũng chia chỗ ngủ riêng mà.
Tô Cẩm Khê cô ấy đã trải sẵn chăn xuống dưới sàn nhà rồi định tối nay ngủ ở dưới đất, còn anh thì nằm ngủ trên giường.”
“Coi như cô ta biết điều.” Bạch Tiểu Vũ lẫm bẩm nói.
“Em nói cái gì cơ?”
“Không có gì.
Minh, dù sao về cũng đã về rồi, hôm nay em đã chuẩn bị cho anh một bất ngờ đó.” Bạch Tiểu Vũ đóng cửa lại, đứng ở ngay trước mặt anh ta từ từ cởi chiếc áo tắm đang mặc trên người.
Ở bên trong lộ ra một chiếc váy sexy bằng ren, tất nhiên trong nháy mắt có thể nhìn rõ được toàn bộ những gì ở bên trong chiếc váy đó.
“Minh…” Bạch Tiểu Vũ dùng ngón tay mân mê dần xuống phía dưới cơ thể của anh ta, khí thế hừng hực như lửa đốt.
: Bàn tay hư hỏng đó liền bị người ta nắm lại: “Em có biết bản thân đang trêu đùa với lửa không?”
“Vậy thì anh mau dập tắt nó đi nào.” Bạch Tiểu Vũ nở một nụ cười khiêu gợi nói.
Hai người hai thân thể nóng bỏng nhanh chóng quấn chặt lấy nhau.
Đường Minh cũng không biết bị làm sao nữa khi mà rõ ràng thân thể của anh đang dây dưa với một người phụ nữ khác nhưng trong đầu anh lại toàn hiện lên hình ảnh ban nãy Tô Cẩm Khê quỳ ở dưới đất để trải chăn ra nằm ngủ.
Bạch Tiểu Vũ chỉ cảm thấy Đường Minh của tối hôm nay có vẻ so với mọi khi còn mạnh mẽ hơn khiến cho cô ta khàn cả giọng, không nói nên lời.
Nhà họ Đường.
Sau khi Đường Minh đi khỏi, Tô Cẩm Khê đã tắm rửa sạch sẽ chuẩn bị đi nghỉ ngơi sớm.
Mọi cửa số lẫn cửa ra vào đều đã khóa chặt rồi, cô tin rằng đêm nay chắc chắn sẽ trôi qua êm đẹp.
Vào lúc này trong căn phòng ở phía trên phòng cô, Tư Lệ Đình trên người mặc áo choàng tắm, ngón tay mảnh khảnh lắc nhẹ ly rượu cầm trên tay.
Miệng ly bạc lắp lánh ánh sáng, người đàn ông dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn vào khoảng không, không ai có thể biết được rằng anh đang nghĩ cái gì.
“Thưa cậu chủ, đúng như anh dự đoán, Đường Minh đã rời khỏi đây, e là tối nay sẽ không quay trở lại đây nữa.
Tiểu thư Tô Cảm Khê cũng đã cài chốt khóa phòng ở một mình trong đó rồi.”
Lâm Vận cũng không biết cậu chủ của mình có chuyện gì.
Mặc dù Đường Minh và Tô Cẩm Khê hai người bọn họ không có quan hệ chính thức, nhưng trong mắt toàn bộ người nhà họ Đường lẫn người nhà họ Tô thì cô vẫn được coi là người vợ hợp pháp của Đường Minh.
Tất cả phụ nữ muốn theo đuổi cậu chủ có thể phải xếp được thành một hàng dài đến quảng trường, thế nhưng anh trước sau lại chỉ để mắt đến một mình Tô Cảm Khê mà thôi.
“Cậu đi xuống dưới đó nói với Tô Cằm Khê là, 11 giờ tôi đợi cô ấy ở trong phòng.”
“Cậu chủ… Tiểu thư Tô Cẩm Khê sợ là sẽ không tới đâu, tôi cảm thấy hình như cô ấy rất sợ anh.” Lâm Vận trong lòng âm thầm lau mồ hôi giúp Tô Cẩm Khê.
“Nếu như cô ấy không đến, vậy thì anh chỉ cần nói là tôi sẽ công khai mối quan hệ của chúng tôi cho mọi người biết, xem cô ta phản ứng thế nào.”
“Vâng, thưa cậu chủ.” Lâm Vận chỉ có thể lắc đầu bó tay.
Tiểu thư Tô Cẩm Khê ơi, cầu mong cô hãy cầu phúc cho mình tai qua nạn khỏi nhé.
Ai bảo cô lại được cậu chủ tôi nhìn trúng cơ chứ, tôi đây cũng là lực bất tòng tâm.
Tô Cẩm Khê tắt đèn đi ngủ, cô không biết là cửa đã bị ai ở ngoài gõ, đang trong giấc nồng bị làm ồn đánh thức, cô liền cảnh giác hỏi: “Ai đó?”
: Ề Lâm Vận nhìn nhìn ngó xung quanh chắc chăn không có ai nhìn thấy mới lên tiếng: “Tiểu thư Tô Cẩm Khê, cậu chủ bảo cô 11h lên phòng của cậu ấy.”
“Cái gì cơ! Còn lâu tôi mới đi!”
“Cậu chủ nói là nếu như cô không đi, thì ngài ấy sẽ nói với tất cả người nhà họ Đường chuyện xảy ra hôm nay.
Lời đã được chuyển rõ ràng như thế rồi đó, không có gì tôi xin phép đi trước.” Lâm Vận nói xong liền nhanh chóng rời đi.
Nếu như cậu chủ thật sự thật lòng với Tô Cầm Khê, vậy thì Tô Cẩm Khê trong tương lai có thể là vợ của anh rồi.
Anh ta không có gan xúc phạm hay xen vào giữa, chuyện của hai người thì nên để hai người giải quyết vẫn tốt hơn.
Tô Cẩm Khê ở trong phòng nghe Lâm Vận nói thế thì sợ tới mức đổ mồ hôi nhễ nhại, bất giác cứ đi lui đi lại trong phòng, làm thế nào bây giờ, Tư Lệ Đình anh ta chắc chắn đã biết việc Đường Minh rời đi rồi.
Nếu như bây giờ bản thân ngoan ngoãn đi lên theo lời anh thì chẳng phải là giống như cừu rơi vào miệng hỗ sao?
Tại sao sự quan tâm của anh ta đối với mình không hề giảm đi chút nào vậy? Những câu tư vấn lặt vặt ở trên mạng thực sự không hề đúng chút nào cả.
Nếu như mà không đi, thì với tính cách đó của Tư Lệ Đình chắc chắn anh ta sẽ thực sự không ngại mà nói hết ra.
Dù sao anh với Đường Minh quan hệ giữa hai người vốn dĩ đã không tốt, cho dù có nói ra hết, vậy thì đêm đó bản thân đã tự đi nhầm phòng, lỗi cũng là ở bản thân mình.
Từ thời xa xưa trở về trước, một khi đã mắc lỗi thì bao giờ người phụ nữ cũng phải mang nặng tiếng xấu hơn đàn ông.
Những từ như “ti tiện”, “không có tự tôn” sẽ luôn luôn gắn liền với người phụ nữ.
Tô Cẩm Khê nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ rồi.
Hiện tại cô nên làm gì bây giờ? Tô Cẩm Khê nhìn chằm chằm vào điện thoại, thời gian từng phút một đang từ từ trôi qua, bây giờ đã là 10h50 rồi.
Tô Cẩm Khê đã đi loanh quanh phòng trên dưới 20 lần, vẫn còn 10 phút nữa.
Tiếng chuông điện thoại vang lên làm cô sợ hãi suýt thì ngã xuống đắt, lúc này có người gọi điện đến cho cô.
Một số điện thoại của người lạ đang nhấp nháy trên màn hình điện thoại của cô, Tô Cẩm Khê vẫn còn đang tức giận bừng bừng, nhấn nút chấp nhận cuộc gọi hét lên: “Tôi không mua bảo hiểm nhân thọ, cũng không cần vay nợ hay sửa chữa