Lúc này, một người đàn ông áo trắng đeo kính tròn đi ra, trông cũng không quá tuổi, giống như một thiếu niên mới lớn.
“Xin chào mọi người, tôi là Hứa Ngôn trợ lý đạo diễn Nam Cung, cảm ơn mọi người đã dành thời gian đến buổi thử vai.
Các vai diễn cho buổi thử vai hôm nay là nam hai, nữ hai, nữ ba và nam ba.”
Mặc dù mỗi nhân vật trong phim của đạo diễn Nam Cung rất tốt, nhưng Hoa Tinh đến để thử vai nữ chính.
“Trợ lý Hứa, vậy hôm nay sẽ không thử vai nữ chính à?”
“Hai vai diễn nữ chính và nam chính đã được đạo diễn chọn rồi.
Đây là những vai diễn sẽ được thử vai hôm nay.
Cô Hoa còn có thắc mắc gì không?”
Hoa Tinh vội hỏi: “Không biết nữ chính là ai? Một vai diễn quan trọng như vậy sao bọn tôi không nghe được tin gì?”
“Chuyện này do đạo diễn chọn ra, chúng tôi cũng không biết.
Nếu không có vấn đề gì, chúng tôi sẽ bắt đầu buỏi thử vai.
Tôi tin mọi người đã đọc kịch bản, chắc hẳn các bạn đã biết những vai diễn này, vì hôm nay có không ít người đến đây, nên mỗi vai diễn sẽ được thử vai riêng, mỗi vai diễn sẽ do chính đạo diễn quyết định.
Các vai diễn thử được dán ở cửa mỗi phòng.
Các bạn có thể chọn vai diễn mà mình quan tâm để thử vai.”
Mọi người xúm lại phòng nữ hai nam hai, ánh mắt Hoa Tỉnh chọt lóe.
Sau khi mọi người rời đi, cô ta đi theo hướng của Hứa Ngôn.
“Trợ lý Hứa xin dừng bước.”
“Cô Hoa có chuyện gì sao?” Hứa Ngôn đẩy kính, nhẹ nhàng hỏi.
“Xác thực là có chút chuyện, phiền trợ lý Hứa một chút.”
Hai người đi đên hành lang không có người, Hứa Ngôn khách sáo hỏi: “Cô Hoa, cô có việc gì thì nói ngay đi.”
“Trợ lý Hứa, tôi đã đọc đi đọc lại kịch bản này vài lần, tôi có một số suy nghĩ về kịch bản, tôi muốn nói chuyện trực tiếp với đạo diễn Nam Cung.
Trợ lý Hứa có thể giúp tôi được không?”
Hoa Tinh rất khách khí, Hứa Ngôn nghe nói là kịch bản, có lẽ cô ta thật sự có ý tưởng gì.
Xét cho cùng, đạo diễn Nam Cung coi trọng kịch bản nhất, mỗi khi muốn quay một câu chuyện, anh ấy đều tự viết.
Nếu Hoa Tinh có thể đưa ra bắt kỳ ý tưởng nào, có lẽ đạo diễn sẽ rất vui.
“Được rồi cô Hoa, cô đợi một chút, tôi sẽ nói với đạo diễn ngay.”
Vài phút sau, Hứa Ngôn lại bước ra ngoài: “Cô Hoa, đạo