Nhưng hai người không có mối quan hệ nào khác, anh dựa vào đâu mà yêu cầu cô ấy?
Cố Cẩm thấy anh im lặng không chịu buông tay, Tư Lệ.
Đình khó xử như vậy quả thực rất thú vị.
Kéo cô lên xe, Tư Lệ Đình trực tiếp bảo tài xế xuống xe, trên xe chỉ còn lại hai người.
: Anh vẫn không nói lời nào, Cố Cẩm lại gần cười nói: “Tư thiếu kéo em đi nhưng không nói gì, anh như vậy là có ý gì?”
“Cô ra giá đi, sau này không được đến đây hát nữa.
”
“Ò2? Tư thiếu, anh định bao nuôi em à?” Cố Cẩm thích thú nhìn Tư Lệ Đình, rõ ràng là anh muốn được gần cô, nhưng lại cảm thấy có lỗi với Tô Cẩm Khê.
“Bao nuôi? Cô cho rằng mình xứng?” Tư Lệ Đình lạnh lùng nói, dựa vào việc trước đây cô nhảy nhiệt tình trước mặt anh, lại quyến rũ những người đàn ông khác, người phụ nữ này không phải là một người tốt đẹp gì.
Rõ ràng anh không muốn liên quan gì đến cô ấy, nhưng cơ thể anh phản ứng nhanh hơn lý trí.
“Nếu không muốn bao nuôi, thì tại sao Tư thiếu lại quan tâm đến chuyện em ca hát? Anh cho rằng anh là gì của em?”
Cố Cẩm đột nhiên ngồi lên đùi Tư Lệ Đình, vòng tay qua cổ anh, di chuyển đôi môi đỏ mọng lên tai anh một chút.
“Hay là… Tư thiếu muốn trở thành người nào đó của em?”
Lời nói ám muội, mê hoặc lòng người.
Không gian trong xe vốn đã nhỏ, lại thêm mùi hương trên cơ thể Có Cẩm giống như một chất xúc tác đặc biệt.
Cô dựa vào vòng tay của Tư Lệ Đình, thở ra khí như lan bên tai anh.
Trước đây đừng nói là cô cố tình sàm sỡ như thế này, cho dù cô không làm gì thì anh cũng sẽ lao tới như một con sói lớn xấu xa trên người cô bé quàng khăn đỏ.
Bây giờ lý trí của chú ba cũng không tự kiểm soát được, chú ba vụng về trông rất đáng yêu.
Có Cẩm cảm nhận được những thay đổi trên cơ thể anh, trong lòng cô rất vui.
Suy cho cùng Tư Lệ Đình vẫn không biết cô là Tô Cẩm Khê, dưới tình trạng anh không biết mình là ai nhưng cơ thể anh vẫn phản ứng theo bản năng.
Một người phải thích một người khác sâu sắc như thế nào mới có thể viết tình yêu thành bản năng.
Hoá ra đây là dáng vẻ tốt đẹp nhất của tình yêu, sẽ không thay đổi do thời gian, khoảng cách, thậm chí cả ngoại hình.
Trong năm qua, không chỉ có cô nhớ thương đến tận xương tủy, mà còn có chú ba.
Nghĩ đến đây, Cố Cẩm dựa gần anh hơn, hai người đã từng tai kề tai, lưu luyến dịu dàng.
Mỗi lần di chuyển gần một bước cơ thể Tư Lệ Đình sẽ nhẹ nhàng rùng mình, dục vọng mà