Tô Cẩm Khê gật đầu, may mà mọi người ở đây đã chuẩn bị xong quần áo, Tô Cẩm Khê vào phòng tắm, thay một bộ quần áo sạch sẽ.
“Đeo cái này lên.
” Cố Nam Thương đeo chiếc mặt nạ trước đó lên mặt Tô Cẩm Khê, trên thuyền có người quen, nếu nhìn thấy Tô Cẳm Khê ở đây, không biết người khác sẽ nghĩ gì.
“Thương Hải, tôi thật may mắn biết bao khi gặp được anh.
” Tô Cẩm Khê cảm thán ông trời không từ bỏ mình.
Nếu người tối nay cô gặp không phải là Cố Nam Thương, không biết chuyện gì sẽ xảy ra với cô.
“Không nói với Tư Lệ Đình một tiếng sao?”
Khi một người phụ nữ bình thường gặp phải chuyện như vậy, không phải việc đầu tiên là nói chuyện với người yêu của mình sao?
“Nếu tôi đã thoát khỏi nguy hiểm, tôi không muốn để anh ấy lo lắng, gần đây anh áy rất bận.
”
Nghĩ đến sắc mặt mệt mỏi của Tư Lệ Đình, Tô Cẩm Khê thực sự không đành lòng đánh thức anh.
Hai người đã hẹn nhau từ trước, để ngày mai có đủ năng lượng thì 9 giờ đã phải đi ngủ, Tư Lệ Đình sợ làm phiền Tô Cẩm Khê nên đã gửi lời chúc ngủ ngon cho cô.
Mặc dù không nhận được phản hồi, nhưng anh không nghỉ ngờ gì cho rằng Tô Cẩm Khê đã ngủ.
“Em vẫn tốt bụng như vậy, đôi khi người khác lợi dụng lòng tốt của em để giết chết em.
”
Tô Cẩm Khê biết anh ấy đang nói đến ai, trong mắt lóe lên một tia lạnh lùng, “Thương Hải, sau này tôi sẽ không ngốc như vậy nữa.
”
“Chỉ mong là như vậy.
”
Nhìn thấy Tô Cẩm Khê luôn bị người khác bắt nạt, không hiểu sao Thương Hải lại cảm thấy hơi đau lòng.
Đối với Tô Cảm Khê anh vừa có tình cảm nam nữ, vừa có tình cảm anh trai em gái, không hiêu sao muốn bảo vệ cô.
Nếu cô ấy thực sự là em gái ruột của anh thì tốt rồi, anh có thể bảo vệ cô ấy cả đời.
Cố Nam Thương yêu cầu cưỡi ca nô rời đi, nhưng được nhân viên trên thuyền cho biết ca nô cứu sinh trên tàu đã bị người