Đợi đến lúc Có Cẩm đến được thành phố A, thời tiết đã trở nên âm u, giống như một lát nữa sẽ mưa.
Thời tiết này giống như tâm trạng của Cố Cẩm lúc này, đều bị phủ lên một lớp mây mù.
Cố Cẩm nhìn thời gian, lúc này chắc là chú Ba vẫn chưa tan làm.
Cố Cẩm xuống xe bước vào thang máy đi thẳng lên tầng cao nhất của Đế Hoàng, thang máy đã lưu sẵn dấu vân tay của cô, cho nên vốn không cần phải thông báo với quây lễ tân.
Đây là một trong nhưng đặc quyền này Tư Lệ Đình đã cho cô, cho dù công ty ở bất cứ nơi đâu cô cũng đều có thể tùy ý bước vào, bao gồm cả phòng làm việc của anh.
Cô vừa nói xuất hiện ở cửa thang máy Lâm Quân đã bị dọa một phát, lần này cô cũng đến lặng lẽ như lần trước.
“Phu nhân, không phải cô đang quay phim sao, sao lại đến đây?”
“Chú Ba đâu?” Cố Cẩm không nhìn thấy Tư Lệ Đình, trong lòng cô có chút bắt an.
“Cậu chủ đang tiếp một vị khách, cô có cần đến phòng nghỉ ngơi nghỉ ngơi một chút không?”
Có Cẩm nghe nói Tư Lệ Đình đang tiếp khác trong lòng thả lỏng một chút, có lẽ hôm nay chú Ba quá bận không kịp đọc tin tức đó?
Anh ấy thất vọng là chuyện đương nhiên, Cố Cảm nhớ đến đôi mắt tràn đầy sự mong chờ của anh vào buồi sáng chia tay.
Anh nói anh muốn có một đứa con, anh muốn cho bản thân cô một mái ấm.
Nghĩ đến đây Cố Cẩm chỉ muốn nhanh chóng gặp được Tư Lệ Đình giải thích rõ ràng với anh, hai người bọn đã trả qua rất nhiều thứ.
Đặc biệt là cái chết của cô đã khiến cho Tư Lệ Đình chịu phải đả kích rất lớn, Có Cẩm không muốn nhìn thấy đôi mắt xanh thẫm của anh lại nhuộm màu bi thương.
thăm dò.
“Phu