“Anh… anh thật sự không đi bệnh viện sao?” Người lái xe vẫn lo lắng cho sức khỏe của anh.
Lâm Quân đã đến hiện trường, nhìn thấy Tư Lệ Đình bê bết máu xuắt hiện.
“Cậu chủ, anh, anh sao vậy?” Nghĩ đến ban nãy nghe thầy tiếng ồn ào trên điện thoại, sợ rằng Tư Lệ Đình bị tai nạn xe.
“Có tin tức gì của Tô Tô chưa?” Tư Lệ Đình hỏi về tung tích của Tô Cảm Khê.
“Cậu chủ, cô Tô bị ngã từ đó.
Nghe nói xe taxi không giảm tốc độ khi xuống dốc, thậm chí còn tăng tốc độ nên lao ra khỏi lan can…”
Lúc đến đây Tư Lệ Đình vẫn luôn cầu nguyện trong lòng, khi anh nhìn thấy hàng rào bị biến dạng và một khoảng trống, anh đã nắm lấy cổ áo Lâm Quân.
“Mặc kệ cậu dùng biện pháp gì, nhất định phải tìm được Tô Tô cho tôi!” “Cậu chủ, đội cứu hộ và đội trục vớt đã xuống nước.
Anh yên tâm, nhất định sẽ đưa được cô Tô trở về cho anh.
”
Nhất định sẽ đưa về cho anh, câu nói này rơi vào tai Tư Lệ Đình, nhưng trong lòng anh lại đau nhói.
Rơi từ trên cao như vậy, dù không rơi chết thì cũng sẽ chết chìm trong đại dương mênh mông bên dưới.
E rằng mang về cũng là… cái xác.
Tư Lệ Đình nghĩ đến việc Tô Cẩm Khê rơi xuống từ đây không lâu, trong đầu anh nóng lên lao về phía lan can đã bị hắt văng ra xa.
Lâm Quân phát hiện ra có gì đó không ổn hét lên, “Ngăn anh ấy lại.
”
Cảnh sát ở bên đường tóm lấy Tư Lệ Đình, Lâm Quân bám lấy Tư Lệ Đình từ phía sau.
thế, nhất định sẽ làm loạn đòi tìm tôi.
Tôi yêu cô ấy như vậy, tôi còn không đành lòng làm tổn thương cô ấy, làm sao tôi có thể cho phép người khác làm tổn thương cô ấy.
Buông tôi ra, Tô Tô đang đợi tôi, cô ấy sẽ khóc nếu không thấy tôi…”
Vết thương của Tư Lệ Đình vẫn đang chảy máu, khuôn mặt tái nhợt vì mất máu quá nhiều, những người qua đường thấy vậy cũng đau lòng.
“Cậu chủ, anh đừng xúc động, chỉ là người qua đường nói taxi rơi xuống biển.
Hiện tại, không có bằng chứng xác thực nào chứng minh cô Tô ngồi trên xe taxi, đúng không?
Lỡ như, lỡ như giữa chừng cô ấy nhảy ra khỏi xe thì sao?
Cô ấy vẫn còn sống ở nơi nào đó.
Nếu anh nhảy xuống thì chắc chắn sẽ chết, cô Tô hết