Anh ta vẫn còn muốn tiếp tục làm ăn, làm sao cũng không dám cự tuyệt tập đoàn G, vả lại được hợp tác với tập đoàn G anh ta vui mừng còn không kịp nữa.
“Tổng giám đốc Tôn không cần khách sáo, nếu như đã quyết định muốn họp tác, vậy kể từ bây giờ chúng ta chính là đồng minh, tôi đã bảo trợ lý phác thảo một bản hợp đồng, anh xem thử có vẫn đề gì không.
”
Tô Vũ xem lướt bản hợp đồng xong: “Không, tôi rất hài lòng, nếu như có thể thì hôm nay chúng ta ký hợp đồng luôn.
”
“Nếu như tổng giám đốc Tôn đã đồng ý vậy ngày mai tôi sẽ đến công ty của các anh chính thức ký kết hợp đồng.
”
“Được chứ tổng giám Có, tôi rất vui khi có thể hợp tác với tập đoàn G, tôi nghe nói dạo gần đây tập đoàn G đang chuẩn bị một dự án lớn, nếu như tổng giám đốc Cố có thời gian, chúng ta có thể tiếp tục bàn chuyện về dự án đó …”
Giọng điệu của Tôn Vũ nhanh chóng thay đổi.
Dự án lần này tôn Vũ Vũ đồng ý dễ dàng như vậy còn có một nguyên nhân, anh ta nghe phong phanh, gần đây quản lý cấp cao của tập đoàn G đang rất bận rộn, dường như đang chuẩn bị bị cho một dự án lớn.
Nếu đã là dự án lớn, vậy so sánh với dự án nhỏ lần này của anh ta là khác nhau một trời một vực.
Cố Cẩm rủ mắt, hóa ra kiên dè nhà họ Có chỉ là một mặt, điều quan trọng hơn là hắn ta muốn học tác trong dự án mới.
Vẫn chưa chính thức công bố tin tức đã có người tỏ ý thèm thuồng, xem ra dự án lần này sẽ thu hút được rất nhiều sự chú ý.
“Tổng giám đốc Tôn, dự án đó đang trong quá trình chuẩn bị, đời sau khi hoàn tất các công đoạn chuẩn bị tôi sẽ lựa chọn một số công ty phù hợp tiền hành hợp tác.
”
Cố Cẩm cũng không từ chối dứt khoát, Tôn Vũ cũng không tiện tiếp tục cưỡng ép.
“Vậy được thôi, có điều tôi hi vọng tổng giám đốc cố có thể cân nhát công ty của chúng tôi trước hét.
”
“Tất nhiên rồi, tổng giám đốc Tôn, tôi còn có chuyện nên xin đi trước đây.
”
“Tổng giám đốc Có đi cẩn thận.
” Tôn Vũ tiễn Có Cẩm đến cửa phòng.
Có tổng đeo kính râm lên lại rời khỏi, cô không có thói quen cùng người khác ăn trưa.
Sau khi nói người đặt xong phòng ăn sang trọng cho hai người, có cảm tưởng mình chạy xe đến Đề Hoàng.
Tình yêu có độc, người đó chỉ rời đi hơn một tiếng đồng hồ mà trong lòng cô đã thấy nhớ nhung da diết.
Không biết từ lúc nào mà từ lâu cô đã quen với sự dịu dàng và ngọt ngào của anh.
Cho dù chỉ là giờ nghỉ trưa cô cũng muốn gặp anh, cùng nhau ăn cơm trưa.
Cố Cảm vừa rời khỏi bước trước, thi Tô Mộng bước