Bắt kể là bệnh tật hay mạnh khỏe, hay bát kỳ lý do nào khác, yêu thương, chăm sóc, tôn trọng, chấp nhận anh ấy.
và trung thành với anh ấy đến cuối đời?”
Tô Cảm Khê đã xem cảnh tượng kinh điển này trong các bộ phim và trong tiểu thuyết vô số lần.
Vị linh mục đã nói điều này với vô số cặp vợ chồng mới, nó đã trở thành một công việc của ông ấy, giọng điệu bình tĩnh.
Tô Cẩm Khê rất kích động, đặc biệt là khi cô nói câu này, tim cô như sắp nhảy ra ngoài.
Cô cố gắng kìm chế sự kích động, nói từng chữ: “Tôi nguyện ý.
”
Vị linh mục lại nhìn Tư Lệ Đình: “Anh Tư Lệ Đình, anh có nguyện ý củng cô gái này trở thành vợ của anh, ký hiệp ước hôn nhân với cô ấy không?
Bắt kể là bệnh tật hay mạnh khỏe, hay bất kỳ lý do nào khác, yêu thương, chăm sóc, tôn trọng, chấp nhận cô ấy và trung thành với cô ấy đến cuối đời?”
Gần như Tư Lệ Đình trả lời trong máy giây: “Tôi nguyện ý”
Những người đã quen thuộc với anh có thể cảm nhận được giọng nói của anh khác với mọi khi, có chút căng thẳng và khẩn trương, thậm chí giọng điệu của anh cũng có phần thay đổi.
Sau đó, Tô Cảm Khê mới nhận ra rằng không phải chỉ có cô kích động, mà Tư Lệ Đình còn căng thẳng hơn cả cô.
Vị linh mục cảm thấy thích thú với câu trả lời đầy căng thẳng của Tư Lệ Đình, nhìn dáng vẻ lo lắng của Tư Lệ Đình, rõ ràng là bà xã đang ở bên cạnh anh ấy, chẳng lẽ vẫn còn sợ bị cướp?
Ông ấy thu lại nụ cười, nhìn mọi người dưới khán đài, “Tất cả các bạn có sẵn lòng làm chứng cho lời thề hôn nhân của họ không?”
Mọi người trả lời: “Có.
”
Vị linh mục định tiếp tục quá trình trao nhẫn, hoa đồng cầm nhẫn đã đứng ở hai bên chờ ông ấy ra lệnh.
Đột nhiên một giọng nói trái ngược với những người khác vang lên: “Tôi không đồng ý.
”
Đột nhiên, một giọng nói đôi lập xen vào giữa những giọng nói đồng thanh, có vẻ rất đột ngột.
Nụ cười nơi khóe miệng Tô Cẩm Khê đông cứng lại, ánh mắt Tư Lệ Đình lạnh lùng nhìn người đó.
Người đến là một phụ nữ khoảng năm mươi tuổi, anh không quen người đó.
Tô Cẩm Khê nhìn anh, như đang hỏi Tư Lệ Đình biết người phụ nữ đó không.
Trong đám đông khóe miệng Hoa Tinh nhéch lên, trò hay bắt đầu.
Cô ta cao giọng hỏi: “Dì này, hôm nay là ngày vui của cô dâu chú rẻ, tại sao dì lại không đồng ý?”
Người phụ nữ đi từng bước về phía Tư Lệ Đình và Tô Cẩm Khê, đột nhiên Tư Lệ Đình cảm thấy có chút bắt an.
Từ hôm qua đến giờ anh vẫn luôn có chút bất an, luôn cảm thấy hôn lễ sẽ không diễn