Cố Cảm ghé sát vào tai Nam Cung Mặc, khoảng cách giữa hai người rất gần, người ngoài nhìn vào cảm thấy rất thân mật.
Trên thực tế thì Có Cẩm đã hỏi: “Ai là người đổi cô ta qua đây?”
Vì sợ người khác nghe thấy, nên hai người dựa rất gần, người khác lại cảm thấy rất mập mờ.
“Trong lòng em đã có câu trả lời rồi, tại sao còn phải hỏi anh?” Nam Cung Mặc đáp.
Câu nói này đã xác nhận suy nghĩ trong lòng cô, Chu Lê thực sự là người do Tư Lệ Đình đưa vào.
Không biết ai trong số phóng viên đã nhìn ra nguồn gốc của chiếc nhẫn trên tay Chu Lê, ánh mắt người đó lóe lên như thể đã khám phá ra một thế giới mới.
“Tình yêu vĩnh cửu, cô Chu Lê xin hỏi chiếc nhẫn trên tay cô là tình yêu vĩnh cửu sao?”
Chu Lê cố ý xuất hiện chỉ đợi phóng viên đặt câu hỏi, cô ta.
vuốt tóc ra sau tai có chút ngại ngùng, có chút xáu hỗ nói: “Ù Ngại ngùng như vậy lại càng khiến cho người khác cảm thấy mơ hồ, máy ngày trước đã có rất nhiều tin đồn đoán về chiếc nhẫn giá cao ngất trời này.
Ai cũng biết cuối cùng Tư Lệ Đình đã dành được chiếc nhẫn với giá một trăm triệu tệ, nhưng cuối cùng anh đã đem danh quyền cho đoàn phim.
Khi chứng kiến những lời lẽ hùng hồn mà anh dành cho Erlena trong bữa tiệc, mọi người đều cho rằng Tư Lệ Đình đã lấy chiếc nhẫn để lấy lòng cô.
Bây giò chiếc nhẫn được đeo trên tay Chu Lê, Tư thiếu vẫn lãng tử như xưa.
Những người khác khi nghe được điều đó đều cảm thấy thích thú, mọi người đều có hứng thú tiếp tục đặt câu hỏi với Chu Lê.
“Cô Chu, xin hỏi là Tư thiếu tặng cô chiếc nhẫn này sao?”
Chu Lê vuốt ve chiếc nhẫn, cười như gió xuân, nhẹ nhàng đáp: “Tư thiếu tự tay đeo cho tôi.
”
Nói đến đây, cô ta cũng liếc nhìn Cố Cẩm, đêm đó Tư Lệ Đình đã hỏi cô ta rất nhiều, nói rõ trong lòng anh có người thương.
Nghĩ đến quá khứ của anh, người anh sẽ theo đuổi tiếp.
chắc chắn là Có Cẩm, chiếc nhẫn này cũng là dành cho Có Cảm.
Khi cô ta nhìn Cố Cẩm, trên gương mặt Cố Cẩm chỉ có nhàn nhạt.
Cô đứng đó mảnh mai và duyên dáng, cùng với một đôi mắt lạnh lùng và xa xăm, như thể không có gì có thể lay chuyển được cô.
Chu Lê thấy cô không có một chút tức giận nào, mục đích cố ý khoe khoang của cô ta cũng không đạt được.
Cô ta nói thêm: “Chiếc nhẫn này là đêm đó Lệ Đình đấu giá được tặng cho tôi.
”
“Tư thiếu thật sự có lòng, chiếc nhẫn này có ý nghĩa rất hay.
Chẳng lẽ anh ấy đã cầu hôn cô Chu.
”
Người khác