“Tô Cẩm Khê, cô chưa làm gì có lỗi với tôi, ghét một người không cần có lý do, có lẽ cũng chỉ một ánh mắt mà thôi.
Từ nhỏ đến lớn cô đẹp hơn tôi thông minh hơn tôi, mọi người chỉ chú ý tới cô, phớt lờ tôi, cho nên tôi đã cố gắng làm mọi cách để ba mẹ chú ý đến tôi.
Tôi ghét nhất là dáng vẻ giả nhân giả nghĩa của cô, cái gì mà nhà họ Tô gặp nạn cô đi làm thêm.
Cô biết số tiền cô đi làm thêm đều bị tôi dùng làm gì không? Tôi lấy đi mua quần áo, mua túi xách.
Nhưng tôi không ngờ chỉ cần cô làm như vậy đã khiến không ít đàn ông say mê cô, Đường Minh như thế, Tư Lệ Đình cũng như thề.
Tô Cẩm Khê, cô nói xem nếu cô bị những thằng đàn ông tồi tệ kia chơi, cô không còn sạch sẽ nữa, Đường Minh và Tư Lệ Đình còn thích cô không?
Không, có lẽ cả đời này cô sẽ không còn cơ hội gặp lại bọn họ, rất nhiều phụ nữ bị mua về, cả đời này sẽ bị nhốt lại.
”
Dường như Tô Mộng đã nghĩ đến cái kết của Tô Cẩm Khê, trên mặt lộ ra vẻ phần khích.
“Đây là lý do các cô hợp lực?” Tô Cẩm Khê lạnh lùng nhìn hai người.
“Ai bảo cô khiến người ta ghét chứ, Tô Cẩm Khê vận may của cô đến hôm nay là kết thúc rồi!”
Tô Cẩm Khê bám chặt vào chiếc lồng sắt, khi cô di chuyển xích sắt phát ra âm thanh giòn giã.
Cô không cầu xin sự thương xót hay khóc lóc, trong mắt cô có một tia lạnh lẽo mà Tô Mộng chưa từng thầy qua.
“Bạch Tiểu Vũ, lúc ở bên cạnh Đường tổng, tôi luôn so đo tính toán, đều là vì nghĩ cho cô, sợ ảnh hưởng tới tình cảm của hai người.
Nhưng cô lại năm lần bảy lượt xuống tay với tôi, tôi cũng chưa từng oán hận cô.
Tô Mộng, từ nhỏ đến lớn tôi lấy thân phận là chị gái cô đối xử tốt với cô, cô không coi tôi là chị thì thôi.
Cô chế giễu, mỉa mai tôi khắp nơi, tôi tự nhận tôi chưa từng làm gì có lỗi với các cô.
Nhưng hai người hợp lực làm tôi lưu lạc đến bước này, tôi Tô Cẩm Khê ở đây ngay lúc này xin th.
Nếu một ngày có cơ hội quay lại, tôi sẽ khiến các cô phải trả giá gấp ngàn lần! Trả lại trăm lần những gì hôm nay tôi phải chịu đựng.
”
Giọng nói như sắm của Tô Cảm Khê khiến lưng của hai người ớn lạnh, Bạch Tiểu Vũ nuốt nước bọt, “Tô Cẩm Khê, cô sẽ không có cơ hội này!”
Bên ngoài có tiếng bước chân của người khác, “Sắp bắt đầu rồi, mang người đi cho tôi.
”
Trong phòng lập tức có thêm mấy người, Tô Cẩm Khê bị cưỡng ép đeo một cái mặt nạ, bị người ta đẩy ra ngoài.
Lúc ra khỏi phòng, cô dường như nghe thấy Bạch Tiểu Vũ đang nói: “Anh Ngũ, cô ta sẽ không có cơ hội xuất hiện