Ông ngoại Cố luôn muốn gã Có Cẩm cho nhà Nam Cung, nhất định sẽ không dễ dàng chấp nhận Tư Lệ Đình.
Không nhũng không chấp nhận, nói không chừng ông sẽ phản đối kịch liệt.
Cố Cẩm vỗ nhẹ lưng Tư Lệ Đình: “Chú Ba, cho dù ông ngoại có đồng ý hay không, thì đương nào cả đời này Tô Tô cũng là người phụ nữ của anh.
”
“Tiểu Tô Tô.
”
“Quấn quýt lấy nhau, cả ngày vừa gặp nhau đã bám lấy nhau, hai người có từng nghĩ đến cảm giác của người độc thân như tôi không?”
Cố Nam Thương dựa vào cửa nhìn hai người đang ôm nhau thắm thiết, anh ấy không tin trên đời này thật sự có người tách hai người ra được.
Hai người họ còn đặc sánh hơn cả bơ, hận không thể lớn lên cùng nhau như hoa cỏ.
“Anh, nếu như anh cảm thấy không thoải mái thì nhanh chóng tìm cho em một chị dâu đi, với điều kiện của anh, người thích anh chắc cũng xếp thành hàng dài rồi?”
Nam Cung Thương nhìn người phụ nữ đang dựa vào lòng của tư Lệ Đình, người phụ nữ duy nhất mà cả đời anh ấy có thiện cảm cũng chỉ có mình cô.
“Anh không vội, mà đại tiểu thư của tôi, em còn định ôm ấp đến bao giờ nữa? Sắp trễ họp báo rồi đó.
”
Cố Cẩm ở trong lòng Tư Lệ Đình lè lưỡi: “Được rồi, bây giờ em đi.
”
*Đi thôi, đại tiểu thư.
” Nam Cung Thương đưa tay về phía cô.
Cố Cảm nắm lấy cánh tay của anh ấy: “Chú Ba, em đi trước nha.
”
Xe đã chuẩn bị xong, Triệu Lạp mấy ngày nay không gặp cũng đã ở bên cạnh xe.
“Cô chủ, hôm nay chị thật đẹp.
” Triệu Lạp luôn biết Cố Cẩm rất đẹp, bình thường ngoài quay phim ra cô ấy rất ít khi nhìn thấy Có Cẩm trang điểm.
Để phù hợp với bộ váy lộng lẫy ngày hôm nay, trên mặt Có Cảm trang điểm đậm hon.
Hôm nay cô rất khác với mọi khi, Triệu Lạp là phụ nữ mà cũng khó rời mắt khỏi cô.
“Cảm ơn.
”
Ánh mắt của Triệu Lạp quét về phía người bên cạnh, người đàn ông bên cạnh Có Cẩm cao ráo, đẹp trai, không phải Tư Lệ Đình, cũng không phải Nam Cung Huân.
Trước đó Nam Cung Huân và Tư Lệ Đình đã làm loạn đến mức kia, bây giờ cô ấy không biết Có Cẩm thích ai, giờ lại xuất hiện một người đàn ông xuất sắc không kém.
“Cô chủ,