“Vâng thưa cô, cô còn có dặn dò gì khác không? Nếu không, tôi đi làm mắy việc trước.
”
“Đi đi.
”
Tiểu Đào quay người đi ra ngoài, điện thoại di động cá nhân của Cố Cẩm đổ chuông, đây là nhạc chuông cô đặt riêng cho Tư Lệ Đình.
Xem nội dung bên trên.
“Bà xã bảo bối, em rời xa anh được ba tiếng rồi, anh đã nhớ em năm mươi lần.
”
Vẻ lạnh lùng của Cố Cẩm trước mặt Hạ Tiểu Đào lập tức biến mắt, khóe miệng vô tình nhếch lên: “Vậy anh muốn em làm gì?”
“Muốn gặp em, bảo bối, chúng ta cùng ăn cơm trưa được không? Anh đến công ty đón em.
”
Đó rõ ràng chỉ là những lời nói lạnh lùng, trong mắt Cố Cẩm, nó trở thành sự dịu dàng trong lời nói của Tư Lệ Đình.
“Em cũng nhớ anh, nhưng anh đừng quên thỏa thuận giữa bọn mình.
Em và anh gặp mặt mà bị phát hiện, mọi thứ sẽ trở nên ngắn ngủi.
”
Khó khăn lắm Cố Cẩm mới có một thân phận mới.
Nếu cô xuất hiện cùng với Tư Lệ Đình, sẽ không phải là bí mật, mọi người sẽ phát hiện ra cô chưa chết sao?
“Hừ, rõ ràng em là vợ của anh, nhưng lại không cho anh gặp.
”
“Vậy… buổi tối em bồi thường cho ông xã được không?”
Một tiếng ông xã đã làm đôi mắt của Tư Lệ Đình sáng lên ngay lập tức: “Anh đợi bà xã ở nhà.
”
Cố Cẩm nghĩ chắc chắn bây giờ Tư Lệ Đình đang ngoan ngoãn như một chú cún đang vẫy đuôi.
“Ông xã ngoan, buổi tối em sẽ mua nguyên liệu về nhà nấu cơm cho anh, nhưng… không phải anh phải sắm vai công tử ăn chơi trác táng, có chắc tối nay anh sẽ không đi bar không?” Cố Cẩm trêu chọc.
Tư Lệ Đình ở đầu bên kia điện thoại nhìn thấy lời nói của cô, Tô Tô quả thực học hư, vậy mà dám trêu chọc anh.
“Công tử ăn chơi tác tráng cũng cần phải nghỉ ngơi, nếu không thân thể sẽ ăn không tiêu.
” Tư Lệ Đình dùng giọng điệu trêu chọc trêu lại cô.
Vốn anh cho rằng cô xấu hỗ sẽ không trả lời lại, ai biết rất nhanh Cố Cẩm đã trả lời lại.
“Thân thể ăn không tiêu? Tư đại thiếu một đêm thay ba người phụ nữ, thân thể còn ăn không tiêu?”
Khi đó Có Cẩm đọc những bản báo cáo đó, ngoài mặt thì mây mù nhẹ nhàng, nhưng thực ra trong lòng đã sóng gió tôi.
Mặc kệ cô biết Tư Lệ Đình là góp vui lấy lệ, phụ nữ vẫn có chút ghen tị của riêng mình.
Không trách anh là một chuyện, ghen lại là một chuyện khác.
“Nói như vậy thì tối nay anh phải đi bar bay lượn mới xứng với danh công tử ăn chơi tác tráng này, nhưng